Cuộc sống đại học chứa đựng rất nhiều những điều mới mẻ, kì học quân sự cũng là 1 trong những điều mới mẻ đó. Một chút tò mò & sự thích thú đã làm cái lo lắng trong tôi không còn nữa, thay vào đó là sự háo hức vô cùng. Tôi mong sao kì học quân sự nhanh tới…
Và rồi… tháng 12 gõ cửa mang đến cho sinh viên K17 chúng tôi 1 kì học quân sự tuyệt vời…
HỌC LÀM CHIẾN SĨ.
Ngày đầu tiên trong trung tâm giáo dục quốc phòng Đại học Hải Phòng. Cuộc sống của chúng tôi đi vào nề nếp và khuôn khổ. Điều đó thực sự là rất khó khăn đối với những sinh viên chưa từng rời vòng tay gia đình như chúng tôi. Nào là dậy sớm tập thể dục, ăn cơm, đi học, đi ngủ sinh hoạt đúng giờ giấc. Đêm đầu tiên trong đây có lẽ là đêm dài nhất. Những tiếng thở dài, những cái trở mình, rồi xa nhà, lạ giường nhiều bạn khóc vì nhớ nhà, nhớ bố mẹ.
Nhưng sự băn khoăn, lạ lẫm dường như mờ nhạt dần trong những ngày tiếp theo. Chúng tôi được mặc những quân phục màu xanh lá. Cả trung tâm giáo dục quốc phòng như khoác lên mình một màu xanh chiến sĩ, màu xanh bình dị mà không có bất cứ sự phân biệt nào. Tại đây chúng tôi được học cách gấp nội vụ vuông vắn đúng quy định, được giáo dục về truyền thống xây dựng, chiến đấu và trưởng thành của Quân đội Nhân dân Việt Nam anh hùng, truyền thống đấu tranh cách mạng của lực lượng vũ trang nhân dân, được bồi dưỡng chính trị tư tưởng đạo đức lối sống. Được trang bị những kiến thức cơ bản về quân sự như: 10 lời thề danh dự, 12 điều kỉ luật, học nội quy, 11 chế độ trong ngày, 3 chế độ trong tuần, 2 bài thể dục 24 động tác, tìm hiểu các loại súng vũ khí chiến đấu và các chiến thuật quân sự cơ bản trên thao trường,…Những giờ học thực sự khó khăn và vất vả nhưng ai cũng thấy vui vì được trải nghiệm cảm giác của người chiến sĩ thực thụ. Bên cạnh đó chúng tôi còn được học các bài học làm người, xây dựng tình cảm bạn bè với mọi người, sự đoàn kết trong tập thể. Và ở đây chúng tôi thường gọi nhau bằng cái tên rất thân thương “đồng chí” và “đồng chí thầy”
Dưới sự chỉ huy nghiêm khắc của thầy đại đội trưởng, chúng tôi quen dần với cuộc sống quân đội. Chúng tôi quen dần với tiếng kèn báo động, tiếng còi tập trung, những khẩu lệnh và cả những hình phạt,… Giữa cái giá lạnh của tháng 12 khiến những chiến sĩ “bấy” như chúng tôi dễ bị ốm, bị cảm lạnh với những cơn sốt cao… nhưng chúng tôi đã vượt qua được tất cả những khó khăn đó.
SỰ TRƯỞNG THÀNH.
Ngoài ngôi nhà HPU thân yêu với sự đùm bọc quan tâm của nhà trường, tân sinh viên chúng tôi còn được sống chung với nhau trong ngôi nhà thứ 2 mang tên trung tâm giáo dục quốc phòng. 28 ngày bên nhau cùng những câu chuyện, những bài thơ, những tiếng hát,… 28 ngày chúng tôi học cách sống tự lập. 28 ngày trôi qua không dài nhưng cũng đủ để chứa đựng biết bao kỉ niệm vui buồn.
Chúng tôi bên nhau vui vẻ: Nào là những lời ca, tiếng hát, những bó hoa tươi thắm dâng lên “đồng chí thầy” nhân ngày quân đội nhân dân Việt Nam 22/12 và những món quà sinh viên mà chúng tôi tặng nhau với tình cảm trọn vẹn nhất nhân dịp Noel. Chúng tôi bên nhau như anh chị em trong đại gia đình biết đùm bọc yêu thương, giúp đỡ chia sẻ với nhau, Đúng như câu nói của ông cha “1 con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” những viên thuốc, những tô cháo là những tình cảm chân thành nhất của chúng tôi khi người “đồng chí”của mình bị ốm. Mỗi cá nhân chúng tôi đã biết tự ý thức, trách nhiệm, biết nhường nhịn nhau trong những bữa cơm, giúp đỡ nhau trong các giờ học, chia sẻ với nhau những tâm sự,…Đó là những khoảnh khắc mà có lẽ chúng tôi không thể nào quên được. Nó sẽ mãi đi theo trong cuộc đời chúng tôi.
Qua 28 ngày trong kì học, được rèn luyện trong môi trường quân đội, chúng tôi đã thực sự trưởng thành hơn và trang bị được nhiều kĩ năng sống. Từ cảm giác bị gò bó ép buộc vào khuôn khổ, chúng tôi đã dần hình thành đượcc ý thức tự giác trong sinh hoạt và học tập. Trong cái nắng cái gió thao trường, trong cái buốt cái lạnh của thời tiết, trong những tiếng còi báo động, trong tất cả nhưng khó khăn,… những tân sinh viên chúng tôi đã cứng cáp hơn qua thử thách. Chúng tôi đã tự tin hoàn thành tốt 3 học phần và kì học quân sự bổ ích.
SỰ LƯU LUYẾN.
Ngày “xuất ngũ”, có những giọt nước mắt rơi. Có bạn ước giá như không phải là 28 ngày mà là khoảng thời gian dài hơn nữa để đượcc sống, được đồng cảm với nhau nhiều hơn. Chúng tôi ôm lấy nhau trong tất thảy những lưu luyến, những ngậm ngùi, những kỉ niệm,… ai cũng tự hứa với mình về trường sẽ cố gắng học tập, rèn luyện thật tốt giống như kì học quân sự ý nghĩa này.
“Nào cùng nhau ta hát lên
Chúng ta là chiến sĩ
Nào cùng nhau ta hát lên
Chúng ta yêu cuộc đời.’’
Những giai điệu ấy cứ vang mãi trong tôi…
Đối với tôi, qua kì học quân sự tôi cảm nhận được sâu sắc hơn sự khó khăn gian khổ của những người lính bảo vệ Tổ quốc. Tôi cảm thấy càng yêu quê hương Tổ quốc mình và ngôi trường mình đang học. Và dường như tôi đã có thêm động lực & niềm tin để thực hiện ước mơ của mình, trở thành 1 công dân có ích cho xã hội.