GIÚP MÌNH LUÔN VỚI ẠAA, ĐANG CẦN GẤP><
Đọc đoạn trích sau:
Ở cải xóm nhỏ ven thành phố này, người ta nhắc tới anh Hết còn nhiều hơn chủ tịch tỉnh đi họp. Đứa nào hỗn hào, lười biếng, má nó biểu: "Lại coi thằng Hết kìa! Ba mươi mấy tuổi đầu rồi, ngày đi làm thuê, làm mướn, không có chuyện gì nó chê, chiều về lụi hụi chui võ bếp nấu cơm, giặt giũ cho cha già, hiếu thảo thấy mà thương". [...]. Tía anh Hết năm nay 72 tuổi. Tuổi này, người ta hay đau yếu nhưng ông vẫn còn sỏi lắm. Ông già khó tính, thêm tật làng tai. [..] Chừng năm năm trước, ông còn vô bếp nấu cơm, mắt mũi tèm nhèm để lửa tập vô vách lá, nhà chảy rụi. Anh Hết cắt lại nhà trên nền cũ đầy tro
Bữa nào anh Hết cũng chồng mông thổi lửa, rồi dọn cơm sẵn, ngồi dựa của trước chở tía anh về. Có bữa chờ tới mỏi mòn, để bụng đói ngồi ngủ gà gặt. Người ở xóm biểu cứ ăn trước đi chở chờ gì, anh cười, mâm cơm có ấm cúng, tía tôi mới vui miệng, ăn nhiều.
Nhưng có bữa, anh mới vừa giờ của chui vô nhà, ông già đã ngồi nhai cơm cháy, bị nghẹn, mất ầng ậng nước. Anh thương tía quá chừng vội vàng chạy đi vo gạo. Anh Hết mồ côi má từ mới lọt lòng.[..] Tía anh không đi bước nữa, ngày ngày cột sợi dây vòng dài từ nhà trên xuống bếp, vừa đưa vừa nấu nước cháo, hát vọng lên, "Chở ầu ơ... Cây khô đâu dễ mọc chồi... Chứng này tuổi rồi, mỗi khi anh đặt lưng xuống bộ vạc, lại nhớ ngơ nhớ ngẩn lời hát của tía anh ngày xưa. Buồn lắm, nghe đứt ruột lắm. Càng nhớ anh càng thương ông. Câu được vài ba con cá rô, anh bắc cái ơ lên kho quẹt, tỉ mẩn lọc phần thịt dành cho tía, phần xương xẩu phần mình. Những trưa nắng tốt, tranh thủ giờ cơm trưa anh xin phép chạy về, dắt tỉa anh ra ngoài hè tắm rửa, kỳ cọ. Những tối trời mưa, anh lúp xúp cầm cái nón mê đi đón ông già. Đi cạnh, che đầu cho ba, nghiêm trang như đang chở che cho sinh linh nào đó nhỏ bé lầm, yếu ớt lắm. Nhưng ông già đâu có yếu, ông xách gậy rượt đánh anh hoài đó chó. Tía đầu bạc rượt ४ nội dung mà bạn đã tải lên ch. Một chút thời gian nhé! thằng con đầu xanh chạy cả tưng đuổi nhau lòng vòng quanh mấy cây me già ngoài mé lộ. Đám trẻ xúm lại, vỗ tay như coi hát bội. Hỏi anh Hết sao không chịu chạy nhanh để bị dính đòn, anh bảo, chạy thì được, nhưng càng nhanh thì tía anh càng mệt, chịu có mấy roi nhẹ hều, nhằm gì
Viết bài văn phân tích nhân vật anh Hết trong đoạn trích trên
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong đoạn trích trên, nhân vật anh Hết được khắc họa là một người con hiếu thảo, chăm chỉ và có tấm lòng nhân hậu. Qua cách tác giả miêu tả, anh Hết hiện lên với một hình ảnh giản dị, mộc mạc, nhưng đầy tình cảm và trách nhiệm đối với cha mình.
Đầu tiên, anh Hết là người con sống đầy trách nhiệm với gia đình, đặc biệt là với người cha già yếu. Dù đã ba mươi mấy tuổi, anh vẫn cần mẫn làm thuê, làm mướn để kiếm sống, và một phần lớn thời gian còn dành để chăm sóc cha già. Hình ảnh anh "chồng mông thổi lửa" rồi "dọn cơm sẵn" cho cha, hoặc mỗi khi "tía anh" ăn cơm cháy bị nghẹn thì anh "vội vàng chạy đi vo gạo" cho thấy anh luôn lo lắng và tận tụy trong việc chăm sóc cha. Anh không chỉ là người lao động chăm chỉ, mà còn là người con có tình yêu thương vô bờ bến với cha mình, sẵn sàng bỏ qua những khó khăn, vất vả trong cuộc sống để lo lắng, chăm sóc cha một cách chu đáo.
Bên cạnh đó, sự kiên nhẫn của anh Hết cũng rất đáng quý. Dù đôi khi cha anh khó tính và hay quên, anh vẫn hết lòng chở che, không một lời trách móc. Anh luôn thể hiện sự tôn trọng, thương yêu cha dù cha có lúc nổi cáu và hành động khó chịu. Cảnh tượng anh "che đầu cho ba, nghiêm trang như đang chở che cho sinh linh nào đó nhỏ bé lầm, yếu ớt lắm" cho thấy anh sẵn sàng làm tất cả để bảo vệ cha, dù cha có khỏe mạnh hay khó tính, đó là hành động đầy tình yêu thương và kính trọng.
Hơn nữa, anh Hết là người con có tính tự trọng và hiểu rõ giá trị của gia đình. Anh không cảm thấy xấu hổ khi mình phải chăm sóc cha, dù cha có những hành động khó hiểu, thậm chí là đánh đòn anh. Anh còn vui vẻ chấp nhận những roi đòn nhẹ nhàng từ cha mình, vì anh hiểu rằng sự mệt mỏi của cha khiến ông hành động như vậy, và anh sẵn sàng chịu đựng những đòn roi đó để không làm cha mệt thêm. Câu nói của anh khi được hỏi "Hỏi anh Hết sao không chịu chạy nhanh để bị dính đòn, anh bảo, chạy thì được, nhưng càng nhanh thì tía anh càng mệt" thể hiện lòng hiếu thảo và sự hy sinh của anh, khi anh sẵn sàng chịu khổ để cha không phải mệt nhọc thêm.
Như vậy, qua đoạn trích, nhân vật anh Hết không chỉ là hình mẫu người con hiếu thảo, mà còn là hình ảnh của một người sống giản dị, không màng đến những khó khăn, vất vả, chỉ mong làm tròn trách nhiệm với cha. Những hành động của anh thể hiện tình yêu thương vô bờ bến, sự hy sinh thầm lặng và tấm lòng hiếu thảo, đó là những phẩm chất đáng trân trọng trong đời sống con người.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |