Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Chương 46

91 lượt xem

“Các người, mỗi người đều là thành viên của bang Huyết Lang. Dùng những vũ khí lạnh như băng của các người dính đầy máu của kẻ địch, "
"Giống như những chú sói trung thành với chủ!" .
"Vì Long Hổ Bang vì đại ca lập ra một hắc bang phồn thịnh, thái bình."
Năm trăm người cùng nhau hô to"Vì Long Hổ Bang vì đại ca lập ra một hắc bang phồn thịnh, thái bình."


Trương Thiên nhìn năm trăm người trước mắt hùng dũng oai phong.
Trong lòng vui mừng, thỏa mãn không thôi.
Sau này, anh phải dẫn dắt năm trăm người đi tranh đấu trong hắc đạo!
Nghĩ tới đây, máu trong người anh như chảy ngược lên não.
Mộ Dung Kiệt lạnh lùng đi tới sân huấn luyện.
Nhanh chóng nhìn lướt qua loạt người phía dưới.


Thoả mãn mà gật đầu.
"Đại ca!"Thấy Mộ Dung Kiệt đi tới, mấy trăm người đó càng thêm hào hứng.
Trương Thiên đi tới trước mặt Mộ Dung Kiệt nói"Đại ca, nhiệm vụ anh giao cho tôi đã hoàn thành, anh tới đánh giá xem, đã đủ điều kiện chưa?"

Tử Mặc nhìn sắc mặt Trương Thiên đầy vẻ đắc ý, không nhịn được muốn đả kích hắn một cái.
"Trong vòng một tháng, nhanh như vậy đừng nói là anh huấn luyện ra một đám trông kha khá mà như phế vật không dùng được a!"
500 người phía dưới vừa nghe Tử Mặc nói như thế, lập tức ném cho anh ánh mắt đầy phẫn nộ.
Tử Mặc khinh thường"Ơ, tôn ti trật tự đâu rồi, các ngươi nhìn tôi thiếu lễ phép đến vậy sao!"
Ánh mắt Trương Thiên không chút ấm áp nào nhìn hắn.
"Cút! ! !" Gọng nói dứt khoát, đanh thép dọa đến Tử Mặc phải giật mình, kế đến nhanh chóng hướng đến Mộ Dung Kiệt nói

"Đại ca, hắn khi dễ tôi!" Thậm chí còn học theo những cô gái nhỏ dậm chân một cái.
Mộ Dung Kiệt không để ý tới bọn họ cãi nhau.
Đường Kình đi tới trước mặt Trương Thiên.
Vỗ bả vai Trương Thiên.
"Những ngày qua đã cực khổ!" ,
"Đại ca, chỉ là những việc nên làm thôi!"Trương Thiên đáp lại.


Mộ Dung Kiệt cười yếu ớt, sải bước lên bậc thang.
Nhìn 500 tinh anh toàn thân khí thế mãnh liệt hùng dũng dưới sân huân luyện.
Trong lòng rất hài lòng.
Cao giọng nói với thành viên Huyết Lang"Hôm nay, cuộc huấn luyện của các người đã kết thúc."
"Các người được sàn lọc từ vạn người để tìm ra tinh anh trong tinh anh".
"Tối hôm nay, tôi giao nhiệm vụ cho các người, coi như là bài kiểm tra năng lực đầu tiên của các ngươi!"
Lời này vừa nói ra, dưới sân huấn luyện lập tức xôn xao, Trương Thiên liền kích động vui mừng không thể tả.

