Trong cuộc sống của mỗi con người, có một khoảng thời gian thật đặc biệt trong đời – đó là tuổi 15! Khoảng thời gian ấy thật đẹp nhưng cũng trôi qua thật nhanh, có khi thoáng qua như một cơn gió nhẹ.
Tuổi 15 – Mắt sáng, môi hồng- tựa mảnh trăng một ngày rằm, trong veo và mênh mông một khoảng trời mơ ước. Tuổi 15 hồn nhiên, vô tư, trong sáng với bao rạo rực mê say, biết bao điều muốn tìm hiểu, khám phá và thể hiện. Tuổi của những hoài bão và ước mơ. Cả một chân trời mới đang rộng mở chờ đợi ta phía trước. Nó là thời điểm nối kết giữa trưởng thành và một thời niên thiếu. Và có lẽ ở thời điểm này, ai cũng có những đổi thay …Nhà thơ Nguyễn Phan Hách đã từng viết:
"Tuổi 15 em lớn từng ngày
Một buổi sớm em bỗng thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất ven hồ…"
Còn tôi, tôi bỗng thấy mình trưởng thành hơn, người lớn hơn, biết yêu thương nhiều hơn. Tôi chợt nhận ra mái tóc thầy bạc hơn, dáng cô như tất bật hơn, vội vã hơn sau mỗi một mùa thi. Mẹ tôi nữa, mẹ như hao gầy hơn, xanh xao hơn sau mỗi một năm qua đi và cả bạn bè nữa, mỗi ngày sao mà thân thương thế!
Tuổi 15 của chúng mình còn được gọi là tuổi "ô mai", tuổi dở dở ương với những giận hờn vu vơ, buồn vui bất chợt. 15 tuổi, tôi cũng nhận ra, hình như ai cũng có những bí mật nho nhỏ của riêng mình. Tôi biết có một chùm hoa phượng đỏ thắm ai đó dấu vào hộc bàn hình như chưa kịp tặng người bạn thầm thương. Tôi cũng biết ánh mắt nhìn trìu mến và da diết của cậu bạn ngồi bàn bên dành cho mình…Thật dễ thương và cũng thật đáng nhớ! Rồi tất cả chợt nhớ chợt quên để chuẩn bị một mùa thi…hãy cất bí mật ấy vào hộp nhớ ở một góc trái tim mình.
15 tuổi – sẽ đến lúc bạn phải chia xa thầy cô, bạn bè, xa ngôi trường thân yêu. Góc sân trường ấy, hàng cây ấy còn đâu hình bóng những đứa bạn tôi ngày nào, còn đâu những ngày hè vui chơi thỏa thích, còn đâu những tiếng cười giòn tan của tụi bạn? Cái ôm thật chặt của đứa bạn thân sau một tuần xa cách…Tất cả rồi chỉ là một khung trời kỷ niệm. Đã bao giờ bạn từng ước mình sẽ chỉ là một đứa học sinh 15 tuổi chưa? Chưa, chưa hề đúng không? Ngay bản thân tôi cũng vậy. Có những khi ta lãng quên những thứ xung quanh mình, ta mới chợt nhận ra nó thật quan trọng biết bao. Năm tháng học trò là không thể thiếu trong bước đường đời mỗi con người, để khi nhớ về, ta bất giác mỉm cười ngộ nghĩnh. Thời gian trôi đi nhanh lắm, rồi sẽ đến lúc bạn phải nói lời tạm biệt với khoảng trời mơ mộng của tuổi 15, tạm biệt giây phút khi ta chưa đủ lớn. Và sẽ đến lúc thời gian nhắc bạn phải trưởng thành, phải học cách đi trên đôi chân của mình, phải chuẩn bị hành trang bước vào đời, lo toan với bộn bề công việc, cuộc sống của bạn sẽ có thêm những gam màu sắc khác nhưng tuổi 15 sẽ mãi là dấu ấn khó quên trong cuộc đời!
Đẹp lắm tuổi 15- tuổi của mộng mơ, của những nỗi buồn vui bất chợt. Hãy nỗ lực hết mình để mơ ước không của bạn không bao giờ dang dở. Hãy để tuổi 15 bước cùng bạn trong những tháng ngày còn lại ở mái trường Văn Lang thân yêu! Gấp trang sách lại, nắng vẫn còn đó, mây vẫn xanh, bạn và tôi, thật diệu kỳ vẫn đang ở tuổi học trò 15
…