XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 113: Lợi thế của Diệp Tầm

74 lượt xem

Kết thúc một ngày học, Mộ Thần từ trong minh văn viện đi ra.

Một bóng người quen thuộc lần thứ hai xuất hiện ở trước mắt Mộ Thần.

Mộ Thần thật sự rất không rõ, Diệp Dung có dũng khí từ đâu mà cứ một lần lại một lần xuất hiện trước mặt mình.

Mộ Thần không biết, Diệp Dung đã ghen tị phá hủy tâm trí, chỉ nghĩ rằng nếu thay thế được vị trí của Diệp Thạch, vậy người hưởng thụ hàng vạn hàng nghìn sủng ái của Mộ Thần chính là nàng, còn những chuyện khác nàng không nghĩ tới.

Ở trong mắt rất nhiều đệ tử, Mộ Thần đối với Diệp Thạch thật sự là quá tốt, nếu những người khác có cơ hội như Diệp Dung, hẳn rất nhiều người cũng sẽ nguyện ý như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Chuyện ngươi nói Diệp Thạch không phải là người của Diệp gia, ta đã sớm biết.” Mộ Thần đánh gãy lời của Diệp Dung.

Diệp Dung vội vàng nói: “Diệp Thạch không phải là người Diệp gia, hôn ước của ngươi và hắn căn bản không thể thành.

Mộ Thần nhắm mắt lại, hít sâu một hơi đè nén tức giận, lại mở mắt ra, lạnh lùng nhìn Diệp Dung, “Ta thích Diệp Thạch, rất thích, tanhận định hắn, không phải bởi vì hắn là người Diệp gia, cũng không phải vì ta cùng hắn có hôn ước, chỉ đơn thuần bởi vì hắn là Diệp Thạch nên ta mới thích hắn.

Nếu, người Diệp gia cùng ta đính hôn không phải là Diệp Thạch, ta đây sẽ không chút do dự từ hôn, ngươi hiểu chưa? Diệp tiểu thư.

Diệp Dung nghe thấy lời Mộ Thần nói, sắc mặt xoát cái tái nhợt, Diệp Dung cắn chặt răng, ủy khuất thấp giọng nói: “Ta có thể làm tiểu thiếpcủa ngươi, ta sẽ không cùng Diệp Thạch tranh giành, ngươi cũng không nguyện ý sao?

Ta không nguyện ý! Cho dù ngươi hỏi bao nhiêu lần đi nữa thìvẫnnhư vậy, Diệp Dung, ta không thích ngươi, ngươi không cần uổng phí tâm cơ.” Mộ Thần phiền chán nói.

Diệp Dung cắn môi, tràn đầy oán giận nhìn Mộ Thần, chạy đi.

Mộ Thần híp mắt, mắt lạnh nhìn Diệp Dung thương tâm muốn chết chạy đi, biểu tình trên mặt lạnh như băng.

Mộ đồng học, ngươi thật đúng là không biết thương hương tiếc ngọc a!” Tạ Đan Yên từ chỗ tối đi ra.

Mộ Thần không cho là đúng, nói: “Ta sao lại phải thương hương tiếc ngọc, ta nêncùng nàng nói rõ ràng, miễn cho nàng cả ngày miên man suy nghĩ, biến thành bệnh thần kinh.

Tạ Đan Yên cười cười, nói: “Thì ra là thế a! Mộ thiếu, ngươi thật sự là người tốt.

Ta đương nhiên là người tốt.” Mộ Thần đương nhiên mà nói.

Tạ Đan Yên mỉm cười, hai tay tạo thành hình chữ thập, hướng phía Mộ Thần bái bái, nói: “Vậy Mộ Thần người tốt à, Viêm Hỏa Phù kia, có thể bán rẻ mấy tờ cho ta không?

Không được.” Mộ Thần không nghĩ ngợi mà nói.

Vì sao?” Tạ Đan Yên không hiểu.

Mộ Thần kề sát vào tai Tạ Đan Yên, cười cười, nói: “Bởi vì ta là người tốt, cho nên sẽ đối xử bình đẳng với mọi người, không thể đãi ngộ khác biệt.

Tạ Đan Yên nhìn mê huyễn mỉm cười trên mặt Mộ Thần, nhịn không được sửng sốt một chút.

Không đợi Tạ Đan Yên lấy lại tinh thần, Mộ Thần đã thu liễm mỉm cười trên mặt, xoay người ly khai.

Nhìn thấy Mộ Thần xoay người rời đi, Tạ Đan Yên hung hăng cắn chặt răng, thầm nghĩ: Mộ Thần hỗn đản này, còn không dễ nói chuyện bằng tên Diệp Thạch kia đâu, nàng thật sự là đã nhìn lầm hắn, hoàn toàn là một bại hoại.

Tạ Đan Yên nhìn Mộ Thần đi xa, căm giận dậm chân, xoay người ly khai.

Sau khi Tạ Đan Yên rời khỏi, trong rừng cây truyền đến một trận nguyên lực, Diệp Thạch bóc ra ẩn thân phù trên người, ly khai tại chỗ, Diệp Thạch như thế nào cũng không nghĩ tới, hắn theo dõi Diệp Dung lại nghe được cuộc đối thoại giữa Mộ Thần cùng Diệp Dung.

Diệp Thạch cắn môi, trong lòng truyền đến cảm giác ngọt ngào.

… …

Tiểu tử, ngươi muốn đi đâu?

Diệp Thạch hướng về nơi ở của Mộ Thần đi tới, thình lình bị người chặn đường đi.

Diệp Thạch nhìn thấy người phía trước, nhịn không được nhíu mày.

Chào tiền bối.” Diệp Thạch tuy rằng lòng mang bất mãn với Hùng Uy, nhưng nghĩ lại người này bây giờ là sư phụ của Mộ Thần, vẫn thực nể tình gọi một tiếng.

Tiểu tử, không tồi a! Là bát tinh võ sư rồi.” Hùng Uy tràn đầy thưởng thức nói.

Đa tạ tiền bối khích lệ.” Diệp Thạch ngại ngùng nói.

Hùng Uy liếc mắt phiêu Diệp Thạch một cái, nói: “Tuy rằng cũng không tệ lắm, nhưng mà, so với Mộ Thần thì vẫn kém xa, tiểu tử kia cả ngày không làm việc đàng hoàng, chỉ biết nghiên cứu vàiđồ vật loạn thất bát tao, nếu không phải như thế thì hắn sớm đã thăng cấp võ linh, tiểu tử, ngươi còn cần cố gắng nhiều a!
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k