Ngược Tâm - Phần 4

152 lượt xem
Em đợi anh ..đợi đến 35 tuổi !!

Mưa rồi, mưa lạnh thật đấy, vậy mà sao tôi không thể chạm vào chúng..?
1. Ngày hôm nay trời bỗng đổ bão bất chợt. Thật khó hiểu, tuy vậy, tiếng gió giật cũng không lạnh bằng tiếng anh ấy nói. Tôi với anh cũng được 10 năm, giờ anh ấy bỏ đi, bỏ căn nhà rộng vài chục mét vuông, bỏ bao kỉ niệm đáng nhớ, bỏ cả tôi, chỉ để đi lấy vợ... Anh đã từ chối tôi, chỉ vì tôi là nam.
Đau đớn chứ! Ai mà có thể chấp nhận nổi người đàn ông mình coi là chồng, người đã chấp nhận giới tính của mình suốt 10 năm trời, chỉ trong một đêm đã buông ra những lời lạnh lẽo, cuối cùng chỉ vắn tắt với ba từ: Chia tay đi.

2. Hôm anh đi, anh chỉ mang có đúng một chiếc vali nhỏ đựng một số tài liệu của anh, còn lại để cho tôi. Trước khi đi, anh vẫn dặn tôi phải ăn uống đầy đủ, tiếp tục con đường tôi đã chọn, vẫn nhẹ hôn vào mái tóc như xưa. Thật tức, anh đã buông lời chia tay với tôi mà vẫn sử dụng những cử chỉ thân thuộc kia, để tôi một chốc không kìm được mà vươn tay chiếm lấy môi anh ấy. Chắc chắn, một cú tát sẽ giáng vào tôi. Nhưng không, tôi đã sai. Anh buông đó, mặc tôi đang càn quét miệng anh, khẽ lấy tay ôn nhu ghi trên lưng tôi ba chữ: Anh xin lỗi.
Ha, xin lỗi gì chứ, đừng cho tôi thêm hi vọng nữa, anh hành hạ tôi đêm qua là quá đủ rồi.
Tôi không hề mạnh mẽ như anh vẫn thường nói, tôi không giỏi giao tiếp như anh thường khen, không có trái ttim như khi ở bên anh. Chỉ có thể nói gọn một điều về tôi:
Mất anh, tôi mất cả thế giới.

3. Ngày anh vào lễ đường là ngày tôi ốm nặng. Không có bàn tay chăm sóc, không có giọng nói ấm áp cùng bát thuốc sắc thật khéo, tôi nhớ lắm. Thật không ngờ, người hầm hập sốt mà nước mắt cứ lặng lẽ rơi. Khó mà đếm nổi số lần tôi khóc vì anh, đã bảo tôi không mạnh mẽ như anh đã nói mà...
Thu mình trong tấm chăn khi trước cùng anh đắp sau những lần làm tình, tôi đã cố tìm lấy mùi của anh. Thật khó chịu, không còn chút nào, đến cả số mệnh cũng không cho tôi quay lại với anh ư?

4. Bước đi trong căn phòng nhỏ, tôi cố mường tượng lại hình ảnh ân cần xưa kia của anh. Thật ấm áp quá, ấm đến mức tôi không thể nào cho nó tái diễn lần 2, nó nhưng là độc nhất vô nhị vậy. Cái cảm giác yên bình ấy có lẽ cả đời tôi cũng không thể lấy lại.
Ban công rợp bóng hoa thạch thảo tím biếc. Thật đẹp quá! Ở Châu Âu, người ta quan niệm loài hoa này biểu tượng cho tình yêu đẹp, bề bỉ như cách nó vượt qua điều kiện khắc nghiệt. Cùng với màu tím mang sự thuỷ chung trong tình yêu nên anh mới mua về trồng cho tôi. Lúc ấy, đan bàn tay ôm chặt lấy vòng eo của anh, nhìn từng chậu cây được xếp ngay ngắn mà cười cùng anh. Nhớ lắm! Hoài niệm lắm! Nhưng cũng chỉ có thể nhớ thế thôi, đâu thể lấy lại cảm giác ấy...

5. Ngồi lên ban công rợp bóng hoa, tôi đón cơn gió lăn tăn trên mặt mà tự thấy dễ chịu. Thật lâu tôi mới có cảm giác này, từ ngày anh đi cũng đã 1 năm 11 tháng 78 giờ và 243 phút. Kì lạ, tôi cả ngày chỉ có thể đếm từ phút, từng giờ ngày anh xa tôi. Tự hỏi khi nào mới gặp lại anh, tôi lại nhớ về lời thề xưa kia. Anh đã từng hỏi tôi trong một lúc làm tình:
Nếu anh không thể ở bên em thì sao? Ví dụ như lấy vợ?
Thì....em sẽ đợi anh đến năm 35 tuổi, nếu anh không thể quay lại, em sẽ đi kiếm một ý trung nhân giống anh thôi
Tôi lúc đó đã nói vậy, thì phải sống tới 35 tuổi như đúng lời thề chứ nhỉ?
6. Mắt tôi đau quá rồi, giờ chung quanh chỉ nhìn thấy một màu mờ mịt. Bán đi chiếc giường của tôi và anh, tôi đi khám một chuyến. Bác sĩ kết luận tôi bị viêm loét dạ dày, cùng với tăng nhãn áp... Thực sự nhìn cụm từ 'tăng nhãn áp' mà mặt tôi ngơ hẳn ra. Thử tra google bằng chiếc điện thoại quý giá của anh tặng tôi, đạp ngay vào mắt là dòng chữ:


Một trong những bệnh về mắt gây mù vĩnh viễn.
Vậy là trước khi gặp anh, tôi không thể nhìn thấy ánh sáng nữa sao? Còn 3 năm nữa là đúng hẹn mà.....

7. Giờ xung quanh tôi ngoài trắng ra thì chẳng còn gì, vết loét trong dạ dày ngày càng loang ra, đau lắm. Đau như cắt từng khúc trong người vậy. Tiền anh vẫn gửi đều đều, chỉ khác anh tăng thêm khá nhiều. Anh đang ổn lắm, phải không anh? Chắc hẳn đang dành cho cô ấy niềm hạnh phúc nhỉ? Em vẫn ổn, nên đừng gọi đến hỏi thăm em mỗi ngày nữa, đau lòng lắm! Mà tội cả cô gái ấy nữa, thế này khác gì anh phản bội? Anh không thể phản bội cô ấy như đã phản bội em...

8. Giờ cầm bút viết đã khó, mắt không thấy gì nên có thể nguệch ngoạc vài chữ, nhưng mong bức thư này anh có thể đọc được. Chỉ đơn giản tôi viết anh ấy hạnh phúc bên người thương của mình thôi. Tuy vậy, tôi lấy thêm một câu mà tôi nhớ nhất về Nam Khang Bạch Khởi:
Em mãi mãi không thể sống đến năm 35 tuổi, nên em sẽ chờ anh mãi mãi.
Thật sự câu nói ấy rất hay, nó cũng rất ý nghĩa, tôi đã đọc đến thuộc để rồi hôm nay, vừa viết lại vừa nhẩm câu nói ấy. Nó chạm được tới anh không nhỉ? Nếu chạm được thì tốt quá....

9. Hôm ấy là sinh nhật tôi.
Và trên bàn thờ của nhà bố mẹ- nơi tôi lớn lên suốt 18 năm, có khu ảnh của tôi sau bát hương nghi ngút khói. Thật hoài niệm, mà cũng thật u buồn.
Bố mẹ tôi đã đưa ảnh thời tôi 23 tuổi- thời mà tôi hạnh phúc nhất, chứ không phải hình ảnh bệnh tật, ốm yếu của tuổi 33 này. Nụ cười trên ảnh kia, tôi đã bao lâu đánh mất nó nhỉ? Tôi không biết, nhưng tôi chỉ nhớ khi còn anh, tôi đã rất nhiều lần cười như vậy.
Anh đã đến, cùng đứa con trai. Thật ngầu, trông cả hai ngầu lắm! Thằng bé rất giống anh và cô ấy, tốt thật. Chứng tỏ anh có một cuộc sống khá tốt. Anh bước tới gần mẹ, anh nói gì vậy? Sao bố mẹ tôi lại khóc thế kia? Anh đã nói gì với họ để họ đau lòng đến mức khóc vậy? Tôi biết bố mẹ tôi không bao giờ chảy nước mắt vì tôi mà.....
Anh đến gần bàn thờ tôi, vuốt nhẹ trên quan tài, nhìn tôi đã chết trong bộ y phục lịch sự. Anh hôn nhẹ lên trán tôi mà nói:
Tôi xin lỗi, đã để em phải một mình đến ngày hôm nay. Em chưa 35 tuổi mà đã mất sớm như vậy, thật không đúng lời hứa.....
Tôi đã chết rồi, lời hứa gì chứ? Tôi chết do bệnh, thế thôi. Sao anh phải nói giọng như toàn bộ lỗi lầm là do anh...
Anh càng nói, tôi càng đau khổ. Đừng để tôi khi chết cũng không được thanh thản chứ...
Cuối cùng, anh hôn nhẹ lên môi tôi như ngày xưa, và nói một câu như thoáng qua:
Chúc mừng sinh nhật, em yêu.


0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo