Bài thơ "Đưa con đi học" của Tế Hanh đã khắc họa một cách sâu sắc và chân thực những cảm xúc của người cha trong khoảnh khắc đưa con đến trường lần đầu tiên. Đọc bài thơ, tôi cảm nhận rõ ràng nỗi xao xuyến, bồi hồi của một người cha khi chứng kiến đứa con bé bỏng bước vào một thế giới mới, nơi đầy những thử thách và cơ hội. Những hình ảnh giản dị nhưng sâu lắng như “chiếc cặp sách” hay “bước chân thơ dại” không chỉ làm nổi bật sự hồn nhiên, ngây thơ của đứa trẻ mà còn phản ánh tâm trạng lo lắng, mong mỏi của người cha.
Lời thơ nhẹ nhàng mà chân thành như một bản tình ca của tình yêu thương và sự hy vọng. Mỗi câu chữ đều toát lên tình cảm sâu sắc và sự quan tâm vô bờ bến mà người cha dành cho con. Cảm giác tự hào nhưng cũng đầy băn khoăn khi con rời xa vòng tay bảo bọc của cha, bước vào môi trường học tập rộng lớn, khiến tôi không khỏi cảm thấy xúc động.
Bài thơ không chỉ đơn thuần là một khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc đời của mỗi gia đình mà còn là biểu tượng của tình yêu thương cha mẹ dành cho con cái, một tình yêu vĩnh cửu và sâu sắc. Tế Hanh đã thành công trong việc chuyển tải những cảm xúc giản dị mà sâu lắng đó đến với người đọc, khiến cho mỗi chúng ta đều có thể nhìn thấy hình ảnh của chính mình trong từng dòng chữ của bài thơ.