Em rất thích hoa sen, loài hoa tượng trưng cho sự thanh cao và thuần khiết. Trong đầm, những bông sen vươn mình khỏi mặt nước, khoe sắc hồng phớt nhẹ nhàng. Cánh sen mỏng manh, mịn màng như lụa, ôm lấy nhụy vàng tươi. Nhụy sen e ấp như những hạt ngọc li ti, tỏa hương thơm dịu nhẹ, thoang thoảng trong gió. Lá sen to, tròn như những chiếc mâm xanh biếc, nâng đỡ những giọt sương sớm long lanh như những viên pha lê. Thân sen mềm mại, ẩn mình dưới làn nước trong xanh, lặng lẽ cống hiến vẻ đẹp cho đời. Mỗi khi ngắm nhìn những bông sen, em cảm thấy tâm hồn mình trở nên thư thái và nhẹ nhàng hơn. Hoa sen như một người bạn thầm lặng, luôn mang đến cho em cảm giác bình yên và thanh tịnh. (Trong đoạn văn này, biện pháp nhân hóa được sử dụng khi nói "Hoa sen như một người bạn thầm lặng").