Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 81: Đàn ông ấy à, cởi quần ra thì giống nhau hết thôi
Thanh Hương | Chat Online | |
20/02/2019 23:23:44 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
180 lượt xem
- * Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 82: Nhạc Thính Phong nghĩ anh đã bị người ta chơi cho một vố thật đau (Truyện ngôn tình)
- * Thần Thoại Hy Lạp - Chương 1 (Thần thoại Hy Lạp)
- * Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 80: Yến Thanh Ti, anh nhất định phải có được cô (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 79: Không có được Yến Thanh Ti, anh sẽ tiếc nuối cả đời (Truyện ngôn tình)
Khúc Kính lắc đầu: “Nhạc tổng của chúng ta cứ mãi như thế này, chắc tôi sẽ bị ngược chết.”
Nhạc Thính Phong lắc lắc ly rượu trong tay, lười biếng nói: “Không muốn bị tôi ngược chết, cậu có thể đi tìm Vũ Phóng.”
Khúc Kính vừa nghe liền xua tay liên tục: “Không, không….em tốt lắm, tốt cực kì luôn, tăng ca suốt đêm không thành vấn đề.”
Anh ta còn lâu mới muốn lên cái chốn cao nguyên khỉ ho cò gáy đó với Vũ Phóng, mấy hôm trước thấy ảnh cậu ta, cứ như biến thành một khác, giống hệt dân vô gia cư, dọa anh hết cả hồn.
Hạ Lan Phương Niên cười thành tiếng, khóe mắt mang theo một nét quyến rũ xấu xa, một công tử như hoa như ngọc nháy mắt biến thành một người khiến tất cả mọi người phải đỏ mặt khi trông thấy nụ cười của anh.
Các cô gái trong phòng không kìm nổi mà quay sang nhìn anh ta.
Đám công tử còn lại thì chẳng vui tí nào, mẹ nó chứ đàn ông thôi mà có cần đẹp đến thế không?
Cho nên, có người vì muốn kéo sự chú ý liền to mồm nói: “Ài, có chuyện này tôi nghĩ mãi mà không hiểu, Lạc Cẩm Xuyên thích Yến Minh Châu ở điểm nào, cô ta cứ như một con mụ dạ xoa. Mấy hôm trước còn đánh một tiểu minh tinh nhập viện, còn hủy dung nữa, ôi trời….đúng thật là….nếu là tôi, tôi đã đá cô ta từ lâu rồi, Yến gia thì tính cái gì? Cũng dám làm loạn?
Anh ta vừa mới nói xong, những người xung quanh lập tức nhìn về phía anh ta.
Có cô nói: “Biết đâu Cẩm thiếu gia thực sự yêu vị Yến tiểu thư đó thì sao? Có lẽ anh ta lại thích Yến tiểu thư vì cái tính đó?”
“Hừ, đừng có mà mơ hão, yêu đương thật lòng mà còn cặp kè với ngôi sao à? Mấy bức ảnh đó mọi người nhìn thấy chưa? Trong điện thoại tôi vẫn còn lưu mấy bức đây này, anh ta với cái cô minh tinh gì gì đó đứng ôm ấp ở bãi đỗ xe, tôi thấy thì cái tên Lạc Cẩm Xuyên này gấp đến độ muốn làm luôn ở đấy rồi ấy chứ, đàn ông ấy à, như nhau cả thôi. Bề ngoài thì rõ đạo mạo đứng đắn, nhưng cởi quần ra rồi thì cũng thế mà thôi.
Khúc Kính tò mò nói: “Ảnh gì? Đâu? Tôi xem nào?”
Người nọ vội lấy điện thoại ra tìm ảnh đưa cho Khúc Kính.Khúc Kính cầm lấy xem rồi nói: “Chậc, đúng thật là, nhìn mặt Lạc Cẩm Xuyên này, đúng là đang hưng phấn lắm đây, bình thường thích giả vờ đứng đắn lắm cơ mà? Ô, hết rồi, không có mấy cảnh đằng sau à? Cứ theo cái kiểu này thể nào cũng làm luôn ở bãi đỗ xe ấy nhỉ…Ài”
Khúc Kính vừa dứt lời, chiếc điện thoại trên tay đột nhiên bị cướp mất, anh ta quay sang nhìn lại thì thấy Nhạc Thính Phong đang cầm nó, vẻ mặt rất kì lạ.
Khúc Kính cười ha hả: “Anh, cái gã Lạc Cẩm Xuyên đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được.”
“Cô gái này là Tiết Tranh?”
Giọng nói của Nhạc Thính Phong quá bình tĩnh, khiến Hạ Lan Phương Niên phải liếc anh một cái.
Anh ta chơi với Nhạc Thính Phong cũng lâu năm rồi, lại còn là một luật sư hàng đầu, trực giác của anh cực kì nhạy cảm, liếc một cái là phát hiện giọng nói của Nhạc Thính Phong có gì đó bất thường.
Chủ nhân của chiếc di đông gật đầu: “Đúng thế, Nhạc thiếu, đây chính là Tiết Tranh, Yến Minh Châu thấy mấy bức ảnh này liền lao đến đập cho cô ta một trận, đánh cho cô ta ngất xỉu ngay tại chỗ, phải gọi xe cấp cứu đến đưa vào bệnh, quả này chắc phải nằm viện hơn tháng.”
Nhạc Thính Phong nhìn mấy bức ảnh đó một lúc lâu, bỗng anh cười phá lên.
Nhạc Thính Phong đẹp trai mọi người ở đây ai cũng biết, khi anh ta cười lên thì lại càng quyến rũ, những người nhìn thấy anh ta cười mới biết nó là như thế nào, họ đều phải thốt lên rằng, nếu như cuộc đời này của bạn chưa nhìn thấy Nhạc Thính Phong cười thì coi như bạn chưa bao giờ nhìn thấy mặt trời mọc.
Toàn bộ những người trong phòng đều ngẩn ra, không ai dám nói tiếp.
Chỉ có một người - bạn thân từ bé của Nhạc Thính Phong mới nhìn ra, nụ cười này của anh ta phải dùng hai từ dữ dằn để hình dung, anh ta đang cực kì tức giận.
Hạ Lan Phương Niên len lén liếc nhìn bức ảnh, đôi nam nữ trong ảnh hình như đang hôn nhau, không nhìn thấy gương mặt của người con gái nọ, chỉ có thể thấy được dáng người của cô gái đó không tệ.
Nhạc Thính Phong lắc lắc ly rượu trong tay, lười biếng nói: “Không muốn bị tôi ngược chết, cậu có thể đi tìm Vũ Phóng.”
Khúc Kính vừa nghe liền xua tay liên tục: “Không, không….em tốt lắm, tốt cực kì luôn, tăng ca suốt đêm không thành vấn đề.”
Anh ta còn lâu mới muốn lên cái chốn cao nguyên khỉ ho cò gáy đó với Vũ Phóng, mấy hôm trước thấy ảnh cậu ta, cứ như biến thành một khác, giống hệt dân vô gia cư, dọa anh hết cả hồn.
Hạ Lan Phương Niên cười thành tiếng, khóe mắt mang theo một nét quyến rũ xấu xa, một công tử như hoa như ngọc nháy mắt biến thành một người khiến tất cả mọi người phải đỏ mặt khi trông thấy nụ cười của anh.
Các cô gái trong phòng không kìm nổi mà quay sang nhìn anh ta.
Đám công tử còn lại thì chẳng vui tí nào, mẹ nó chứ đàn ông thôi mà có cần đẹp đến thế không?
Cho nên, có người vì muốn kéo sự chú ý liền to mồm nói: “Ài, có chuyện này tôi nghĩ mãi mà không hiểu, Lạc Cẩm Xuyên thích Yến Minh Châu ở điểm nào, cô ta cứ như một con mụ dạ xoa. Mấy hôm trước còn đánh một tiểu minh tinh nhập viện, còn hủy dung nữa, ôi trời….đúng thật là….nếu là tôi, tôi đã đá cô ta từ lâu rồi, Yến gia thì tính cái gì? Cũng dám làm loạn?
Anh ta vừa mới nói xong, những người xung quanh lập tức nhìn về phía anh ta.
Có cô nói: “Biết đâu Cẩm thiếu gia thực sự yêu vị Yến tiểu thư đó thì sao? Có lẽ anh ta lại thích Yến tiểu thư vì cái tính đó?”
“Hừ, đừng có mà mơ hão, yêu đương thật lòng mà còn cặp kè với ngôi sao à? Mấy bức ảnh đó mọi người nhìn thấy chưa? Trong điện thoại tôi vẫn còn lưu mấy bức đây này, anh ta với cái cô minh tinh gì gì đó đứng ôm ấp ở bãi đỗ xe, tôi thấy thì cái tên Lạc Cẩm Xuyên này gấp đến độ muốn làm luôn ở đấy rồi ấy chứ, đàn ông ấy à, như nhau cả thôi. Bề ngoài thì rõ đạo mạo đứng đắn, nhưng cởi quần ra rồi thì cũng thế mà thôi.
Khúc Kính tò mò nói: “Ảnh gì? Đâu? Tôi xem nào?”
Người nọ vội lấy điện thoại ra tìm ảnh đưa cho Khúc Kính.Khúc Kính cầm lấy xem rồi nói: “Chậc, đúng thật là, nhìn mặt Lạc Cẩm Xuyên này, đúng là đang hưng phấn lắm đây, bình thường thích giả vờ đứng đắn lắm cơ mà? Ô, hết rồi, không có mấy cảnh đằng sau à? Cứ theo cái kiểu này thể nào cũng làm luôn ở bãi đỗ xe ấy nhỉ…Ài”
Khúc Kính vừa dứt lời, chiếc điện thoại trên tay đột nhiên bị cướp mất, anh ta quay sang nhìn lại thì thấy Nhạc Thính Phong đang cầm nó, vẻ mặt rất kì lạ.
Khúc Kính cười ha hả: “Anh, cái gã Lạc Cẩm Xuyên đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được.”
“Cô gái này là Tiết Tranh?”
Giọng nói của Nhạc Thính Phong quá bình tĩnh, khiến Hạ Lan Phương Niên phải liếc anh một cái.
Anh ta chơi với Nhạc Thính Phong cũng lâu năm rồi, lại còn là một luật sư hàng đầu, trực giác của anh cực kì nhạy cảm, liếc một cái là phát hiện giọng nói của Nhạc Thính Phong có gì đó bất thường.
Chủ nhân của chiếc di đông gật đầu: “Đúng thế, Nhạc thiếu, đây chính là Tiết Tranh, Yến Minh Châu thấy mấy bức ảnh này liền lao đến đập cho cô ta một trận, đánh cho cô ta ngất xỉu ngay tại chỗ, phải gọi xe cấp cứu đến đưa vào bệnh, quả này chắc phải nằm viện hơn tháng.”
Nhạc Thính Phong nhìn mấy bức ảnh đó một lúc lâu, bỗng anh cười phá lên.
Nhạc Thính Phong đẹp trai mọi người ở đây ai cũng biết, khi anh ta cười lên thì lại càng quyến rũ, những người nhìn thấy anh ta cười mới biết nó là như thế nào, họ đều phải thốt lên rằng, nếu như cuộc đời này của bạn chưa nhìn thấy Nhạc Thính Phong cười thì coi như bạn chưa bao giờ nhìn thấy mặt trời mọc.
Toàn bộ những người trong phòng đều ngẩn ra, không ai dám nói tiếp.
Chỉ có một người - bạn thân từ bé của Nhạc Thính Phong mới nhìn ra, nụ cười này của anh ta phải dùng hai từ dữ dằn để hình dung, anh ta đang cực kì tức giận.
Hạ Lan Phương Niên len lén liếc nhìn bức ảnh, đôi nam nữ trong ảnh hình như đang hôn nhau, không nhìn thấy gương mặt của người con gái nọ, chỉ có thể thấy được dáng người của cô gái đó không tệ.
Truyện mới nhất:
- Người mẹ (Truyện truyền thuyết)
- Người đi săn và con vượn (Truyện ngắn)
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 81: Đàn ông ấy à,cởi quần ra thì giống nhau hết thôi,Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi,Chương 81: Đàn ông ấy à,cởi quần ra thì giống nhau hết thôi,Khúc Kính lắc đầu,Nhạc tổng của chúng ta cứ mãi như thế này,chắc tôi sẽ bị ngược chết
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!