"Đại ca, nhiệm vụ tối nay như thế nào?"Trương Thiên hấp ta hấp tấp đi tới gần nói.
Mộ Dung Kiệt gật đầu nhìn Trương Thiên nói"Trương Thiên, tối nay anh dẫn bọn họ thành phố H, đem tất cả thế lực của Hải bang ở phương Bắc xóa sạch trong đêm nay."
"Dạ, đại ca."Trương Thiên vui mừng nói. Tối hôm nay,anh có thể mang theo đám Huyết Lang này đi chinh chiến nơi chiến trường đây.
Mộ Dung Kiệt khàn khàn giọng nói"Nhưng đêm nay kiểm tra như thế này không đúng cách, cứ làm theo quy tắt cũ, cuối cùng chỉ còn 150 người đủ điều kiện chân chính gia nhập vào Long Hổ bang!"
"Về phần kiểm tra lần này, khi hoàn thành nhiệm vụ nếu ai không đạt chuẩn anh hãy giải quyết cho tốt!"
"Đại ca, bọn họ đều là tinh anh a, còn phải đuổi sao?"Trương Thiên mồ hôi chảy ròng ròng, thành quả huấn luyện một tháng của anh như công dã tràng sao.
Mộ Dung Kiệt vỗ bả vai Trương Thiên nói"Đây vốn là quy tắc của hắc đạo, một khi gia nhập vào hắc bang chỉ có hai con đường một là loại bỏ, hai là đi đến cái chết!".
"Tôi hi vọng, nhiêm vụ đêm nay hoàn thành tốt đẹp, tôi chờ tin tốt của anh!Không có lòng tin sao?"?
"Đại ca yên tâm, tôi nhất định mang tin tốt về cho anh."Trương Thiên tự tin nói.

Tám giờ tối, Trương Thiên lãnh đạo 500 tinh anh chia ra ngồi 12 chiếc xe du lịch từ xa lộ cao tốc chạy thẳng tới thành phố H.
Bảy giờ sau, 12 chiếc xe dừng trước bãi xe của một hộp đêm xa hoa nhất ở thành phố H.
Hơn ba trăm người quần áo chỉnh tề từ trên xe bước xuống, không có một chút hỗn loạn, cũng không có một tiếng nói nào.
Long Hổ bang vừa đến thành phố H vài phút được Hồ Kỳ - chủ bang Phân Đường dẫn theo 12 người đi tới nghênh đón Trương Thiên nói"Anh Thiên, chúng ta đã giúp anh hẹn gặp Hải bang lúc hai giờ sáng này."


"Gặp mặt ở đây có vấn đề gì không?"Trương Thiên hỏi.
"Chúng ta phái mười người đi thám hiểm địa hình, mọi thứ đã sắp xếp ổn thỏa sẽ không xảy ra vấn đề gì cả." Hồ Kỳ vỗ ngực đảm bảo!
"Hải bang không để Long Hổ bang ở trong mắt, chính bọn họ tự gieo gió gặp bão thôi." Trương Thiên lạnh lùng nói.
Ngoại ô của thành phố H tại một khu bãi đất hoang có 10 chiếc xe tải đậu nơi đó.
Toàn bộ đều mở đèn pha ánh sáng trải dài cả chục mét làm sáng cả một vùng đất hoang sơ.
Phó Bang Chủ Vương Lượng của Hải bang mang theo hơn một ngàn thuộc hạ chờ người của Long Hổ bang đến.
Anh không kiên nhẫn nhìn đồng hồ đeo tay nói"Tụi Long Hổ bang là thứ nhát gan, con mẹ nó gần 2 giờ rồi làm sao còn chưa đến, tụi nó không tới chúng ta trực tiếp đến bang Phân Đường. Sau đó giết cả hang ổ của tụi nó, "
"Anh Lượng, người của Long Hổ bang bị chúng ta đùa giỡn hơn cả tháng, đoán chừng thực lực giảm sút cũng không ít. Nhất định là đang phô trương thanh thế mà thôi" Một tên thuộc hạ của Hải bang cười mỉa mai nói.
Vương Lượng tức đến mức đá mạnh vào bánh xe tải"Thiên Long thì thế nào? Bị khi dễ như vậy cũng nên im hơi lặng tiếng đi chứ còn hẹn ra đây làm còn mẹ gì nữa!"

Trong bóng đêm hơn năm trăm người chậm rãi đi về phía ánh đèn chói sáng kia.
Bọn họ ngoại trừ tiếng bước chân đều đều chứ không còn phát ra một tiếng động nào khác.
500 người cầm trong tay cầm ba khẩu súng khác nhau, một loại là 67 thức súng giảm thanh, một loại 84 thức thuộc dạng súng lục, loại kia là 85 thức sự suy thoái.
Nghe được tiếng bước chân, đám thuộc hạ của Hải bang lập tức nhìn về phía bóng tối xa xa.
Bọn họ vẫn hút thuốc trò chuyện như cũ, hoàn toàn đem người của Long Hổ bang coi không ra gì.
Vương Lượng đem điều thuốc trong miệng vứt xuống đất, nhìn về phía thủ hạ hô to"Con mẹ nó, im lặng chút đi."
Người của Long Hổ bang đứng từng hàng chỉnh tề ngay ngắn trong bóng tối.
Cách đám người của Hải bang không tới ba mươi thước.
Vương Lượng nhìn Trương Thiên cười khinh bỉ nói"Nếu từ đêm nay Long Hổ bang mai danh ẩn tích khỏi hắc đạo, tôi còn thể suy nghĩ lại bỏ qua cho các người, nếu không đừng trách thuộc hạ của tôi ra tay không nương tình." .
Anh thấy Trương Thiên cùng 500 tên đứng phía sau, không khỏi châm chọc cười mỉa mai "Người của Long Hổ bang thật sự không còn ai à, mang những thứ tạp nham này tới đây nghênh chiến! Ngay cả trên người cũng không mang theo đồ chơi gì, chẳng lẽ mày muốn cùng lão tử tao đây chơi vật lộn a!" .
Anh lại quay đầu nhìn đám thuộc hạ, ai nấy trong tay đều là dao, mã tấu, thiết côn trong lòng càng thêm đắc ý.
Đôi con ngươi của Trương Thiên tràn đầy sát khí muồn giết người nhìn chằm chằm Vương Lượng, nói"Sáng sớm ngày mai đem tất cả thế lực của Hải bang sẽ bị xoá sạch khỏi hắc đạo. Con đường của các người chỉ có một, chính là chết" .
Sắc mặt Vương Lượng chẳng thua kém gì cao giọng quát"Con đường chết sao, để lão tử tôi xem các người giở được trò mèo gì mà ở đây phách lối." !

Người của Hải bang chủ động trước xông về phía Trương Thiên.
Vương Lượng nhìn đám thuộc hạ khí thế hung hăng hiếu chiến, trong lòng càng dương dương tự đắt.
Ai bảo mày dám rống với lão tử! ! !
Trương Thiên nhanh chóng rút súng ra, cao giọng hô "Giết".
Phía sau anh mọi người cùng lúc rút súng ra hô to"Giết".
501 người hướng về phía đám người của Hải bang bắn không ngừng.
Trước mặt máu của hơn trăm người nhuộm đỏ một vùng đất hoang.
Đám người nối tiếp muốn xông lên nhưng thấy cảnh kinh hoàng như thế nhanh chóng lui về phía sau.
Vương Lượng quát mắng"Con mẹ tụi bây xông lên đi, lui trở về làm gì?" ?
"Đại ca, bọn họ có súng, có súng thật a!" Nhìn súng hạng nặng trong tay bọn họ nói.
Làm sao có thể là đối thủ của bọn họ được.
"Cái gì? Súng? Con mẹ nó tui bây nói nhảm cái gì thế? Thành viên nào của Long Hổ bang cũng có một khẩu súng trên tay? Lão tử đây không tin!" Vương Lượng ngoài mặt tỏ vẻ xem thường nhưng tim thì đập không ngừng.
"Đại ca, là thật đó ! Chúng ta nên rút lui đi!" Một người trong đám bọn họ nhìn anh em từng người ngã xuống trong lòng hoảng sợ vô cùng!
"Rút lui cái đầu quỷ của mày, nghe theo lời tao cứ xông lên như ong vỡ tổ lên, chúng ta nhiều người như vậy, tụi nó làm sao bắn kịp!" Vương Lượng căm tức.
Đám anh em đứng bên cạnh mồ hôi lạnh, mồ hôi nóng chảy không ngừng, đại ca tính tay không bắt cướp sao.
Nhưng vẫn không dám chống lại mệnh lệnh.
Cắn răng, nhắm mắt xông lên!
Dường như mọi chuyện chỉ xảy ra trong tích tắc.
Hai phe đấu đá lẫn nhau.
Nhưng lại chênh lệch về số lượng rất nhiều.
Hải bang loạn nháo nhào cả lên, bởi vì đám người bên Trương Thiên dùng súng giảm thanh, không có một chút âm thanh nào để hạ gục từng người bên bọn họ.
Mọi người vì hoảng loạn mà chém lung tung.
Thậm chí, cả người của mình cũng chém làm chết không ít.
Mà bên đám Trương Thiên.
Vẫn ngay ngắn trật tự, nhắm chuẩn giải quyết nhanh.
500 tinh anh dũng mãnh, trình độ không thua kém Trương Thiên chút nào.
Khẩu súng trong tay bọn họ mỗi một viên đạn được bắn ra thì có một người ngã xuống.
Người của Hải bang chết như đổ rạ.
Vương Lượng dựa lưng vào ghế xe hơi nhìn đám thuộc hạ của mình tiêu hao dần.
Trong lòng sợ hãi không thôi.
Anh có chút không tin vào mắt mình.
Âm thanh khàn đặc mắng"Chết tiệt, đám người của Long Hổ bang chính là một đám Tử Thần a!"
Trương Thiên tựa như linh hồn vừa bước ra khỏi địa ngục, lạnh lùng sát khí đánh tan bọn Hải bang.
Đánh dần về phía Vương Lượng. Vương Lượng thấy một bóng người chạy tới anh, còn tưởng rằng là thuộc hạ của mình trốn phía sau, anh cáu kỉnh mắng"Đáng chết, nhiều người như vậy cũng không chạy, mày trốn ở đây làm cái gì!Nhanh quay lại chỗ đó cho tao."
Bên cạnh Vương Lượng có hơn mai mươi thủ hạ vây quanh lúc này hắn mới phát giác được có cái gì đó không đúng.
Vương Lượng vội vàng cầm mã tấu lên phòng thủ trước ngực.
Vương Lượng cũng thấy rõ càng ngày càng nhiều người đi về phía hắn.
Sắc mặt hắn lộ vẻ sợ hãi, nhưng vẫn quát tháo"Tụi bây giết hết bọn chúng cho tao."
20 mấy người cầm đao xông tới, mủi chânTrương Thiên chỉa xuống đất chạy thật nhanh về phía trước, ba tên cầm đao trong tay chưa kịp đánh xuống đã bị Trương Thiên cho một đạn lạnh như băng ngay sau ót, thân thể của bọn họ còn chưa kịp ngã xuống đất, Trương Thiên lại bắn thêm một viên đạn ra ngoài.
Mười mấy tên cầm đao của Hải bang đem Trương Thiên bao quanh thành vòng tròn.
Hai chân Vương Lượng run rẩy, cổ họng cũng khàn đi "Tới đây cứu tao, còn đứng đó làm gì, tụi bây là một lũ vô dụng!"
Trương Thiên cười lạnh một tiếng, dưới chân nhanh chóng di chuyển.
Vây quanh Trương Thiên là mười mấy người chỉ thấy bóng người chợt lóe lên.
