Đừng trốn tránh, ta yêu nhau - Chương 5: Không tìm mà vẫn gặp
Lê Nhi | Chat Online | |
03/07/2019 13:54:21 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Đừng trốn tránh, ta yêu nhau - Chương 6: Có thể yêu nhau không? (Truyện ngắn)
- * Chỉ là về một lời tỏ tình (Truyện ngắn)
- * Đừng trốn tránh, ta yêu nhau - Chương 4: Không thể đối mặt (Truyện ngắn)
- * Đừng trốn tránh, ta yêu nhau - Chương 3: Người thương, người yêu (Truyện ngắn)
Hỏi phòng nhân sự, tôi mới biết Brian xin nghỉ không lương hai tháng, theo chế độ linh hoạt đặc biệt của công ty. Cậu ấy nói cần đi du lịch đâu đó để cân bằng lại trước áp lực. Tôi thở phào, chỉ cần biết sự biến mất của Brian không phải do hành động dại dột nông nổi nào là tôi yên lòng rồi.
Không muốn gây sức ép cho Brian, tôi không đi tìm cậu. Một khoảng lặng là cần thiết để Brian có thời gian suy nghĩ nghiêm túc về mối quan hệ giữa hai chúng tôi. Dù em có quyết định thế nào tôi cũng chỉ có thể tôn trọng điều đó mà thôi.
Tôi nhận được điện thoại từ Bắc Kinh. May mắn là vốn tiếng Quan Thoại của tôi không tệ để hiểu được nội dung từ đầu dây bên kia. Mẹ của Brian choáng ngất phải nhập viện. Người hàng xóm tốt bụng chỉ tra được trong danh bạ điện thoại của bà hai số của Brian: số di dông không liên lạc được, và số cố định của công ty. Phòng nhân sự đã chuyển máy cho bác ấy gặp tôi.
Tôi bay vội đến Bắc Kinh, kịp gửi thông tin bệnh viện cho Brian qua tin nhắn điện thoại, Facebook và cả email.
Lúc tôi vào thăm, bác Lưu- mẹ của Brian- đã tỉnh lại. Sau nhiều xét nghiệm, bác sĩ cho biết bác Lưu chỉ choáng ngất vì sức khỏe kém lúc chuyển mùa, có thể về trong ngày. Tôi không chắc Brian có từng nhắc đến tôi trước mặt bác không, nên chỉ xưng mình là bạn đồng nghiệp thân thiết, và nói dối rằng Brian đang tham gia một chuyến thiện nguyện ở vùng xa, không liên lạc được bằng các thiết bị điện tử. Tôi làm thủ tục cho bác Lưu xuất viện, và ở lại nhà chăm sóc bác lúc tịnh dưỡng, thắc thỏm mong Brian sớm quay về. Ánh nhìn của bác Lưu dành cho tôi từ nghi ngại dần chuyển sang trìu mến hơn. Mấy lần bác ngập ngừng toan hỏi tôi điều gì đó, nhưng rồi lại thôi.
Đến ngày thứ ba thì Brian về. Tôi ở lại Bắc Kinh thêm hai ngày nữa. Suốt thời gian đó, tôi thường tránh đi để Brian có thời gian riêng bên mẹ, cũng không hỏi Brian đã đi đâu, và em đã nghĩ gì những ngày xa tôi. Chúng tôi ít khi trò chuyện, nếu có thì lần nào em cũng chỉ nói "Cảm ơn anh, Huân" và nhìn tôi thật dịu dàng.
Truyện mới nhất:
- Con đức bà Maria (Truyện cổ Grimm)
- PHÁN QUYẾT CỦA THẨM PHÁN - Phần 2 (EP 1) (Truyện tổng hợp)
- PHÁN QUYẾT CỦA THẨM PHÁN - Phần 1(HOÀN) (Truyện tổng hợp)
- PHÁN QUYẾT CỦA THẨM PHÁN - Phần 1(EP 2) (Truyện tổng hợp)
- PHÁN QUYẾT CỦA THẨM PHÁN - Phần 1 (Truyện tổng hợp)
- Mối tình đầu ngọt ngào (Truyện ngôn tình)
- Khi em đến (chương 2: Sự gần gũi dần đến) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (15. Cưng đến thế á?) (Truyện ngôn tình)
- Khi em đến (khoảng cách không lời) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (14. Zhou Yuon Zang) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!