Bài thơ "Buổi sáng nhà em" của Trần Đăng Khoa là một tác phẩm đặc sắc, khắc họa cảnh sắc bình dị nhưng đầy thơ mộng của làng quê Việt Nam vào buổi sáng sớm. Với giọng thơ trong trẻo, hồn nhiên, bài thơ không chỉ mở ra trước mắt người đọc một bức tranh thiên nhiên rạng rỡ mà còn gợi lên tình yêu quê hương, gia đình và cuộc sống thường nhật.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh mặt trời ló dạng từ phía đằng đông:
Bố em xách điếu đi cày
Mẹ em tát nước, nắng đầy trong khau
Chỉ với hai câu thơ, Trần Đăng Khoa đã tái hiện khung cảnh một buổi sáng sớm trên cánh đồng quê. thực ánh nắng rực rỡ, vừa gợi không khí ấm áp, tràn đầy sức sống của buổi bình minh. Cùng với đó, những hoạt động quen thuộc của bố mẹ – tát nước, đi cày – đã khắc họa nhịp sống giản dị nhưng cần mẫn, gắn bó với ruộng đồng.
Không chỉ con người, thiên nhiên và các loài vật cũng hòa nhịp vào bức tranh sinh động ấy. Cậu mèo "rửa mặt," chị gà mái "cục tác gáy," đàn gà con "vui chân lon ton chạy." Các hình ảnh ấy không chỉ tái hiện cuộc sống thường nhật mà còn mang đến cảm giác ấm áp, gần gũi. Đặc biệt, nghệ thuật nhân hóa được sử dụng khéo léo đã biến mọi thứ trong bài thơ trở nên sống động, như có tâm hồn và cảm xúc:
Đàn chuối đứng vỗ tay cười, vui sao!
Chị tre chải tóc bên ao
Hình ảnh "chị tre" và "đàn chuối" không chỉ gợi lên nét đẹp thơ mộng của làng quê mà còn thể hiện cái nhìn yêu thương, tinh nghịch của tác giả. Những câu thơ như đang kể một câu chuyện nhỏ đầy ắp niềm vui, khiến người đọc cảm nhận được vẻ đẹp bình dị của thiên nhiên và sự gắn bó giữa con người với môi trường sống.
Điểm đặc sắc của bài thơ còn nằm ở cách Trần Đăng Khoa miêu tả từng chi tiết rất thực nhưng vẫn mang chất thơ. Hình ảnh "ông trời nổi lửa," "bà chổi lom khom" hay "chị gà mái mơ cục tác gáy trưa" vừa giản dị, vừa đầy sức gợi. Từ những điều nhỏ bé ấy, tác giả đã làm nổi bật vẻ đẹp của cuộc sống đời thường, nơi mỗi vật, mỗi cảnh đều có một câu chuyện riêng, đều chứa đựng ý nghĩa riêng.
Giọng thơ nhẹ nhàng, nhịp điệu vui tươi, hồn nhiên nhưng không kém phần sâu sắc, đã truyền tải trọn vẹn tình yêu và niềm tự hào của tác giả đối với quê hương. Ẩn sau những vần thơ ấy là một tâm hồn nhạy cảm, giàu yêu thương, luôn trân trọng những giá trị mộc mạc, bình dị.
"Buổi sáng nhà em" không chỉ là một bài thơ tả cảnh mà còn là một lời nhắn gửi, nhắc nhở chúng ta biết trân trọng những điều giản đơn, gần gũi trong cuộc sống. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của một buổi sáng làng quê mà còn thấy lòng mình nhẹ nhàng, bình yên đến lạ. Bài thơ là một khúc ca ngợi cuộc sống lao động thường nhật, là lời tri ân của tác giả dành cho quê hương yêu dấu.