Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích 8 câu thơ đầu của tác phẩm "Chung nghĩa đồng bào" của Trương Ngọc Ánh 

phân tích 8 câu thơ đầu của tác phẩm Chung nghĩa đồng bào của Trương Ngọc Ánh 

 KHỔ 1:Bao sinh linh, bao sinh linh oằn trong sóng dữ 

Mắt người bầm, chớp giật mưa chan
Bao thảm cảnh, trời nghiêng núi lở
Biết mấy đau thương ập xuống cơ hàn

KHỔ 2:Những phận người trôi theo bọt lũ

Sóng thủy tinh cuộn đỏ hồng hà
Những mái ấm bỗng vùi trong lòng đất
Miền Bắc đau khi bão tố tràn qua


 

 

3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
48
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Tác phẩm "Chung nghĩa đồng bào" của Trương Ngọc Ánh là một bài thơ thể hiện nỗi đau thương, bất hạnh của con người trước thiên tai, đồng thời khắc họa được tinh thần đoàn kết, sẻ chia trong cảnh khốn cùng. Dưới đây là phân tích 8 câu thơ đầu của tác phẩm.

### Khổ 1: Nỗi đau thương của con người trước thiên tai

**“Bao sinh linh, bao sinh linh oằn trong sóng dữ”**
Câu thơ mở đầu với hình ảnh “sinh linh” và “sóng dữ” tạo nên cảm giác nặng nề, khắc sâu nỗi khổ lầm than của những người dân chịu ảnh hưởng từ thiên tai. Từ “oằn” không chỉ biểu hiện sự khốn khổ mà còn thể hiện sức nặng khủng khiếp mà họ phải gánh chịu.

**“Mắt người bầm, chớp giật mưa chan”**
Hình ảnh “mắt người bầm” gợi lên sự đau đớn, tuyệt vọng, còn “chớp giật mưa chan” thể hiện cảnh tượng mưa bão, điều này làm cảm xúc tăng lên mãnh liệt, khiến người đọc cảm nhận rõ sự khắc nghiệt của thiên nhiên và nỗi thống khổ của con người.

**“Bao thảm cảnh, trời nghiêng núi lở”**
Câu thơ cho thấy rõ ràng sự tàn phá của thiên nhiên: “trời nghiêng núi lở” không chỉ là sự diễn tả hiện tượng tự nhiên mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho sự lật đổ của cuộc sống, của môi trường sống mà con người đã xây dựng.

**“Biết mấy đau thương ập xuống cơ hàn”**
Câu thơ khép lại khổ thơ đầu này bằng một câu hỏi tu từ sâu sắc, đánh thức cảm xúc thương xót trong lòng người đọc. Từ “đau thương” đi liền với “cơ hàn” thể hiện sự nghèo khổ và mất mát nặng nề của con người trong một hoàn cảnh khó khăn.

### Khổ 2: Hình ảnh tổn thất và nỗi đau của cộng đồng

**“Những phận người trôi theo bọt lũ”**
Khổ thơ thứ hai lại tiếp tục khắc họa hình ảnh bi thảm của con người. “Trôi theo bọt lũ” không chỉ là một hình ảnh mạnh mẽ về sự vật vã mà còn gợi ra cảm giác về sự mất mát cả về thể chất lẫn tinh thần.

**“Sóng thủy tinh cuộn đỏ hồng hà”**
Hình ảnh “sóng thủy tinh” gây ấn tượng bởi sự đối lập giữa vẻ đẹp và sự nguy hiểm. Từ “cuộn đỏ” gợi lên hình ảnh dữ dội, của sự tàn phá mà thiên nhiên đã gây ra cho con người.

**“Những mái ấm bỗng vùi trong lòng đất”**
Câu thơ này là một hình ảnh cực kỳ mạnh mẽ và tàn khốc, khi "mái ấm" — biểu tượng cho hạnh phúc và sự bình yên — bỗng chốc bị "vùi" trong thiên tai. Nó diễn tả rõ ràng sự xô đẩy, tan hoang mà thiên nhiên mang lại.

**“Miền Bắc đau khi bão tố tràn qua”**
Câu thơ kết thúc với sự nhấn mạnh “miền Bắc” và “đau”, cho thấy nỗi buồn, nỗi thiếu thốn của cả một vùng đất, một cộng đồng, thể hiện tinh thần đoàn kết, sẻ chia giữa con người với nhau trong cơn hoạn nạn.

