Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 49
Corgi | Chat Online | |
12/03/2019 16:09:50 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
79 lượt xem
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 50 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 51 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 48 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 47 (Truyện ngôn tình)
Du Dực cố gắng khiến bản thân trông hoà ái dễ gần hơn một chút, anh mỉm cười: "Chú tên là Du Dực, con có thể gọi chú là chú Du."
Trong lòng anh thật sự lo lắng, nhỡ đâu con gái cô không thích anh thì biết làm sao bây giờ? Du Dực hiện giờ thật không yên lòng, tâm tình này quả thực so với khi anh làm nhiệm vụ vô cùng khó khăn trước đây còn lo lắng hơn nhiều.
Thanh Ti tròn mắt nhìn anh, đôi mắt non nớt của trẻ con, con ngươi trong suốt như nước suối khiến Du Dực cảm thấy cô bé này nên là con gái anh mới phải. Anh vô cùng khẩn trương, nụ cười trên mặt càng thêm mất tự nhiên.
Thanh Ti nhỏ giọng gọi: "Chú Du..."
Giọng Du Dực nhẹ hẳn lại: "Trước kia mẹ con đã cứu mạng chú, lần này chú đếnđây để báo ân, con không cần sợ hãi, chú không phải là kẻ xấu."
Thanh Ti nhẹ nhàng gật đầu một cái. Nhiếp Thu Sính hỏi Thanh Ti: "Con có đói bụng không? Ăn tạm chút đồ nhé?"
Hiện giờ thời tiết không lạnh, cơm mới mua về cũng chưa nguội, Nhiếp Thu Sính bón cho Thanh Ti ăn vài miếng. Trẻ con dạ dày nhỏ, con bé no rất nhanh. Thanh Ti thúc giục nói: "Mẹ, chú Du, chúng ta nhanh đi thôi... Con không muốn gặp lại người đàn ông kia."
Nhiếp Thu Sính kiểm tra trán con bé: "Con nói cho mẹ biết thân thể con giờ thế nào rồi nói tiếp."
Thanh Ti nói: "Con không sao, chú Du, mau đi thôi."
Vẻ mặt của Thanh Ti rất sợ hãi, dường như hình ảnh của Yến Tùng Nam trong lòng con bé quả thực giống một con quái vật ăn thịt người. Du Dực cảm thấy thật giận dữ, một kẻ làm cha mà lại khiến con mình biến thành như vậy, nếu cô bé là con gái của anh, nhất định anh còn ước gì có thể thương yêu, bảo vệ nó trong lòng bàn tay mình ấy chứ.
"Đừng vội, để tôi đi tìm bác sĩ đến đây, nếu bà ấy nói được thì chúng ta sẽ rời đi."
Bác sĩ đến kiểm tra thân thể Thanh Ti rồi nói bệnh tình không nặng, đây vốn cũng không phải bệnh tật phức tạp gì, một khi đã hạ sốt thì cũng không còn nhiều vấn đề nữa, bà liền kê đơn để Thanh Ti uống thuốc đúng giờ.
Điều này khiến Nhiếp Thu Sính cuối cùng cũng có thể yên tâm, cô định ôm con gái đi ra ngoài, nhưng mới bước được mấy bước đã bị Du Dực ôm mất: "Để tôi."
Anh không nói nhiều, chỉ để lại hai chữ rồi ôm Thanh Ti ra khỏi phòng khám. Tim Nhiếp Thu Sính đập mạnh, loạn nhịp trong chốc lát, trong lòng cảm thấy ấm áp như được mặt trời chiếu rọi.
Cô đi thanh toán viện phí thì bác sĩ lại nói rằng Du Dực đã thanh toán trướcđó rồi. Nhiếp Thu Sính chạy ra khỏi phòng khám, chỉ thấy Thanh Ti đang ngồi trên tay Du Dực, vòng tay ôm cổ anh, không biết Du Dực nói gì đó với con bé mà nó cười khanh khách không ngừng, nụ cười, ánh mắt đều tươi tắn, cong cong như hai vầng trăng khuyết.
Người nào không biết thì chắc hẳn sẽ nghĩ bọn họ là hai cha con ruột thịt.
Lòng Nhiếp Thu Sính chua xót, cô chưa từng thấy Thanh Ti cười đến mức thoải mái như vậy, giờ cô mới hiểu, con bé thật sự mong muốn có một người cha có thể ôm nó lên cao, có thể đứng ra che chở cho con bé lúc nó bị người ta bắt nạt, khó thể dạy dỗ kẻ nào dám bắt nạt con bé.
Nhưng mà giấc mộng này của Thanh Ti sẽ không thể trở thành hiện thực được, bởi cha con bé chính là Yến Tùng Nam - một gã đàn ông khốn nạn. Giờ thấy Thanh Ti tươi cười như vậy, Nhiếp Thu Sính chỉ cảm thấy thật có lỗi với con gái, nếu Thanh Ti có một người cha như Du Dực thì sẽ tốt biết bao, nhất định con bé sẽ ngày ngày cười tươi tắn như hoa hướng dương dưới ánh mặt trời.
Suy nghĩ đột ngột hiện ra trong đầu này khiến Nhiếp Thu Sính hoảng sợ, sao cô lại có thể có ý nghĩ như vậy chứ? Cô lắc lắc đầu, đem suy nghĩ này gạt bỏ.
Nhiếp Thu Sính nhanh chóng bước qua: "Sao anh lại nộp hết tiền viện phí cho con bé thế này? Hai mẹ con tôi đã phiền anh hỗ trợ, giờ chúng tôi rất băn khoăn, nếu anh còn như vậy thì tôi cũng không biết phải cảmơn anh như thế nào?"
Trong lòng anh thật sự lo lắng, nhỡ đâu con gái cô không thích anh thì biết làm sao bây giờ? Du Dực hiện giờ thật không yên lòng, tâm tình này quả thực so với khi anh làm nhiệm vụ vô cùng khó khăn trước đây còn lo lắng hơn nhiều.
Thanh Ti tròn mắt nhìn anh, đôi mắt non nớt của trẻ con, con ngươi trong suốt như nước suối khiến Du Dực cảm thấy cô bé này nên là con gái anh mới phải. Anh vô cùng khẩn trương, nụ cười trên mặt càng thêm mất tự nhiên.
Thanh Ti nhỏ giọng gọi: "Chú Du..."
Giọng Du Dực nhẹ hẳn lại: "Trước kia mẹ con đã cứu mạng chú, lần này chú đếnđây để báo ân, con không cần sợ hãi, chú không phải là kẻ xấu."
Thanh Ti nhẹ nhàng gật đầu một cái. Nhiếp Thu Sính hỏi Thanh Ti: "Con có đói bụng không? Ăn tạm chút đồ nhé?"
Hiện giờ thời tiết không lạnh, cơm mới mua về cũng chưa nguội, Nhiếp Thu Sính bón cho Thanh Ti ăn vài miếng. Trẻ con dạ dày nhỏ, con bé no rất nhanh. Thanh Ti thúc giục nói: "Mẹ, chú Du, chúng ta nhanh đi thôi... Con không muốn gặp lại người đàn ông kia."
Nhiếp Thu Sính kiểm tra trán con bé: "Con nói cho mẹ biết thân thể con giờ thế nào rồi nói tiếp."
Thanh Ti nói: "Con không sao, chú Du, mau đi thôi."
Vẻ mặt của Thanh Ti rất sợ hãi, dường như hình ảnh của Yến Tùng Nam trong lòng con bé quả thực giống một con quái vật ăn thịt người. Du Dực cảm thấy thật giận dữ, một kẻ làm cha mà lại khiến con mình biến thành như vậy, nếu cô bé là con gái của anh, nhất định anh còn ước gì có thể thương yêu, bảo vệ nó trong lòng bàn tay mình ấy chứ.
"Đừng vội, để tôi đi tìm bác sĩ đến đây, nếu bà ấy nói được thì chúng ta sẽ rời đi."
Bác sĩ đến kiểm tra thân thể Thanh Ti rồi nói bệnh tình không nặng, đây vốn cũng không phải bệnh tật phức tạp gì, một khi đã hạ sốt thì cũng không còn nhiều vấn đề nữa, bà liền kê đơn để Thanh Ti uống thuốc đúng giờ.
Điều này khiến Nhiếp Thu Sính cuối cùng cũng có thể yên tâm, cô định ôm con gái đi ra ngoài, nhưng mới bước được mấy bước đã bị Du Dực ôm mất: "Để tôi."
Anh không nói nhiều, chỉ để lại hai chữ rồi ôm Thanh Ti ra khỏi phòng khám. Tim Nhiếp Thu Sính đập mạnh, loạn nhịp trong chốc lát, trong lòng cảm thấy ấm áp như được mặt trời chiếu rọi.
Cô đi thanh toán viện phí thì bác sĩ lại nói rằng Du Dực đã thanh toán trướcđó rồi. Nhiếp Thu Sính chạy ra khỏi phòng khám, chỉ thấy Thanh Ti đang ngồi trên tay Du Dực, vòng tay ôm cổ anh, không biết Du Dực nói gì đó với con bé mà nó cười khanh khách không ngừng, nụ cười, ánh mắt đều tươi tắn, cong cong như hai vầng trăng khuyết.
Người nào không biết thì chắc hẳn sẽ nghĩ bọn họ là hai cha con ruột thịt.
Lòng Nhiếp Thu Sính chua xót, cô chưa từng thấy Thanh Ti cười đến mức thoải mái như vậy, giờ cô mới hiểu, con bé thật sự mong muốn có một người cha có thể ôm nó lên cao, có thể đứng ra che chở cho con bé lúc nó bị người ta bắt nạt, khó thể dạy dỗ kẻ nào dám bắt nạt con bé.
Nhưng mà giấc mộng này của Thanh Ti sẽ không thể trở thành hiện thực được, bởi cha con bé chính là Yến Tùng Nam - một gã đàn ông khốn nạn. Giờ thấy Thanh Ti tươi cười như vậy, Nhiếp Thu Sính chỉ cảm thấy thật có lỗi với con gái, nếu Thanh Ti có một người cha như Du Dực thì sẽ tốt biết bao, nhất định con bé sẽ ngày ngày cười tươi tắn như hoa hướng dương dưới ánh mặt trời.
Suy nghĩ đột ngột hiện ra trong đầu này khiến Nhiếp Thu Sính hoảng sợ, sao cô lại có thể có ý nghĩ như vậy chứ? Cô lắc lắc đầu, đem suy nghĩ này gạt bỏ.
Nhiếp Thu Sính nhanh chóng bước qua: "Sao anh lại nộp hết tiền viện phí cho con bé thế này? Hai mẹ con tôi đã phiền anh hỗ trợ, giờ chúng tôi rất băn khoăn, nếu anh còn như vậy thì tôi cũng không biết phải cảmơn anh như thế nào?"
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 49,Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em,Chương 49,Du Dực cố gắng khiến bản thân trông hoà ái dễ gần hơn một chút anh mỉm cười chú tên là Du Dực con có thể gọi chú là chú Du
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!