Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1169: Ma phó
![]() | 青梅 | Chat Online |
05/08/2019 21:55:48 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
81 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1170: Thiên Đạo thôi diễn (1) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1171: Thiên Đạo thôi diễn (2) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1165: Hỏi đường (1) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1168: Ăn người (2) (Truyện ngôn tình)
Khương Hội Thư lạnh lùng nói:
– Mạng của ta cho tới giờ đều nắm trong tay mình, không phải do ngươi bố thí, bây giờ nói gì cũng đã chậm, chết đi.
Hắc Xà trong tay hắn đột nhiên đánh ra, đâm thẳng tới chỗ hiểm đối phương.
Thời khắc mấu chốt, một đạo bóng đen bỗng nhiên đánh úp lại, đánh lên Hắc Xà kia, hai cổ lực lượng va chạm vào nhau bắn lui ra.
Bóng sau khi bị chấn khai cũng không biến mất, trực tiếp nhập vào trong cơ thể Khương Hội Thư.
Khương Hội Thư vốn tưởng rằng có người tới cứu mình, lộ vẻ đại hỉ, nhưng sau khi thấy người tới thì lòng liền chìm vào đáy cốc, tựa hồ còn đáng sợ hơn cả đối mặt hai người Úy Trì Kim, hoảng sợ quát to một tiếng liền giãy dụa muốn chạy trốn.
Nhưng hai người há có thể để hắn như ý, Hỏa Âm bắn ra một hỏa đạn lên bắp chân hắn, khiến hắn lần nữa té lăn trên đất, giãy dụa không thôi, cả người đều lộ ra cực kỳ thống khổ, trên người bắt đầu bốc lên trận trận đen kịt.
– Là ai? Ngươi là người phương nào?
Úy Trì Kim nhìn về phía Đế Già đang từ xa đi tới, cảnh giác không thôi, thầm nghĩ hôm nay thật sự quá xui xẻo rồi, thoáng cái liên tiếp gặp phải cao thủ, trong mắt hắn lần nữa lộ ra sát khí, chuyện mình muốn giết ngyời thành Hồng Nguyệt quyết không thể truyền đi, nếu không thì phải chết chắc rồi.
– Ha ha, không cần khẩn trương. Người này là nô lệ đào tẩu của ta, đa tạ nhị vị bắt lấy hắn.
Đế Già chậm rãi cười nói, trong mắt lộ ra vẻ cảm kích.
Úy Trì Kim nhướng mày, không tin hừ lạnh nói:
– Hừ, nô lệ? Ngươi lừa gạt ai, một gã Võ Đế tứ tinh có được huyền khí cửu giai, sao có thể là nô lệ của ngươi được, mau báo ra thân phận, ta có thể tha chết cho ngươi.
Đế Già khẽ cười nói:
– Người ah, nói chuyện luôn nghĩ một đằng nói một nẻo, thần sắc trong mắt ngươi rõ ràng là đang nói cho ta biết nhất định phải giế ta, nhưng trong miệng lại nói cái gì mà tha ta một mạng chứ? Ta từ trong mắt ngươi thấy được âm hiểm xảo trá, ngươi bây giờ đang tìm nhược điểm của ta, định thừa lúc ta không sẵn sàng đột nhiên ra tay đánh lén, có đúng không?
Úy Trì Kim trong nội tâm đại chấn, cách nghĩ của hắn lại hoàn toàn bị đối phương nhìn thấu, một loại xấu hổ và giận dữ chi ý phảng phất trần trụi xông lên đầu, cả giận nói:
– Phải thì đã sao? Cho dù ngươi có tuệ nhãn kinh người, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết rồi
Trường xà tiên trong tay hắn lần nữa bắn lên, đột nhiên đánh tới Đế Già, không chút nương tay.
Khóe miệng Đế Già treo nụ cười nhạt, chậm rãi thì thầm:
– Con sâu cái kiến vô tri a!
Đôi mắt thanh tịnh như nước, không có một tia rung động kia của hắn lọt vào mắt Úy Trì Kim lại khiến hắn có chút hoảng, quát to:
– Nói nhảm gì thế, một bên nói bậy nói bạ! Hắc Xà Quyển Phong Vân Phá.
Hắc Xà trường tiên bay múa trên không trung, hiện ra quỹ tích đinh ốc qua lại như con thoi, hóa ra từng đạo khí tức màu đen, thoáng cái bao phủ cả người Đế Già vào trong đó, đánh xuống dưới.
Trong mắt Úy Trì Kim bắn ra một đạo hàn mang lăng lệ, dùng phán đoán của hắn, chỉ cần một chiêu này đắc thủ, đối phương hẳn phải chết không thể nghi ngờ
“Oanh”
Trường xà đột nhiên đụng vào trên một cổ lực lượng khổng lồ, chỉ riêng lực phản chấn đã khiến Úy Trì Kim thiếu chút nữa vuột mất trường tiên khỏi tay.
Mà người ngăn trở công kích trước người Đế Già đúng là Khương Hội Thư, một cổ thần sắc tà tà hiển hiện trong mắt hắn, hắn phẫn nộ quát:
– Xảo Đoạt Vô Cực Phiến, Nhất Phiến Cực Dương Kinh Thiên
“Bành bành bành”
Cự phiến vẫy ra, một cổ kình khí rất mạnh như chuỗi hạt châu nổ tung trên không trung, mỗi một đạo khí kình nổ bung đều chấn ra ma khí nhàn nhạt, một đường chấn vang mà đi.
– Làm sao có thể?
Úy Trì Kim hoảng hốt, không kịp ngẫm nghĩ nữa, trường tiên trong tay múa ra mấy vòng trước người, hình thành hình thái phòng ngự bàn xà!
– Hừ, ánh sáng hạt gạo, Huyền Âm Liệt Địa.
Truyện mới nhất:
- HẠNH PHÚC CÓ QUÁ ĐẮT KHÔNG? (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (chương 10) (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (chương 9) (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (chương 8) (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (chương 7) (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (chương 6) (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (chương 5) (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (chương 4) (Truyện tiểu thuyết)
- Tận Thế Chi Tử (chương 3) (Truyện tiểu thuyết)
- TMA!ĐC? (56. Đã từng có một người...) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!