### Kết luận

Tổng thể 8 câu thơ đầu của "Chung nghĩa đồng bào" là một bức tranh sống động về nỗi khổ của con người trước thiên tai, đồng thời thể hiện tinh thần nhân văn sâu sắc khi nhấn mạnh sự đồng cảm và tinh thần đoàn kết giữa con người trong cảnh hoạn nạn. Những hình ảnh thơ sinh động, giàu cảm xúc đã khiến người đọc không thể không rung động trước những mất mát nặng nề mà đồng bào phải gánh chịu.
1
0
MaiLyniii
02/01 19:28:28
+5đ tặng

Tám câu thơ đầu của bài thơ "Chung nghĩa đồng bào" của Trương Ngọc Ánh đã vẽ nên một bức tranh đầy bi thương về những mất mát, đau thương mà thiên tai gây ra cho con người, đặc biệt là ở miền Bắc. Chúng ta hãy cùng phân tích chi tiết:

Khổ 1:

  • "Bao sinh linh, bao sinh linh oằn trong sóng dữ": Điệp ngữ "bao sinh linh" được lặp lại nhấn mạnh số lượng lớn những sinh mạng bị đe dọa, nhấn chìm trong "sóng dữ". Từ "oằn" gợi tả sự vật vã, chống chọi yếu ớt của con người trước sức mạnh khủng khiếp của thiên nhiên. Câu thơ gợi lên hình ảnh những con người nhỏ bé, bất lực giữa biển nước mênh mông, dữ dội.
  • "Mắt người bầm, chớp giật mưa chan": Câu thơ khắc họa trực tiếp hình ảnh con người trong cơn hoạn nạn. "Mắt người bầm" diễn tả sự hoảng loạn, sợ hãi, mệt mỏi đến cùng cực. "Chớp giật mưa chan" là hình ảnh tả thực về thời tiết khắc nghiệt, mưa to gió lớn, chớp nhoáng liên hồi, càng làm tăng thêm sự dữ dội của thiên tai.
  • "Bao thảm cảnh, trời nghiêng núi lở": Tiếp tục sử dụng điệp ngữ "bao thảm cảnh" để nhấn mạnh những mất mát, thiệt hại nặng nề. "Trời nghiêng núi lở" là hình ảnh ẩn dụ, gợi tả sức mạnh kinh hoàng của thiên nhiên, có thể làm thay đổi cả địa hình, gây ra những thảm họa khôn lường.
  • "Biết mấy đau thương ập xuống cơ hàn": Câu thơ khép lại khổ 1 bằng một câu hỏi tu từ, nhưng thực chất là một lời khẳng định về những đau thương, mất mát vô bờ bến mà người dân nghèo phải gánh chịu ("cơ hàn"). Từ "ập xuống" diễn tả sự bất ngờ, đột ngột của tai họa, khiến con người không kịp trở tay.

Tóm lại khổ 1: Bốn câu thơ đầu tập trung miêu tả sự tàn phá khủng khiếp của thiên tai, gây ra những đau thương, mất mát to lớn về người và của, đặc biệt là đối với những người nghèo khổ.

Khổ 2:

  • "Những phận người trôi theo bọt lũ": Hình ảnh "những phận người trôi theo bọt lũ" gợi lên sự mong manh, bé nhỏ của con người trước dòng nước lũ hung hãn. "Bọt lũ" không chỉ là hình ảnh tả thực về dòng nước mà còn mang ý nghĩa ẩn dụ về số phận con người, trôi dạt, vô định trước những biến cố của cuộc đời.
  • "Sóng thủy tinh cuộn đỏ hồng hà": "Sóng thủy tinh" là một hình ảnh thơ độc đáo, vừa gợi tả vẻ đẹp trong suốt của nước, vừa gợi cảm giác lạnh lẽo, nguy hiểm. "Cuộn đỏ hồng hà" cho thấy dòng nước lũ cuồn cuộn, mang theo phù sa, nhuộm màu đỏ của đất, thể hiện sức mạnh tàn phá ghê gớm của thiên nhiên.
  • "Những mái ấm bỗng vùi trong lòng đất": Câu thơ diễn tả sự mất mát to lớn về nhà cửa, tài sản. "Những mái ấm" - biểu tượng của hạnh phúc, sự che chở - bỗng chốc bị "vùi trong lòng đất" bởi thiên tai. Từ "bỗng" diễn tả sự bất ngờ, nhanh chóng của tai họa.
  • "Miền Bắc đau khi bão tố tràn qua": Câu thơ khái quát lại toàn bộ những mất mát, đau thương mà miền Bắc phải gánh chịu khi "bão tố tràn qua". Từ "đau" không chỉ diễn tả nỗi đau về vật chất mà còn là nỗi đau tinh thần, sự mất mát về người thân, về quê hương.

Tóm lại khổ 2: Bốn câu thơ tiếp theo tập trung miêu tả những hậu quả cụ thể mà thiên tai gây ra: người mất, nhà cửa bị phá hủy, quê hương tan hoang. Nỗi đau được cụ thể hóa, sâu sắc hơn.

