Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 269: Hãm hại (1)
青梅 | Chat Online | |
30/07/2019 17:16:19 | |
Truyện tổng hợp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
185 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 270: Hãm hại (2) (Truyện tiểu thuyết)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 271: Hắn như mạnh khỏe, chính là trời nắng (1) (Truyện xuyên không)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 268: Gặp lại cố nhân (Truyện tiểu thuyết)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 267: Vô thượng cung (2) (Thần thoại Ai Cập)
Quả nhiên bóng người của Lý Vân Tiêu chếch động, khu chỉ ở trên thân kiếm bắn ra, đánh văng thanh kiếm kia ra. Lý Dật chỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh truyền đến, cánh tay hơi run một chút, vội vàng đè xuống nội tâm chấn động, lần thứ hai múa ra vài đạo kiếm hoa, gió thổi không lọt đem Lý Vân Tiêu bao phủ vào.
– Hừ, không có thời gian cùng ngươi dây dưa!
Lý Vân Tiêu cũng chỉ lo kinh động người ngoài, kiếm trong tay lóe lên, Hổ Nha Kiếm lập tức phát sinh tiếng hổ khiếu, gầm thét lên chấn động ra, toàn bộ đại sảnh khắp nơi là Hổ Vương oai mơ hồ.
– Hổ Nha Kiếm, Hổ Khiếu Chấn Sơn Lâm!
– Làm sao có khả năng?
Con ngươi của Lý Dật đột nhiên căng lại, trong lòng hoảng hốt.
Chiêu kiếm này của Lý Vân Tiêu dĩ nhiên phá tan kiếm hoa của hắn, ngưng tụ thành một luồng kình khí, phả vào mặt dường như một con Yêu Vương mãnh hổ, đem toàn bộ khí thế quanh thân mình khóa chặt, không thể tránh khỏi! Lúc trước thời điểm mình ở Đại vũ sư, liền không có ở trong tay tiểu tử này chiếm được chỗ tốt. Không nghĩ tới hiện tại lên cấp Vũ Quân, vẫn không có bất kỳ đổi mới. Hắn nộ! Nộ hầu như muốn phát điên!
– Vẫn là coi thường người! Hàn Băng thần quyền, oanh cho ta, oanh, oanh
Hắn rống to một tiếng, quyền ảnh trong tay hóa thành thiên thiên vạn vạn, bốn phương tám hướng phóng lên trời, khó phân hư thật, khắp thế giới đều là Hàn Băng quyền ảnh, nhiệt độ trong Tứ Phương lâu đột nhiên giảm xuống đến thấp nhất.
– Ồ?
Lý Vân Tiêu kinh ngạc mỉm cười nói:
– Có chút tiến bộ a! Hổ Nha Kiếm, Thanh Liên Kiếm Ca!
Dáng vẻ hắn hời hợt, thật giống như đang chỉ điểm đối phương vậy, làm Lý Dật lần thứ hai có cảm giác muốn thổ huyết. Nhưng trong nháy mắt từ trong tay Lý Vân Tiêu phóng ra mấy đóa hoa sen, ở trên không trung ngưng tụ không tan, ngăn cản Hàn Băng thần quyền của hắn, cho hắn một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Lý Vân Tiêu cười khẽ, trường kiếm trong tay điểm một cái, nhất thời kiếm mang ngưng thành đóa hoa kia dồn dập tràn ra, hoa rơi, hóa thành một biển cánh hoa phiêu linh hạ xuống, bị gió nhẹ cuốn lên, hình thành một luồng long quyển cực nhỏ gào thét đi.
Cánh hoa đầy trời nhất thời vây quanh Lý Dật, nội tâm hắn hoảng hốt, bên trong long quyển này tất cả đều là kiếm khí biến thành, giống như là ngàn vạn ánh kiếm chém xuống, hắn hít vào ngụm khí lạnh, lập tức cảm thấy cả người lạnh lẽo, đầu óc cũng bình tĩnh lại.
Nếu mệnh cũng không còn, giết đối phương lại có ý nghĩa gì? Bắt được thiên ngoại Huyền Minh ngọc lại có ý nghĩa gì?
Lúc mấu chốt Lý Dật tỉnh táo lại, vẫn là mệnh trọng yếu a!
– Hàn Băng chân khí, Hàn Băng kiếm quyết!
Chu vi Lý Dật lập tức hiện ra từng vòng hàn khí bay lượn, một đạo hàn khí hóa thành ánh kiếm chém ra, chỗ đi qua lực lượng oai vũ dồn dập tránh lui, ở dưới Thanh Liên kiếm hoa đầy trời, bị hắn mạnh mẽ chém ra một con đường, như cầu vồng nối tới mặt trời, rơi thẳng mà xuống.
– Lý Vân Tiêu, sớm muộn có một ngày ta sẽ đem ngươi lột da tróc thịt!
Cả người Lý Dật gào thét một tiếng, liền trực tiếp từ trong con đường kia phi thân đào tẩu.
Lý Vân Tiêu cười to nói:
– Ta chờ ngươi, rất chờ mong lần sau gặp mặt.
Thân thể Lý Dật ở phía xa rõ ràng dừng một chút, hiển nhiên là lần thứ hai bị kích thích, nhưng thoáng qua liền biến mất ở xa xa.
– Cũng không biết tiểu tử này có đi báo tin hay không, nhưng nơi đây không thích hợp ở lâu.
Ánh mắt của Lý Vân Tiêu quan sát vào trong Tứ Phương lâu, nhìn thấy đồ vật liền dồn dập bỏ vào trong túi, còn kém không dỡ gạch xuống mang đi.
– Thứ tốt xác thực không ít, nhưng như thế nào có thể so sánh với thiên ngoại Huyền Minh ngọc?
Hắn hơi nhướng mày, nhất thời ngồi xếp bằng xuống, đem thần thức tản ra, điên cuồng ở trong Tứ Phương lâu tìm kiếm, hầu như là xuống đất ba thước, không buông tha bất luận địa phương nhỏ bé nào.
– Khá lắm, dĩ nhiên suýt chút nữa ngay cả ta cũng giấu diếm được!
Ở trong một góc của Tứ Phương lâu, hắn cảm nhận được gợn sóng yếu ớt, Lý Vân Tiêu trực tiếp đạp xuống một cước, nhất thời sàn nhà ầm ầm nổ tung, lộ ra một lỗ nhỏ. Bên trong có một hộp nhỏ màu trắng tinh xảo, tựa như ngọc mà không phải ngọc, thật giống như xương cốt một loại động vật nào đó.
Lý Vân Tiêu mở ra xem, một khối da lông màu xám được thả ở trong đó. Hắn dùng tay mở ra, nhất thời kinh hô:
– Hóa ra là Cổ Long bì, chẳng trách có thể che đậy thần thức của ta. May là Cổ Long bì này quá nhỏ, uy lực có hạn.
Hắn đem Cổ Long bì xốc lên, nhất thời một khối Thạch Đầu màu trắng bạc lộ ra. Trong nháy mắt Thạch Đầu hiển lộ, một luồng hàn khí to lớn phả vào mặt, Lý Vân Tiêu chỉ cảm thấy bị đóng băng lại, mất đi tri giác, có hàn âm khí tập kích vào trong kinh mạch. Hắn vội lấy Cổ Long bì che lại, cái cảm giác kia nhất thời biến mất, chỉ là trong tay vẫn như cũ có một tầng băng kết mỏng manh.
– Quả nhiên là thiên ngoại Huyền Minh ngọc, tuy rằng chỉ lớn bằng bàn tay, hẳn là có người từ trên khối ở Bắc Minh huyền cung gõ xuống. Chà chà, chẳng lẽ Mã Thiên Hà là kẻ phản bội của Bắc Minh huyền cung? Chỉ là Vũ Tông cũng dám đánh chủ ý vật này, thật là điếc không sợ súng!
Lý Vân Tiêu thu thứ tốt, trực tiếp rời đi Tứ Phương lâu, hướng về phòng khách chủ yến mà đi.
Lý Dật thoát đi một quãng thời gian, mà Vô Thượng Cung còn chưa có động tĩnh, nghĩ đến hắn cũng không có đi báo tin. Hẳn là sợ bị liên lụy đến trên người mình.
Rất xa cảm nhận được trong phòng chủ yến truyền đến tiếng nói cười hoan ca, Lý Vân Tiêu cười lạnh, đôi môi khẽ nhúc nhích, nhất thời một đạo âm thanh ngưng tụ thành tuyến, hướng về trong phòng truyền đi.
Huỳnh Dương Minh đang ở trong phòng chủ yến uống rượu đột nhiên hơi nhướng mày, trong con ngươi hiện ra một mảnh nghi hoặc, sau đó hóa thành vẻ thanh minh, đột nhiên hướng ra ngoài nhìn tới, trên mặt không che giấu nổi khiếp sợ cùng ngơ ngác. Hắn lập tức đứng dậy, hướng về Mã Thiên Hà cùng Mã Phi Bạch ở ghế trên nói:
– Cung chủ, phó Cung chủ đại nhân, tại hạ đột nhiên có chút việc gấp, nên rời đi trước, mong rằng tha thứ.
Mã Thiên Hà sửng sốt một chút, trên mặt rõ ràng hiện ra một tia không vui, nhưng vẫn không mất phong độ lãnh đạm nói:
– Nếu Huỳnh Dương Minh đại nhân có việc trong người, tự nhiên không dám giữ lâu. Thân ở đế quốc, cùng những môn phái sơn dã như chúng ta là không giống, ràng buộc cũng nhiều.
Huỳnh Dương Minh biết hắn rất có ý kiến, nhưng cũng không kịp nghĩ quá nhiều, đầy cõi lòng xin lỗi nói:
– Huỳnh Dương Minh thật hổ thẹn, lần sau tất nhiên tới cửa thỉnh tội.
Lúc này sắc mặt Mã Thiên Hà mới dễ nhìn một chút, phất phất tay nói:
– Đi thôi.
Lúc này Huỳnh Dương Minh mới như được đại xá, vội vàng lui xuống. Vừa rời đi phòng chủ yến, nhất thời hướng về một phương hướng vội vàng chạy đi. Ngay ở vừa nãy, một thanh âm truyền vào trong tai hắn, dĩ nhiên là một phần tâm pháp cực kỳ thâm ảo, hắn vẻn vẹn là nghe vài câu, bình cảnh mình vẫn chưa phá liền có cảm giác buông lỏng.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!