Quê hương tôi rất giàu và đẹp. Thật vậy , nhắc tới quê hương thì không thể nào là không nhắc tới cái hình ảnh quê hương giàu đẹp , thôn xóm văn minh , thơ mông. Cảnh đẹp ấy thật hút hồn làm sao! Hình như cái hình ảnh đẹp đẽ ấy đã nuôi lớn biết bao những con người xứ này. Bầu trời thì cao rộng , không khí thì khoáng đạt , người dân vô cùng mến khách,... Tất cả điều gì đẹp nhất , tráng lệ mà có phần đơn sơ thì nó luôn kết tinh ở nơi này. Đúng thế , nơi ấy mang tên Phúc Lâm ( tên quê hương ). Phúc Lâm quê hương tôi mang vẻ đẹp đơn sơ mà mộc mạc , dung dị. Nơi đấy rất đẹp , cũng rất giàu . "Giàu" ở đây không có nghĩa là giàu tiền , giàu bạc , mà nó giàu tình người , giàu tình cảm giữa người với người . Người với người nơi đây sống rất hòa thuận , con người văn minh, thân thiện và luôn mến khác về làng. Hình ảnh cánh đồng lúc bao la , bát ngát , hay dòng sông đáy hiền hòa thơ mộng , hình ảnh cứ sớm sớm lại thấy các bác nông dân , những anh trâu ra đồng , chiều tà lại dắt nhau về. Tất cả rát đẹp. Giàu ở đây cũng có 1 nghĩa khác . Giàu tài nguyên thiên nhiên. Thật vậy, khoáng sản nơi đây vô cùng phong phú . Nhiều thứ của cải lương thực như lúa hay còn đc gọi là những hạt ngọc trời ban , dòng sông hiền hòa còn đc gọi vs cái tên trìu mến là dòng nước tiên , khoảng không bao là xanh ngắtt hay còn đc gọi là bầu trời . Quả thật là thế , nó thật đẹp và giàu làm sao. Tôi chỉ muốn nói rằng : " Nơi đây thật đẹp , giàu biêt bao".