Kết luận chung về 8 câu thơ đầu:

Tám câu thơ đầu của bài thơ đã tạo nên một bức tranh chân thực, sống động về sự tàn phá của thiên tai và những đau thương, mất mát mà con người phải gánh chịu. Bằng việc sử dụng các biện pháp tu từ như điệp ngữ, ẩn dụ, tác giả đã nhấn mạnh sức mạnh khủng khiếp của thiên nhiên và sự nhỏ bé, bất lực của con người trước thiên tai. Đồng thời, tác giả cũng thể hiện sự xót thương, đồng cảm sâu sắc với những người dân gặp hoạn nạn, khơi gợi trong lòng người đọc tình yêu thương đồng bào, tinh thần đoàn kết, tương trợ lẫn nhau trong lúc khó khăn. Đây chính là tiền đề để tác giả triển khai chủ đề "Chung nghĩa đồng bào" trong những phần thơ tiếp theo.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Avicii
02/01 19:29:01
+3đ tặng
Phân Tích 8 Câu Thơ Đầu Tác Phẩm "Chung Nghĩa Đồng Bào" của Trương Ngọc Ánh
Tác phẩm "Chung nghĩa đồng bào" của Trương Ngọc Ánh là một bài thơ giàu cảm xúc, thể hiện nỗi đau thương và mất mát do thiên tai gây ra, đồng thời khơi gợi tình yêu thương và sự đồng cảm giữa con người với nhau trong những hoàn cảnh khó khăn. Trong tám thơ đầu tiên, tác giả đã sử dụng nhiều hình ảnh sống động và ngôn ngữ đầy sức mạnh để truyền tải những thông điệp sâu sắc về nỗi khổ đau của nhân loại. Khổ thơ đầu tiên mở đầu bằng câu thơ: “Bao sinh linh, bao sinh linh oằn trong sóng dữ.” Ở đây, việc lặp lại cụm từ “bao sinh linh” không chỉ nhấn mạnh số lượng lớn những con người đang chịu đựng mà còn cho thấy sự bất lực trước sức tàn phá khủng khiếp của nhiên. Hình ảnh “sóng dữ” không chỉ biểu trưng cho cơn bão tố mà còn tượng trưng cho những thử thách mà con người phải đối mặt. Tiếp theo là câu: “Mắt người bầm, chớp giật mưa chan.” Tác giả đã khắc hoạ một cách tinh tế sự đau đớn và tuyệt vọng nơi đôi mắt nhân gian. Cụm từ “chan” gợi lên hình ảnh nước mắt rơi lã chã giữa cơn mưa tầm tã, phản ánh tâm bi thảm đang bao trùm. Hai câu tiếp theo - “Bao thảm cảnh, trời nghiêng núi lở / Biết mấy đau thương ập xuống cơ hàn” - mang đến một cái nhìn sâu sắc hơn về mức độ nghiêm trọng của các thảm họa tự nhiên. Hình ảnh “trời nghiêng núi lở” diễn tả sức mạnh hủy diệt đến từ thiên nhiên không chỉ là vật chất mà còn làm tan vỡ cuộc sống bình yên của biết bao gia đình. Sự lặp lại cấuúc ở đây tạo nên âm hưởng đầy ám ảnh về thực tại nghiệt ngã mà con người phải đối diện. Khổ thơ thứ hai tiếp tục dẫn dắt độc giả vào nỗi bi ai bằng việc mô tả: “Những phận người trôi theo bọt lũ.” Câu thơ này vừa mang tính mô tả vừa thể hiện chiều sâu tâm lý khi gợi lên hình ảnh những số phận mong manh như chiếc lá cuốn theo dòng nước; họ bị cuốn đi trong dòng chảy vô định của cuộc đời khiến ta cảm xót xa và chua chát. Tiếp đó là hình ảnh: “Sóng thủy tinh cuộn đỏ hồng hà,” với từ ngữ giàu tính biểu tượng – sóng thủy tinh tuy đẹp nhưng cũng rất dễ vỡ; màu sắc đỏ có thể hiểu như máu hay tượng trưng cho sự mất mát. Hai câu kết thúc tám câu thơ đầu tiên – "Những mái ấm bỗng vùi trong lòng đất / Miền Bắc đau khi bão tố tràn qua" - làm nổi bật thêm tính nhân văn cao. Cụm từ "những mái ấm" không chỉ nói đến nơi ở vật chất mà còn ám chỉ tới tổ ấm gia đình – nơi chứa đựng kỷ niệm và yêu thương; điều này càng khiến mất mát trở nên lớn lao hơn khi chúng bị chôn vùi bởi đất đá do thiên tai gây ra. Việc nhắc đến khu vực địa lý cụ thể (“Miền Bắc”) làm tăng thêm tính chân thực và gần gũi với lịch sử dân tộc Việt Nam – nơi thường xuyên phải chịu đựng các thiên tai. Tóm lại, qua tám câu thơ đầu tiên trong tác phẩm "Chung nghĩa đồng bào," Trương Ngọc Ánh đã thành công trong việc truyền tải nỗi thống khổ do thiên tai gây ra cùng tình yêu thương giữa con người với nhau trước nghịch cảnh chung. Những hình ảnh sống động cùng ngôn ngữ đầy cảm xúc đã tạo nên một bản hòa ca buồn nhưng cũng đầy ý nghĩa về lòng nhân ái xã hội trong cuộc sống hiện đại.
2
0
Đặng Mỹ Duyên
02/01 19:32:17
+2đ tặng
Tám câu thơ đầu của tác phẩm "Chung nghĩa đồng bào" của Trương Ngọc Ánh đã khắc họa một bức tranh bi thương về cảnh ngộ của người dân miền Bắc trong những ngày tháng chống chọi với thiên tai. 
 
Khổ thơ đầu tiên như một tiếng kêu thương xót xa, thể hiện sự đau đớn, bất lực trước sức tàn phá khủng khiếp của thiên nhiên. Hình ảnh "bao sinh linh oằn trong sóng dữ" gợi lên sự yếu đuối, bất lực của con người trước thiên tai. Cụm từ "oằn trong sóng dữ" diễn tả sự chống chọi, vật lộn trong tuyệt vọng của con người trước sức mạnh tàn bạo của thiên nhiên. 
 
Hình ảnh "mắt người bầm, chớp giật mưa chan" là một chi tiết đầy ám ảnh. "Mắt người bầm" là biểu hiện của sự đau đớn, kiệt sức, còn "chớp giật mưa chan" lại là hình ảnh ẩn dụ cho sự bất lực, tuyệt vọng của con người trước thiên tai. 
 
"Bao thảm cảnh, trời nghiêng núi lở" là câu thơ khái quát hóa những mất mát, đau thương mà thiên tai gây ra. "Trời nghiêng núi lở" là hình ảnh ẩn dụ cho sự tàn phá khủng khiếp của thiên nhiên, khiến cho cuộc sống của con người trở nên đảo lộn, bấp bênh. 
 
Câu thơ cuối cùng của khổ thơ "Biết mấy đau thương ập xuống cơ hàn" là lời khẳng định về sự bất hạnh, khổ cực của người dân miền Bắc. "Cơ hàn" là những người nghèo khổ, những người vốn đã phải đối mặt với nhiều khó khăn, nay lại phải gánh chịu thêm những mất mát, đau thương do thiên tai gây ra. 
 
Khổ thơ thứ hai tiếp tục khắc họa nỗi đau của con người trước thiên tai. Hình ảnh "Những phận người trôi theo bọt lũ" là một hình ảnh ẩn dụ cho sự bấp bênh, bất định của cuộc sống con người trước thiên tai. "Bọt lũ" là hình ảnh ẩn dụ cho sự vô thường, dễ bị cuốn trôi của cuộc sống. 
 
"Sóng thủy tinh cuộn đỏ hồng hà" là một hình ảnh đầy ấn tượng, thể hiện sự dữ dội, tàn bạo của thiên tai. "Sóng thủy tinh" là hình ảnh ẩn dụ cho dòng nước lũ cuồn cuộn, dữ dội, còn "cuộn đỏ hồng hà" là hình ảnh ẩn dụ cho sự tàn phá khủng khiếp của thiên tai. 
 
"Những mái ấm bỗng vùi trong lòng đất" là câu thơ thể hiện sự mất mát, đau thương của con người. "Mái ấm" là nơi trú ngụ, là nơi chứa đựng tình cảm, hạnh phúc của con người, nay lại bị thiên tai tàn phá, khiến cho con người mất đi nơi nương tựa. 
 
Câu thơ cuối cùng của khổ thơ "Miền Bắc đau khi bão tố tràn qua" là lời khẳng định về nỗi đau chung của người dân miền Bắc. "Bão tố tràn qua" là hình ảnh ẩn dụ cho thiên tai, là nỗi đau chung của cả một vùng đất. 
 
Tám câu thơ đầu của tác phẩm "Chung nghĩa đồng bào" đã khắc họa một bức tranh bi thương về cảnh ngộ của người dân miền Bắc trong những ngày tháng chống chọi với thiên tai. Qua đó, tác giả thể hiện lòng cảm thông sâu sắc với những mất mát, đau thương của con người, đồng thời khẳng định tinh thần kiên cường, bất khuất của người dân miền Bắc trong cuộc chiến chống thiên tai.
 
Đặng Mỹ Duyên
Cho mình xin 1 like với ạ

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×