"A!" Tiếng la thất thanh vang lên, một người ngã xuống đất, Trương Thiên đoạt lấy đao từ tay anh ta mà đâm.
Nhưng Trương Thiên không đâm vào ngực của anh ta khiến bọn họ phải ngây người.
Trương Thiên cứ như xuất quỷ nhập thần, đi xuyên qua từng bóng dáng của mấy tên kia trong không trung.
Vương Lượng nhìn thủ hạ của mình từng người ngã xuống đất, toàn thân không ngừng run rẩy.
Căn bản hắn vốn không xem rõ động tác giết người của Trương Thiên, nhưng hắn có thể khẳng định được một chữ ‘nhanh’.
Tất cả xảy ra trong chớp mắt, ngoài dự liệu của hắn.
Mười mấy người còn lại của Hải bang đang chuẩn bị xoay đi cứu Vương Lượng thì….
Trương Thiên đã giải quyết hết lực lượng bên cạnh Vương Lượng.
Vương Lượng xoay người chui vào trong xe, lúc này hắn chỉ có một hy vọng duy nhất chính là được lái xe thuận lợi rời đi.
Vừa mở cửa xe ra, hắn cảm thấy sau lưng từng luồng khí lạnh gợn cả sống lưng.
Một âm thanh lãnh khốc vang lên"Dám khiêu chiến với người của Long Hổ bang, chỉ có một con đường chính là đi đến cái chết."
Lời Trương Thiên nói vừa dứt lập tức cầm mã tấu đâm về phía hắn.
Mã tấu đâm từ sau ót xuyên lên tới cổ họng của Vương Lượng.
Toàn thân Vương Lượng cứng đờ, không cam lòng quay đầu lại nhìn Trương Thiên một cái, thân thể mềm nhũn từ từ ngã xuống.
Mười mấy xoay người lại muốn giải cứu cho Vương Lượng nhưng chỉ thấy một bóng dáng của Phó Bang Chủ chết ngay tại chỗ, bọn cầm đao trong tay không nhịn được mà run rẩy.
Bọn họ nhìn tới mã tấu của Trương Thiên đang rỉ từng giọt máu dài xuống đất, trong lòng sợ hãi vô cùng.
Lúc này, ý chí chiến đấu trong họ đã hoàn toàn biến mất.
"Đại ca chết rồi!Anh em chạy mau!" Một tên trong Hải bang thấy thế, nhanh nhẹn chạy đi thông báo cho những người còn lại.
Thẳng đến khi trên đất còn dư lại ba bốn trăm người không một tiếng động chết đi.
Trương Thiên quay lại đếm từng người một, năm trăm người không một ai ngã xuống, chỉ có mấy chục người bị vài vết thương nhỏ trên người.
Trương Thiên thoả mãn gật đầu, nói"Rất tốt, tốt hơn cả tưởng tượng, bây giờ chúng ta đi tới căn cứ của bọn họ tiêu diệt trọn hang hổ!"
Đúng lúc này, Mộ Dung Kiệt trực tiếp gọi điện thoại đến.
Nói muốn tự mình xử lí đại ca của Hải bang, bởi vì anh nhận được tin, ả tiện nhân kia đang có quan hệ với đại ca Hải bang.
Mộ Dung Kiệt trực tiếp ngồi trực thăng bay đến thành phố H.
"Đại ca!"Trương Thiên thấy Mộ Dung Kiệt tới, trên mặt không che giấu được sự vui mừng vì chiến thắng.
"Rất tốt, các người làm tốt lắm!"Mộ Dung Kiệt rất hài lòng với kết quả này.
"Bên căn cứ của Hải bang có tin tức gì không?" Nhàn nhạt hỏi.
"Đại ca, anh em vừa báo tin, bên đó vẫn ăn chơi đàng điếm, không có sự chuẩn bị nghênh chiến nào." Tên bên cạnh khinh thường trả lời.
Trương Thiên hừ lạnh một tiếng"Đám khốn kiếp đó, chúng ta trong mắt tụi nó một chút trọng lượng cũng không có! Hôm nay, chúng ta giết tụi nó trở tay không kịp để xem ai mạnh hơn ai."
Cả người Mộ Dung Kiệt tản ra hơi thở lạnh như băng"Lên đường!"
Một giờ sau, năm trăm người bao vây cả Hải bang.
Cả căn cứ của bọn chúng đều bị bao quanh bởi người của Long Hổ bang.
Đám người bên trong ăn chơi sung sướng khi nghe được tin lập tức hoảng sợ, sao lại như vậy?
Chẳng lẽ hơn ngàn người cũng không đấu lại 500 người của Long Hổ bang?
Một đám vô tích sự, sắc mặt Triệu Lộ không ngừng thay đổi.
Không kiềm chế được lớn tiếng chửi mắng"Lũ ăn hại, tụi nó là một lũ ăn hại, lũ vô dụng!"
"Bang chủ, ông lên lầu ba tránh đi, để dưới đây tôi giải quyết thay!" Một thủ hạ trung thành vội vàng nhắc nhở hắn.
Trước khi đi lên lầu, Triệu Lộ đã đạp hắn một cước để thỏa cơn giận lúc này.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo