Kì thi sinh tử - Tập 4 (Phần 1)

148 lượt xem
Lưu ý: Truyện sẽ có một vài nhân vật anime và game nhé. Ngoài ra, truyện có nội dung toxic nên mn cân nhắc trước khi đọc
TẬP 4: VĂN THƠ LAI LÁNG
Ngoài cửa, có một học sinh đã nghe thấy hết cuộc hội thoại. Nhân lúc bên trong ko có ai, cậu ta vào để lấy thông tin. Bỗng nhiên, cậu ta cảm thấy lạnh sống lưng. Lúc quay ra đằng sau thì thấy boss. Thế là cậu ta bị giết và bị quăng ra hành lang, Sáng hôm sau, tôi và mn dậy. Chúng tôi đi đánh răng, rửa mặt, chải đầu, ăn sáng. Sau khi ăn sáng, chúng tôi thấy ngoài kia đám đông đang tụ tập. Chúng tôi đi đến xem có gì. Bỗng chị Yin hét lên: "Aaaaaa! Người này bị chặt đầu rồi!". Tôi cảm thấy sợ hãi, tôi chảy hết mồ hôi tay. Taki và Mikey cố gắng trấn an tôi để tôi đỡ sợ hơn. Còn Mountain thì cùng Người Đạo Đức khám nghiệm tử thi. Sau khi khám nghiệm tử thi, Mountain đưa ra kết luận là: "Người này đã bị giết hại. Khả năng cao là một trong những tên cảnh vệ của ban tổ chức. Hung khí là 1 con dao phóng lợn. Trên hung khí không hề có dấu vân tay nào. Như vậy đã đủ bằng chứng rằng thủ phạm là 1 trong những tên cảnh vệ (vì bọn cảnh vệ luôn đeo găng tay). Rõ rồi chứ?". Rồi bọn cảnh vệ lại đến dọn xác. Chúng tôi cùng nhau xuống ăn sáng. Sau khi ăn sáng, ban tổ chức thông báo: "Sau 5 phút nữa hãy đến phòng hội đồng nhé. Đây sẽ là nơi tổ chức trò chơi thứ 3. Chúng tôi cảnh báo rằng trò chơi thứ 3 có thể sang chấn tâm lý của một số người. Các học sinh nên cân nhắc trước khi tham gia nhé!". Chúng tôi cố gắng hít thở thật sâu để lấy lại tinh thần. Sau một lúc, Mikey nói: "Các cậu đã chuẩn bị tinh thần để tham gia trò chơi thứ 3 chưa?". Mọi người nói: "Rồi!". Mọi người cùng nhau đến phòng hội đồng. Đến nơi, chúng tôi thấy xung quanh thay vì là bàn ghế thì lại là những bức tượng hình quỷ rất đáng sợ. Một bức tượng quỷ ra ngoài và nói: "Đây là trò chơi chỉ dành cho những người giỏi văn. Trò chơi tên là trò chơi Văn thơ lai láng. Nếu nghĩ ra được bài văn hay mà làm cho các bức tượng quỷ ưng ý thì sẽ cứu được tất cả học sinh ở đây. Còn nếu bài văn mà dở thì sẽ bị mất mạng. Yêu cầu các học sinh ra ngoài cửa đứng. Ai được gọi tên thì vào nhé.". Chúng tôi ra ngoài đứng. Hệ thống gọi tên học sinh giỏi văn nhất trường. Cô ấy đọc lên một bài văn về thực trạng vô cảm của con người hiện nay. sau khi đọc xong, các bức tượng quỷ nói rằng là bài văn không hay lắm. Thế là cô ấy bị một bức tượng quỷ móc mắt và cắt lưỡi. Cô ấy gào thét trong đau đớn. Rồi bức tượng quỷ đó mổ bụng cô ta, lòi hết ruột ra ngoài. Những ngươi xung quanh đều cảm thấy hãi hùng trước sự việc này. Một số người còn bị sang chấn tâm lý. Hệ thống gọi tên học sinh tiếp theo. Đó là một cậu học sinh bình thường. Lần này cậu ấy nghĩ ra một bài văn rất dở tệ. Kết quả cậu ta cũng bị chịu chung số phận. Lần lượt các học sinh đều bị như thế. Lần này hệ thống gọi tên Taki. Taki nghĩa: "Lần này mik tiêu là cái chắc rồi!". Itachi nói: "Hệ thống, hãy để tôi lên thay cho Taki. Dù sao cậu ấy cũng là một đứa con gái chân yếu tay mềm mà. Để tôi lên cho!". Hệ thống nói: "Được, vậy tôi xin mời cậu lên đọc bài văn!". Itachi đang cố gắng nghĩ ra một bài văn thật hay để cứu mn. Sau một lúc, cuối cùng Itachi đã nghĩ ra một bài văn. Nội dung bài văn Itachi đọc là như sau (cre:mạng):

Các bạn đã từng nghe câu "Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra" chưa?. Có lẽ câu nói thật lạ kì phải không các bạn, đây là câu nói của một nhà triết học, tuy thật khó hiểu nhưng nó lại hàm chứa một ý nghĩa vô cùng sâu sắc, nhà triết học có ý nhắc nhở chúng ta điều gì đây? Vậy bây giờ chúng ta hãy cùng tìm hiểu rõ ý nghĩa câu nói này nha các bạn.

Không chỉ đơn giản bằng một câu ngắn gọn như vậy, nhà triết học còn nói:"Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cả. Nó làm thế nào thì sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó. Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra''. Đến đây một phần cánh cửa như được mở rộng.

Tại sao lại nói "mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có"?. Mỗi con vật khi sinh ra đều biết ăn, biết đi lại, biết bắt mồi,... tất cả đều là do bản năng sinh tồn của nó, giống như con mèo con, khi mới sinh ra là đã biết bò lại gần mẹ để bú, để hưởng chút hơi ấm ngọt ngào mà mẹ nó dành cho những đứa con yêu thương, rồi dần tự mở đôi mắt nhỏ xinh mèo con bắt đầu tập được những bước đi chập chững, rồi chạy nhảy, đến nô đùa, đến bắt chuột, tất cả đều là do tự nhiên mà có, không ai dạy bảo, mèo con trưởng thành và cả vòng đời mèo con vẫn như vậy, không thay đổi. Thật hay, tạo hoá đã ban tặng cho loài vật một bản năng đặc biệt để có thể thích nghi với cuộc sống thế nhưng "Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cả''.

Đúng vậy, con người không hề có một chút bản năng đặc biệt nào, tất cả mọi thứ hoàn toàn phụ thuộc vào người khác, phải trải qua sự rèn luyện, tập tành mới có được khả năng. Con người khi sinh ra vốn chẳng biết gì, chỉ nhắm nghiền đôi mắt bé xíu và oa oa oà lên những tiếng khóc đòi bú mẹ, thật sự chẳng thể nào chạm được tới mẹ. Tất cả là nhờ mẹ nâng niu, ôm ấp vào lòng hoà tan dòng sữa ngọt chạm vào môi hồng bé xinh thì mới tiếp tục sự sống được. Không chỉ vậy, làm sao con người có thể tự đi đứng, bò trườn được, tất cả phải qua quá trình rèn luyện ngay từ thuở ban đầu. Hai tháng biết lật, ba tháng biết bò, sáu tháng chập chững biết đi, mười tháng bắt đầu hoàn thiện bước đi của mình,... Đâu phải tự nhiên! Đều do bàn tay nồng ấm của mẹ dìu dắt từng bước, từng bước một, tạo nên khả năng sinh tồn, hòa nhập với cuộc sống cho một sinh linh bé nhỏ dần bước vào đời.

Con người khác với con vật là có tri thức, có phẩm chất đạo đức nhưng đây cũng đâu phải là điều vốn sẵn có trong từng người mà nó được phát huy, phát triển qua những ngày học tập, những ngày được dạy dỗ. Cũng như chúng ta ngay từ nhỏ đã được dạy rằng phải biết hiếu thảo với cha mẹ, bên ngoài xã hội cần tôn trọng người khác, phải chân thành, công bằng,... và nhiều điều khác nữa, những lời dạy đó ăn sâu vào tâm trí, nó lớn theo thời gian khi ta càng lớn, và được áp dụng ngay trong đời sống. Thử hỏi không có sự chui rèn, không có sự luyện tập thì làm sao ta có thể hòa nhập với cuộc sống hiện tại được, bởi vậy "nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó". Đó chính là lí do ta cần phải biết sống, biết hành động, biết nỗ lực. Cũng như khi muốn đánh được một bản nhạc hay thì ta phải tập đánh đàn, điều đó xuất phát từ lòng yêu thích, bắt nguồn từ sự tự nguyện, không hề bị cưỡng ép, ràng buột. Con người là một tờ giấy trắng, chỉ từng nét, từng nét bút mới vẽ lên bức tranh hoàn thiện, nên cần phải luyện tập từ thấp đến cao, từ dễ đến khó, mới có thể hấp thu kiến thức từ cuộc sống được. Giống như trong học tập đâu phải ai mới đầu cũng được ngồi trên chiếc ghế đại học, mà phải bắt đầu từ lớp một, trải qua mười hai năm rèn luyện gian khổ mới được ngồi vững trên chiếc ghế ấy. Tóm lại để đạt được thành công, ước muốn, nguyện vọng thì chính bản thân phải có sự nổ lực thực sự, cố gắng toàn vẹn thì thành công sẽ đến trong tầm tay thôi. Tuy nhiên đâu phải ai cũng đi được đến cùng của sự thành công. Có nhiều người đang học rất tốt nhưng vì mê chơi bỏ ngang việc học thế là mất tất cả qua một lúc nông nỗi, quả đúng thật họ làm thế nào thì sẽ nhận lại được kết quả như thế ấy thôi!. Chính vì vậy hãy luôn nhớ rằng "tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra", chỉ có ta mới quyết định được số phận của ta, con người ta thế nào thì do chính ta làm nên. Một người nếu biết gắng công học tập, biết chú trọng đến phẩm chất đạo đức,.... Thì sau này sẽ làm nên danh tiếng góp phần đưa đất nước đến một góc trời vinh quang, xây dựng đất nước ta thành toà lâu đài đẹp nhất mà không cường quốc nào có thể sánh bằng. Nhưng thật dáng tiếc xã hội ta ngày nay vẫn không thiếu những kẻ tự huỷ diệt mình, những con người thân tàn ma dại do ăn chơi sa đọa, dẫn đến bị AIDS, bị nghiện ngập là cũng do chính họ tự tạo ra, tự tạo cho họ một cuộc sống khổ sở, bị mọi người xa lánh. Bên cạnh là những kẻ chỉ biết trông chờ vào người khác, không biết tự nỗ lực bản thân trong học hành cũng như trong công việc. Thật đáng phê phán!

Qua câu nói vô cùng đáng giá của nhà triết học, có lẽ đã làm thức tỉnh chúng ta, cho nên ngay từ bây giờ phải biết rèn luyện bản thân, học tập thật tốt, khắc phục chỗ hạn chế còn phải trông chờ vào người khác, để bản thân ta phát triển hơn, và hơn hết phải làm nên một con người hợp thời đại thì xã hội mới phát triển, đất nước mới giàu mạnh. Nhưng các bạn cũng hãy nhớ rằng chúng ta không hề cô độc chiến đấu với số phận mà bên cạnh đó còn có gia đình, xã hội nữa. Chính những tác động đó cũng có thể tạo nên tôi của ngày mai. Câu nói của nhà triết học thật thú vị phải không các bạn? Biết bao điều ý nghĩa, vô giá được ẩn chứa trong câu nói này. Hãy tự khẳng định cái tôi của chính mình và làm nên cái tôi thật sự, thật giá trị cho xã hội này nha các bạn!!!! "Tôi chỉ có thể là kẻ do chính tôi làm ra"
Bức tượng quỷ nói: "Bài văn của anh rất là hay, giọng đọc truyền cảm, rất có ý nghĩa. Anh và tất cả những người sống sót sẽ được sống!". Thế là mọi người được sống. Ai ai cũng vui vẻ. Mọi người đều ra cảm ơn Itachi vì đã cứu họ một mạng. Mọi người đều trở về phòng của mình. Riêng tôi và Rindou thì rủ nhau đi mua đồ ăn vặt. Trên đường đi, bỗng có một tên cảnh vệ chạy ra bế tôi và Rindou đi. Trên thắt lưng anh ta có hình một bông hoa hướng dương rất đẹp. Anh ta đưa tôi và Rindou đến một căn phòng dành cho cảnh vệ. Trong phòng ko ai cả. Anh ta cởi mặt nạ ra. Đó chính là....
Còn tiếp

5
10 sao / 2 đánh giá
5 sao - 2 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 2 đánh giá
Bình luận
AhWy | Chat Online
18/02/2022 20:22:44
Hónggg <3
0 0
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo