Những năm tháng đi qua - Chương 2: Mười chín tuổi



78 lượt xem

 Hàng phở của mẹ nó, lúc nào cũng có khách ra vào. Bây giờ nó đã biết chào mời những câu ngọt ngào, đưa đẩy, đại loại như "Bác dùng gì ạ" hoặc "Cảm ơn bác, hôm sau mời bác lại đến". Những câu ấy cứ lặp đi lặp lại cho đến khi nó thuộc nằm lòng. Có hôm, khi đêm về, nó giật mình tự nhủ không biết mình đã nói câu ấy bao nhiêu lần trong một ngày? Bao nhiêu lần trong một tháng, trong một năm? 



Nó có một con bạn thân. Con nhỏ đã nghỉ học trước khi vào trường cấp III. Học nghề xong con nhỏ đã trở thành một "bà chủ của chỗ làm đầu cho phụ nữ" ở cuối con phố này. Hôm trước, con nhỏ ghé qua chỗ nó, oang oang: "Bác ạ, cho Thảo học nghề với cháu nhé, vừa có tiền, sau lại có tương lai". 



Mẹ nó nghe đến hai chữ tương lai thì có vẻ đồng ý. Ðối với bà, một người đàn bà cần cù, không biết gì ngoài kiếm tiền, không biết làm gì để níu kéo người đàn ông của mình đã lạnh nhạt ra đi, sau khi quăng lại cho bà một đàn con nheo nhóc, thì hai chữ tương lai thật là vĩ đại. Bà se sẽ: "Học nghề đi con, sau này có thể sung sướng hơn mẹ bây giờ". Nó ậm ừ và cứ nghĩ sung sướng hơn là những gì? Hay cũng chỉ là sống với một người đàn ông lạnh nhạt với một đàn con nheo nhóc. 

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo