Nội dung bạn tìm "

Ước hẹn phù hoa

" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:
Gửi truyện

Ước hẹn phù hoa - Chương 49 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Sau khi tới nhà anh, Nhậm Tư Đồ vừa bước ra khỏi chiếc thang máy có gắn camera giám sát thì lập tức bị anh bế thốc lên. Cô thét lên một tiếng rồi ôm lấy cổ anh, thấy trán anh hơi nổi gân xanh thì không nhịn được cười. “Anh Thời, đừng tỏ vẻ đói khát như vậy chứ. Chúng ta làm mọi chuyện chẳng phải vì sự tiến bộ của xã hội loài người hay sao?”

Ước hẹn phù hoa - Chương 48: Ý nghĩa thực sự của từ tạm biệt (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Một người đàn ông làm việc có hiệu quả chính là người ngủ ở nhà bạn một đêm thì hôm sau có thể biến nhà bạn trở thành nhà của anh ta… Hôm sau, khi Nhậm Tư Đồ hết giờ làm việc, trên đường đón Tầm Tầm về nhà thì nhận được điện thoại của công ty dọn nhà, hỏi cô khi nào có ở nhà để bọn họ đưa đồ đạc tới. Lúc ấy, Nhậm Tư Đồ nghe mà không hiểu gì cả. “Đồ đạc gì vậy?”

Ước hẹn phù hoa - Chương 47 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Khi mặt mũi bớt nóng, Nhậm Tư Đồ hoàn hồn, phát hiện bàn ăn đã được Thời Chung thu dọn sạch sẽ. Có lẽ mọi phụ nữ đều hy vọng có được một người bạn đời ra ngoài lịch lãm, vào bếp đảm đang, lên giường mạnh mẽ thế này. Nhậm Tư Đồ cũng hết sức vui vẻ vì được nhàn nhã. Để không làm hại mắt, Nhậm Tư Đồ quy định mỗi ngày Tầm Tầm chỉ được xem ba tập phim hoạt hình. Tầm Tầm đang xem mê mẩn say sưa, thấy Nhậm Tư Đồ bước ra phòng khách thì lập tức thanh minh theo phản xạ: “Con mới xem có hai tập, còn sớm mà.”

Ước hẹn phù hoa - Chương 46 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Nhậm Tư Đồ đến trước cửa nhà mình, lấy chìa khóa ra theo thói quen. Nhưng vừa đút chìa khóa vào quay được nửa vòng thì cánh cửa bỗng mở ra từ bên trong, là Tầm Tầm ra ngoài đón cô khi nghe tiếng động ở ngoài cửa. “Mẹ về rồi à?” Không kịp đợi Nhậm Tư Đồ vào nhà, Tầm Tầm đã báo cáo tình hình với cô: “Chú chân dài đã nấu xong ba món rồi.”

Ước hẹn phù hoa - Chương 45 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Sau đó, Tôn Dao bị vệ sĩ canh gác bên ngoài của nhà họ Từ nhầm là phóng viên tới đưa tin nên ngăn lại bên ngoài bệnh viện cùng với một đám phóng viên khác. Cuối cùng, Nhậm Tư Đồ dìu Tôn Dao đã hồn bay phách lạc về nhà, lúc ấy miệng Tôn Dao vẫn không ngừng lẩm bẩm: “Mình cứ tưởng rẳng anh ấy nói đùa, không ngờ anh ấy thật sự… thật sự muốn kéo Từ Kính Diên chết chung…”

Ước hẹn phù hoa - Chương 44 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Nhưng không đợi cô trả lời, Thời Chung bỗng nhiên bật cười, nâng mặt của cô lên, thưởng cho cô một nụ hôn thật kêu. Khi nhìn vào mắt anh, cô càng có cảm giác trong ấy tràn ngập sự sung sướng như đón tia nắng ấm đầu tiên sau trận tuyết dữ. “Thì ra cũng có lúc mấy chữ “thay lòng đổi dạ” lại dễ nghe đến thế…”

Ước hẹn phù hoa - Chương 43: Chỉ tại em quá xinh đẹp (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Chính bản thân Thời Chung cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên vì mình còn nhớ con đường nhỏ dẫn về nhà cô năm nào. Có điều bây giờ hai bên đường đều có ánh đèn đường sáng tỏ. Nhậm Tư Đồ cũng hơi ngạc nhiên. Năm đó cô lại dám đi về một mình trên con đường nhỏ này, đúng là can đảm thật. Bất giác, bọn họ đã đi thật lâu. Chỉ băng qua con đường nhỏ trước mặt nữa thôi là có thể nhìn thấy khu nhà cô ở năm nào. Có lẽ vì những chuyện mà anh vừa kể lúc nãy nên cho dù có quay trở lại ngôi nhà ba người từng sống với nhau ấy thì dường như cô cũng không cảm thấy bài xích như trước nữa.

Ước hẹn phù hoa - Chương 39 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Trong phòng có máy sưởi lắp dưới sàn, cô chỉ chừa lại trên người một cái áo lông nhung, để lộ hai chân trần mà vẫn không cảm thấy lạnh. Nhậm Tư Đồ đứng trước gương, thử kéo phần áo bên trái xuống dưới vai, lộ ra xương quai xanh. Trên xương quai xanh của cô có một nốt ruồi nhỏ, cô còn nhớ khi làm việc đó, Thời Chung còn khen nốt ruồi của cô rất gợi cảm

Ước hẹn phù hoa - Chương 42 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Thấy hàng ngàn dấu chấm hỏi trong mắt Nhậm Tư Đồ, ông chủ nhìn Thời Chung một cái, rồi lại liếc nhìn đứa trẻ trong lòng anh. “Lẽ ra nơi này đã bị phá dỡ từ mấy năm trước kìa. Nói thật, tôi bán hàng cho học sinh cả đời rồi, giờ mà bảo tôi đi tìm chỗ để mở một tiệm khác thì nhất thời tôi không thể chấp nhận được chuyện này. Nhưng cũng may là cuối cùng A Chung đã giành được dự án ấy, sau đó thu xếp ổn thoả nên cái quán nhỏ này của tôi mới có thể giữ được. Mỗi lần đến đây ăn gì đó cậu ấy đều cố nhét tiền cho tôi nhưng sau đó tôi đã nói thẳng với cậu ấy rằng mấy thứ đồ ăn sáng này đáng giá mấy đồng chứ? Tôi không lấy tiền của cậu ấy cũng là vì muốn mình có thể yên tâm mà tiếp nhận sự trợ giúp qúa lớn từ cậu ấy.”

Ước hẹn phù hoa - Chương 41 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Khi Nhậm Tư Đồ xuống dưới lầu thì xe đã đợi cô ở đấy. Sau khi lên xe, “anh tài xế” vẫn không chịu nói chuyện với cô mà chỉ im lặng nhấn ga, lái xe rời khỏi đó. Nhậm Tư Đồ cứ tưởng anh sẽ dẫn mình đến một nhà hàng ở gần đó, không ngờ xe càng chạy càng xa, mãi hơn nửa tiếng đồng hồ sau mới dừng lại. Nhậm Tư Đồ đâu có lòng dạ nào mà ăn uống, cô tháo dây an toàn, xuống xe, đưa mắt nhìn thì mới phát hiện trước mắt mình không phải là nhà hàng. Rõ ràng đây là cổng trường học, còn là ngôi trường cũ của bọn họ.

Ước hẹn phù hoa - Chương 40 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Khi Nhậm Tư Đồ xuống dưới lầu thì xe đã đợi cô ở đấy. Sau khi lên xe, “anh tài xế” vẫn không chịu nói chuyện với cô mà chỉ im lặng nhấn ga, lái xe rời khỏi đó. Nhậm Tư Đồ cứ tưởng anh sẽ dẫn mình đến một nhà hàng ở gần đó, không ngờ xe càng chạy càng xa, mãi hơn nửa tiếng đồng hồ sau mới dừng lại. Nhậm Tư Đồ đâu có lòng dạ nào mà ăn uống, cô tháo dây an toàn, xuống xe, đưa mắt nhìn thì mới phát hiện trước mắt mình không phải là nhà hàng. Rõ ràng đây là cổng trường học, còn là ngôi trường cũ của bọn họ.

Ước hẹn phù hoa - Chương 38: Hồi ức đáng sợ (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Khác với Nhậm Tư Đồ cả ngày phải ở trong nhà sách giết thời gian, hôm nay Tôn Dao đã chạy tới chạy lui vài nơi: Buổi sáng tập thể dục, buổi chiều đi spa chăm sóc toàn thân, còn vẽ bộ móng mới, nên mặt mày tươi tắn, rạng rỡ hẳn lên. Nhưng nữ minh tinh mặt mày rạng rỡ này ăn cơm tối xong liền ở lì trong nhà Nhậm Tư Đồ, cùng xem truyện tranh với Tầm Tầm. Tôn Dao đang đọc truyện một cách say sưa, vô tình liếc mắt lên thấy Nhậm Tư Đồ đang đi qua đi lại bên cạnh cửa sổ, thỉnh thoảng còn cắn móng tay, mặt mày nghiêm túc, không biết đang suy nghĩ điều gì. Vì thế, Tôn Dao không khỏi lên tiếng hỏi: “Cậu làm gì mà cứ đi tới đi lui vậy?”

Ước hẹn phù hoa - Chương 37 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Tưởng Lệnh Thần đã thắng, nhưng lại không dám tin, tháo mũ bảo vệ ra, thở hổn hển, ngơ ngác nhìn kẻ chiến bại dưới tay mình: “Anh cố ý để tôi thắng?” Thời Chung không nói gì mà chỉ đứng lên, cởi mũ bảo vệ ra, trán ướt đẫm mồ hôi nhưng anh không hề thở gấp, hơi thở hết sức vững vàng. “Dám chơi dám chịu, tôi sẽ bảo Thẩm Thấm rút đơn kiện.” Nói xong, anh đi thẳng vào phòng thay đồ, đóng cửa lại, ngăn cách với mọi thứ.

Ước hẹn phù hoa - Chương 36 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Phòng tập của anh cũng ở khu VIP. Khi anh băng qua hành lang, đột nhiên nghe thấy trong căn phòng sau cánh cửa bằng gỗ lim khép hờ này vang lên giọng nói của Tưởng Lệnh Thần: “Đừng có sa sầm nét mặt như vậy, cười với anh đây một cái coi.” Thời Chung không khỏi dừng bước. Sau đó, đạp lại anh chính là một tiếng “rầm”, giống như có thứ gì đó bị đập mạnh xuống sàn. Tưởng Lệnh Thần hiện ra sau khe hở của cánh cửa, Thời Chung có thể nhìn thấy anh ta bị một cô gái chĩa kiếm vào cổ họng, không thể nhúc nhích.

Ước hẹn phù hoa - Chương 35 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Nhậm Tư Đồ ngửa người ra sau một chút, chà xát lỗ tai của mình với vẻ mặt ghét bỏ, như muốn chà hết hơi thở ấm nóng mà Tưởng Lệnh Thần vừa phả vào tai mình lúc nãy. Cô dối lòng, mỉm cười với Tưởng Lệnh Thần. “Sao lại có đoạn video như vậy? Tôi chưa từng nghe qua.” “Tôi không rõ Thời Chung có nói cho cô biết chuyện đoạn video hay không nhưng đoạn video ấy thực sự tồn tại, có điều tôi đã chậm hơn Thời Chung một bước, sau khi anh ta mua được nó rồi tôi mới biết đến sự tồn tại của thứ có thể chứng minh mình vô tội.”

Ước hẹn phù hoa - Chương 34 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Ngày hôm sau, khi tỉnh lại từ cơn say, Nhậm Tư Đồ ngây người trong nhà suốt cả ngày vẫn không thấy Thời Chung gọ tới. Ngày thứ hai, cũng không có bất cứ cuộc gọi nào… Mãi đến tuần thứ hai, Nhậm Tư Đồ vẫn không nhận được điện thoại của Thời Chung. Đến lúc ấy, Nhậm Tư Đồ mới cười khổ và ý thức được rằng: Anh thực sự chia tay với cô, chia tay thật rồi…

Ước hẹn phù hoa - Chương 33 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Mặc dù Nhậm Tư Đồ cảm thấy sự giải thích của mình không có vấn đề gì nhưng vẫn thấy sợ cách phản ứng này của anh. Bộ dạng của anh đâu phải “tạm biệt”, rõ ràng là đang nói “không gặp lại nữa”. Nhậm Tư Đồ vô thức đưa tay kéo cánh tay anh lại. “Anh nghe em nói trước đã…” Thời Chung gạt tay cô ra. “Xuống xe.”

Ước hẹn phù hoa - Chương 32: Thói quen là một thứ thật đáng sợ (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

“Cậu và Thời Chung chia tay rồi à?” Đây là câu đầu tiên Tôn Dao nói sau khi trở về và nhìn thấy Nhậm Tư Đồ. Khi Nhậm Tư Đồ đang ngơ ngẩn đứng trong phòng nghỉ, dựa vào cái kệ, đợi máy pha cà phê thì Tôn Dao đột nhiên xông vào, ném cho cô một câu như thế. Một ngày rưỡi trước, cũng chính là tối hôm qua, sau khi Thời Chung bỏ cô một mình ven đường, cạnh trung tâm thương mại thì mấy tiếng đồng hồ sau, cuối cùng cô cũng gọi được cho Tôn Dao. Tôn Dao biết chuyện Từ Kính Nam tìm luật sư đến phòng khám của cô gây sự thì nói là sẽ lập tức đặt vé máy bay về ngay.

Ước hẹn phù hoa - Chương 31 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Trong giờ làm việc mà Nhậm Tư Đồ cứ có cảm giác hồn vía bay lên mây. Mỗi khi tâm trạng trở nên tồi tệ thì dường như mọi thứ đều đang đối nghịch với cô. Muốn uống cà phê để tập trung tinh thần thì phát hiện hộp cà phê mà mình đặt trong phòng nghỉ đã hết. Chán nản đi tìm cách khác, định uống một viên C sủi nhưng khi kéo ngăn tủ ra thì mới nhớ lần trước Mạc Nhất Minh bị cảm đã tiện tay lấy hết hộp C sủi của cô.

Ước hẹn phù hoa - Chương 30 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Mãi đến lúc ấy, Nhậm Tư Đồ mới đuổi kịp Thời Chung, cuống quýt hỏi: “Sao anh lại đến đây?” Không biết là do cố ý hay không nghe rõ cô hỏi gì mà Thời Chung đáp lại chẳng ăn nhập gì, chỉ hất cằm chỉ về phía Mạc Nhất Minh đang ôm cột điện nôn ọe. “Em đưa đồng nghiệp của em về đi, còn anh đưa người tình trong mộng của em về.” Nhậm Tư Đồ định lên tiếng phản bác cách nói “người tình trong mộng” nhưng nghĩ đi nghĩ lại đành im lặng, chỉ kéo lấy cánh tay Thời Chung không chịu buông. Trông bộ dạng của anh đáng sợ thế kia, anh dám để anh đưa Thịnh Gia Ngôn về nhà.
4.4
2.796 sao / 632 đánh giá
5 sao - 514 đánh giá
4 sao - 26 đánh giá
3 sao - 12 đánh giá
2 sao - 6 đánh giá
1 sao - 74 đánh giá
Điểm 4.4 SAO trên tổng số 632 đánh giá
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k