"Lơ Xít" của Pierre Corneille không chỉ là một vở kịch, mà là một bức tranh sống động về xã hội quý tộc Pháp thế kỷ XVII, nơi danh dự được đặt lên trên tất cả, thậm chí cả tình yêu. Vở kịch xoay quanh mối tình đầy sóng gió giữa Rodrigue và Chimène, hai con người bị giằng xé giữa tình yêu cá nhân và nghĩa vụ gia đình. Xung đột bắt nguồn từ một sự xúc phạm danh dự: cha của Rodrigue, Don Diègue, bị cha của Chimène, Bá tước Gormas, tát vào mặt. Trong xã hội trọng danh dự ấy, Rodrigue không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đứng lên bảo vệ danh dự gia tộc, dù điều đó đồng nghĩa với việc phải đối đầu với cha của người mình yêu. Hành động dũng cảm (nhưng cũng đầy bi kịch) của Rodrigue đã đặt Chimène vào một tình thế khó khăn tột độ: nàng yêu Rodrigue, nhưng đồng thời cũng phải báo thù cho cha.
Vở kịch tập trung khai thác sâu sắc bi kịch nội tâm của hai nhân vật chính. Rodrigue, một mặt, yêu Chimène tha thiết, mặt khác, bị ràng buộc bởi nghĩa vụ trả thù. Anh đã chọn danh dự, nhưng không hề phủ nhận tình yêu. Chính sự giằng xé này đã tạo nên một Rodrigue vừa mạnh mẽ, vừa đau khổ. Chimène cũng vậy, nàng bị kẹt giữa tình yêu và lòng hiếu thảo. Nàng yêu Rodrigue, nhưng không thể tha thứ cho hành động giết cha của anh. Nàng vừa muốn trừng phạt Rodrigue theo lẽ phải, vừa đau khổ vì mất đi người mình yêu. Sự giằng xé này được Corneille thể hiện qua những lời thoại đầy cảm xúc, những độc thoại nội tâm sâu sắc, giúp người xem thấu hiểu được nỗi đau của nhân vật.
"Lơ Xít" không chỉ là câu chuyện tình yêu bi kịch, mà còn là một tác phẩm phản ánh những giá trị của xã hội đương thời. Vở kịch đặt ra những câu hỏi về danh dự, nghĩa vụ, tình yêu và sự lựa chọn. Liệu danh dự có quan trọng hơn tình yêu? Nghĩa vụ gia đình có thể xung đột với tình cảm cá nhân đến mức nào? Con người phải làm gì khi bị đặt vào những tình huống không thể lựa chọn? Những câu hỏi này vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày nay, khiến "Lơ Xít" trở thành một tác phẩm kinh điển vượt thời gian.
Về mặt nghệ thuật, "Lơ Xít" tuân theo những quy tắc chặt chẽ của bi kịch cổ điển Pháp, đặc biệt là quy tắc ba thống nhất (thống nhất về thời gian, địa điểm và hành động). Ngôn ngữ kịch trang trọng, giàu tính biểu cảm, phù hợp với nội dung bi kịch và tính cách cao quý của các nhân vật. Xung đột kịch được xây dựng khéo léo, tạo nên những cao trào và kịch tính, thu hút người xem từ đầu đến cuối.
Tóm lại, "Lơ Xít" là một kiệt tác của sân khấu bi kịch cổ điển Pháp, không chỉ bởi cốt truyện hấp dẫn, xung đột kịch tính, mà còn bởi giá trị nhân văn sâu sắc. Vở kịch đã khắc họa thành công những giằng xé nội tâm của con người giữa những giá trị đối lập, đặt ra những câu hỏi về đạo đức và sự lựa chọn, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc và người xem.