Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn nghị luận (khoảng 500-600 chữ), phân tích và đánh giá nét đặc sắc trong nghệ thuật trần thuật của Thạch Lam trong đoạn trích

Viết bài văn nghị luận (khoảng 500-600 chữ)phân tích và đánh giá nét đặc sắc trong nghệ thuật trần thuật của Thạch Lam trong đoạn trích : "

“Tiếng trống thu không trên cái chòi của huyện nhỏ; từng tiếng một vang ra để gọi buổi chiều. Phương Tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Dãy tre làng trước mặt đen lại và cắt hình rõ rệt trên nền trời.

    Chiều, chiều rồi. Một chiều êm ả như ru, văng vẳng tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào. Trong cửa hàng hơi tối, muỗi đã bắt đầu vo ve. Liên ngồi yên lặng bên mấy quả thuốc sơn đen; đôi mắt chị bóng tối ngập đầy dần và cái buồn của buổi chiều quê thấm thía vào tâm hồn ngây thơ của chị. Liên không hiểu sao, nhưng chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn.

         - Em thắp đèn lên chị Liên nhé?

    Nghe tiếng An, Liên đứng dậy trả lời:

       - Hẵng thong thả một lát nữa cũng được. Em ra ngồi đây với chị kẻo trong ấy muỗi.

    An bỏ bao diêm xuống bàn cùng chị ra ngoài chõng ngồi; chiếc chõng nan lún xuống và kêu cót két.

       - Cái chõng này sắp gãy rồi chị nhỉ?

       - Ừ để rồi chị bảo mẹ mua cái khác thay vào.

    Hai chị em gượng nhẹ ngồi yên nhìn ra phố. Các nhà đã lên đèn cả rồi, đèn treo trong nhà bác phở Mĩ, đèn hoa kì leo lét trong nhà ông Cửu, và đèn dây sáng xanh trong hiệu khách...Những nguồn ánh sáng đều chiếu ra ngoài phố khiến cát lấp lánh từng chỗ và đường mấp mô thêm vì những hòn đá nhỏ một bên sáng một bên tối.

     Chợ họp giữa phố vãn từ lâu. Người về hết và tiếng ồn ào cũng mất. Trên đất chỉ còn rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn và lá mía. Một mùi âm ẩm bốc lên, hơi nóng của ban ngày lẫn với mùi cát bụi quen thuộc quá, khiến chị em Liên tưởng là mùi riêng của đất, của quê hương này. Một vài người bán hàng về muộn đang thu xếp hàng hóa, đòn gánh đã xỏ sẵn vào quang rồi, họ còn đứng nói chuyện với nhau ít câu nữa.

     Mấy đứa trẻ con nhà nghèo ở ven chợ cúi lom khom trên mặt đất đi lại tìm tòi. Chúng nhặt nhạnh thanh nứa, thanh tre hay bất cứ cái gì đó có thể dùng được của các người bán hàng để lại. Liên trông thấy động lòng thương nhưng chính chị cũng không có tiền để mà cho chúng nó.

    Trời nhá nhem tối, bây giờ chị em Liên mới thấy thằng cu bé xách điếu đóm và khiêng hai cái ghế trên lưng ở trong ngõ đi ra; chị Tí, mẹ nó, theo sau, đội cái chõng trên đầu và tay mang không biết bao nhiêu là đồ đạc; tất cả cái cửa hàng của chị.

        - Sao hôm nay chị dọn hàng muộn thế?

     Chị Tí để chõng xuống đất, bày biện các bát uống nước mãi rồi mới chép miệng trả lời Liên:

       - Ối chao, sớm với muộn mà có ăn thua gì.

    Ngày, chị đi mò cua bắt tép; tối đến chị mới dọn cái hàng nước này dưới gốc cây bàng, bên cạnh cái mốc gạch. Để bán cho ai? Mấy người phu gạo hay phu xe, thỉnh thoảng có mấy chú lính lệ trong huyện hay người nhà thầy thừa  đi gọi chân tổ tôm, cao hứng vào hàng chị uống bát nước chè tươi và hút điếu thuốc lào. Chị Tí chả kiếm được bao nhiêu, nhưng chiều nào chị cũng dọn hàng, từ chập tối cho đến đêm.

     Chị kê xong chõng ghế, dịch ngọn đèn hoa kì lại ngồi têm trầu, còn thằng cu thì loay hoay nhóm lửa để nấu nồi nước chè. Lúc bấy giờ chị mới ngẩng lên nói chuyện với Liên:

       - Còn cô chưa dọn hàng à?

    Liên giật mình, kêu khẽ: “Chết chửa!”, rồi đứng dậy giục em:

       - Vào đóng cửa hàng thôi, không mẹ ra mắng chết.

    An đáp:

        - Hôm nay chưa chắc mẹ có ra không, chị ạ. Mẹ còn bận làm gạo cơ mà.

     Ngày nào, cứ chập tối, mẹ Liên lại tạt ra thăm hàng một lần, và bà dặn cứ trống thu không là phải đóng cửa hàng lại. Thế mà Liên mải ngồi nhìn phố quên mất! Bây giờ Liên vội vàng vào thắp đèn, xếp những quả  sơn đen lại, trong lúc An đi tìm then để cài cửa cho chắc chắn. Cái cửa hàng hai chị em trông coi là một cửa hàng tạp hóa nhỏ xíu, mẹ Liên dọn ngay từ khi cả nhà bỏ Hà Nội về quê ở, vì thầy Liên mất việc. Một gian hàng bé thuê lại của bà lão móm ngăn ra bằng một tấm phên nứa dán giấy nhật trình. Mẹ Liên giao cho Liên trông coi - bà còn bận làm hàng xáo - và buổi tối thì hai chị em cùng ngủ đây để trông hàng.

     Liên đếm lại những phong thuốc lào, xếp vào hòm các bánh xà phòng còn lại, vừa lẩm nhẩm tính tiền hàng. Hôm nay ngày phiên mà bán cũng chẳng ăn thua gị.”   
 (Trích “ Hai đứa trẻ”, Thạch Lam, SGK Ngữ văn 11, Nhà xuất bản giáo dục Việt Nam, trang 95,96,97)

 
 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
192
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Thạch Lam, một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học hiện thực phê phán Việt Nam, nổi bật với phong cách viết nhẹ nhàng, tinh tế và sâu sắc. Trong tác phẩm "Hai đứa trẻ", đoạn trích chủ yếu xoay quanh hình ảnh của hai chị em Liên và An, thể hiện được sự cô đơn, nghèo khó nhưng cũng êm đềm của cuộc sống thường nhật. Nghệ thuật trần thuật của Thạch Lam trong đoạn trích này không chỉ thể hiện sự tinh tế trong việc miêu tả không gian mà còn thể hiện sâu sắc tâm trạng của nhân vật.

Trước tiên, Thạch Lam khéo léo tạo ra không gian sống động, gần gũi qua những hình ảnh chi tiết. Mở đầu đoạn trích, âm thanh của tiếng trống thu vang lên, đánh dấu sự chuyển giao giữa ngày và đêm, giữa nhịp sống tấp nập và sự lặng lẽ của buổi chiều. Câu văn "Phương Tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn" không chỉ tạo ra một bức tranh thiên nhiên sống động mà còn gợi lên tâm tư u uất của nhân vật. Hình ảnh trời chiều sáng rực, nhưng cũng có phần ảm đạm như một ẩn dụ cho sự chia ly và nỗi buồn trong tâm hồn Liên.

Tiếp theo, nghệ thuật trần thuật của Thạch Lam được thể hiện qua việc miêu tả tâm trạng của nhân vật. Cô bé Liên là nhân vật trung tâm, thể hiện sự nhạy cảm trước thế giới xung quanh. Sự "buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn" của Liên không chỉ đơn thuần là một cảm xúc nhất thời mà còn phản ánh nỗi trăn trở về cuộc sống. Từ tâm tư của Liên, độc giả cảm nhận rõ nét sự thiếu thốn, giản dị của cuộc sống nhưng cũng đầy tình người giữa những con người quanh cô. Những câu đối thoại giữa Liên và An trong không gian tối dần không chỉ thể hiện sự gắn kết giữa hai chị em mà còn gợi mở về những lo toan thường nhật.

Hơn nữa, đây còn là một tác phẩm thấm đẫm tính nhân văn. Tình huống và nhân vật đều mang trong mình nỗi buồn tủi, nhưng Thạch Lam không để tình huống trở nên bi thảm. Mặc dù điều kiện sống khó khăn, nhưng những người dân trong tác phẩm vẫn hiện lên với sự lạc quan, hy vọng qua từng lời nói, hành động nhỏ. Hình ảnh "mấy đứa trẻ con nhà nghèo" tìm kiếm trên đất những thứ có thể dùng được, hay hình ảnh chị Tí dọn hàng muộn vì cuộc sống mưu sinh, đều cho thấy sự bươn chải, kiên cường của con người trong cuộc sống.

Cuối cùng, Thạch Lam sử dụng lối viết hài hòa giữa mô tả và đối thoại, giữa hiện thực và tâm lý, khiến cho câu chuyện trở nên sinh động. Ngòi bút của ông không chỉ đơn thuần ghi lại một khoảnh khắc mà còn đưa người đọc vào sâu thẳm tâm hồn của các nhân vật, vào nếp sống của những con người bình dị nhưng đầy nghị lực.

Tóm lại, nghệ thuật trần thuật của Thạch Lam trong "Hai đứa trẻ" không chỉ thành công trong việc khắc họa không gian và tâm trạng mà còn thể hiện được nhân tính trong cuộc sống nhân dân. Qua những trang viết của mình, ông đã mang lại cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống bình dị nhưng không kém phần phong phú, đồng thời khơi dậy trong lòng người những cảm xúc nhẹ nhàng nhưng đầy sâu sắc.
1
0
Amelinda
07/08 16:30:42
+5đ tặng
Thạch Lam sử dụng những hình ảnh đẹp, giàu chất thơ để miêu tả cảnh vật, tạo nên một bức tranh hoàng hôn đầy ấn tượng.Ngôn ngữ của tác giả mang đậm tính chủ quan, thể hiện rõ cảm xúc của nhân vật và cả của chính tác giả. Âm thanh đa dạng như Tiếng trống, tiếng ếch nhái, tiếng nói chuyện... tạo nên một bức tranh âm thanh sinh động, gợi tả không khí làng quê. Tác giả đi sâu vào thế giới nội tâm của Liên, khắc họa một cô bé hồn nhiên, nhạy cảm, biết đồng cảm với người khác.Qua cuộc sống hàng ngày của các nhân vật, tác giả phản ánh tâm lý chung của người dân lao động nghèo khổ. Thạch Lam đã tái hiện một cách sinh động không gian làng quê với những nét đặc trưng riêng.Thời gian trong truyện trôi chậm, tạo cảm giác tĩnh lặng, sâu lắng. Sử dụng các biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu văn, lặp từ, điệp ngữ để tạo nhịp điệu, nhấn mạnh ý, liệt kê tạo hình ảnh cụ thể, sinh động. Cảnh vật và con người hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh sống động, chân thực.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
NGUYỄN THỦY ...
07/08 16:34:43
+4đ tặng

Phân Tích Nghệ Thuật Trần Thuật Của Thạch Lam Trong Đoạn Trích "Hai Đứa Trẻ"

Đoạn trích từ tác phẩm "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam không chỉ khắc họa thành công bức tranh chiều tà của một huyện nhỏ mà còn phản ánh sâu sắc tâm trạng của các nhân vật trong câu chuyện. Thạch Lam sử dụng nghệ thuật trần thuật tinh tế để tạo nên một không gian vừa cụ thể vừa có chiều sâu cảm xúc, từ đó thể hiện nét đặc sắc trong phong cách của ông.

Trước tiên, Thạch Lam khéo léo xây dựng không gian và thời gian qua hình ảnh cụ thể và chi tiết, làm nổi bật bức tranh của buổi chiều tà nơi làng quê. Cảnh vật được miêu tả bằng các chi tiết rõ nét: tiếng trống thu không, màu đỏ rực của phương Tây, và ánh hồng của những đám mây như “hòn than sắp tàn”. Những chi tiết này không chỉ tạo ra một không khí đặc trưng của buổi chiều mùa thu mà còn gợi ra cảm giác tàn phai, lắng đọng của thời gian, đồng thời gợi mở một không gian đầy cảm xúc và sự lắng đọng của cuộc sống.

Bằng việc miêu tả chi tiết về các hoạt động thường ngày của các nhân vật, Thạch Lam đã khắc họa rõ nét sự đối lập giữa sự ồn ào, náo nhiệt của chợ phiên và sự tĩnh lặng của buổi chiều muộn. Chúng ta thấy rõ hình ảnh những đứa trẻ nghèo tìm nhặt đồ thừa từ các tiểu thương, hay chị Tí với những công việc hàng ngày của mình. Những chi tiết như “mùi âm ẩm bốc lên”, “vỏ bưởi, vỏ thị” và “mùi cát bụi quen thuộc” không chỉ làm cho không gian trở nên chân thực mà còn phản ánh tâm trạng buồn bã, ảm đạm của nhân vật chính, Liên.

Sự tương phản trong không gian cũng làm nổi bật tâm trạng của nhân vật. Liên và em gái An ngồi trên chiếc chõng kêu cót két, trong khi các ngôi nhà xung quanh đã lên đèn, tạo ra một cảm giác lạc lõng, đơn độc. Dù đã gần tối, nhưng họ vẫn còn cảm thấy sự trống vắng và sự xa lạ với cuộc sống xung quanh. Cảm giác này được tăng cường bởi việc Liên quên mất thời gian và mải mê nhìn phố, điều này cho thấy sự thờ ơ và cảm giác hụt hẫng của cô.

Thạch Lam không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh vật và tâm trạng nhân vật, mà còn khéo léo lồng ghép vào đó những chi tiết về cuộc sống sinh hoạt của nhân vật để tạo ra sự gần gũi và chân thực. Những chi tiết về công việc của chị Tí, sự chăm sóc của mẹ Liên và công việc bán hàng đều được mô tả một cách cụ thể và sinh động, tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh về cuộc sống của các nhân vật.

Cuối cùng, việc Thạch Lam sử dụng ngôn ngữ đơn giản, trong sáng nhưng đầy tính gợi cảm đã làm nổi bật sự tinh tế và nhạy cảm trong phong cách viết của ông. Những câu văn ngắn gọn nhưng đầy hình ảnh, cảm xúc giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được bầu không khí của buổi chiều và sự tác động của nó lên tâm trạng nhân vật.

Tóm lại, đoạn trích "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam là một minh chứng rõ nét cho tài năng nghệ thuật của ông trong việc khắc họa không gian và tâm trạng nhân vật. Qua việc sử dụng những hình ảnh cụ thể và chi tiết, Thạch Lam không chỉ tạo ra một bức tranh chân thực về cuộc sống quê mùa mà còn thể hiện sâu sắc những cảm xúc và tâm trạng của các nhân vật trong câu chuyện.

Chấm nha cảm ơn




 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 11 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư