Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 397
Corgi | Chat Online | |
28/04/2019 17:30:42 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
91 lượt xem
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 398 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 399 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 396 (Truyện ngôn tình)
- * Boss hung dữ 2: Cả đời chỉ vì em - Chương 395 (Truyện ngôn tình)
Lúc Du Dực cùng người khác nói chuyện, tính khí quả nhiên là không tốt.
Du Dực nói: "Chúng ta không nói đến anh ta nữa, anh ta chính là con cáo già ăn thịt không nhả xương, lại chạy tới tính toán với anh, anh không muốn giao thiệp với anh ta nhất."
Nhiếp Thu Sính nghe xong vội vàng nói: "Tính toán anh? Cái đó... anh vừa rồi còn giống như đáp ứng anh ta cái gì mà?"
"Yên tâm, anh đáp ứng anh ta bởi vì lần này anh ta muốn thu dọn các thế lực ngầm trên địa phương, chính là một chuyện nghiêm chỉnh nên anh giúp, hơn nữa anh chỉ là phái người thu thập chứng cứ những kẻ phạm tội kia đưa cho anh ta, những thứ khác anh mặc kệ..."
Nhiếp Thu Sính thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy à, vậy thì tốt rồi... Có điều, nếu nói vậy thì vị Thị Trưởng Hạ này cũng không tệ nha."
Du Dực nghe bà xã của mình khen người đàn ông khác thấy không được chút nào, anh muốn cho Nhiếp Thu Sính cảm thấy chồng của cô mới là tốt nhất.
Anh nhanh chóng nói: "Không tệ cái gì chứ, em không biết chứ anh ta trông vậy thôi thế nhưng rất âm hiểm, hơn nữa, anh ta thân là quan chức lớn của Hải Thành, nếu như chức trách cơ bản nhất mà anh ta cũng không quản được, vậy anh ta còn làm cái gì? Chẳng qua anh ta muốn làm Tổng Thống nên phải tạo dựng hình tượng cho mình thôi."
Du Dực nói những thứ này Nhiếp Thu Sính không hiểu, cô đối với Thị Trưởng Hạ kia chưa từng gặp qua, cũng không có gì tò mò, chỉ cần anh ta không lừa bịp Du Dực, cô cảm thấy như thế nào cũng được.
Nhiếp Thu Sính xem thời gian, cảm thấy nói đã lâu, buổi chiều Du Dực còn phải làm việc.
"Được rồi, anh mau đi ăn cơm, nếu như anh còn không đi, em sẽ không vui."
"Được, vậy anh đi ăn, buổi tối gặp, chiều em đừng có làm gì nhiều, nghỉ ngơi thật tốt."
"Vâng, em biết rồi, buổi tối gặp... Anh cũng phải chú ý nghỉ ngơi."
...
Vương Tề Xuyên đứng ở ngoài cửa cầm cơm hộp đã đợi nửa giờ, cậu ta cảm thấy bên trong đã cúp điện thoại, cho nên lúc này mới dám gõ cửa.
Lão Đại kể từ khi kết hôn, chiều vợ đến mức không cần để ý gì đến xung quanh.
Mỗi ngày buổi trưa, chỉ có việc gì đặc biệt quan trọng, nếu không dùng điện thoại nửa tiếng trở lên, không thì liền không phải là lão Đại của bọn họ rồi.
Cậu ta đem cơm trưa đi vào, cười nói: "Lão Đại, cơm đều nguội cả rồi, chị dâu đã dặn dò, nhất định phải nhắc anh ăn trưa."
Du Dực gật đầu: "Để xuống đi!"
Vương Tề Xuyên muốn đi, Du Dực đột nhiên nói: "Đúng rồi, cậu gần đây cũng rất bận nhỉ, để sắp xếp cho cậu công việc thoải mái hơn, tạm thời... cho cậu nghỉ phép."
Vương Tề Xuyên nghe xong, quả thực không thể tin được.
"Thật sao, lão Đại anh không phải là nói đùa đó chứ?"
Du Dực: "Tôi là người hay nói đùa sao?"
"Vậy... tôi thật sự có thể đi sao?"
"Đương nhiên!"
Vương Tề Xuyên nhớ tới tính tình Du Dực thường ngày, cảm thấy chuyện tốt này, tựa như đến quá đột ngột, trong lúc nhất thời không biết nên tin tưởng không.
Lão Đại của bọn họ, lại có lòng tốt như vậy sao?
Cậu ta cẩn thận hỏi lại: "Lão Đại... Anh không phải là đang bịp tôi chứ?"
"Không muốn đi sao, nếu như vậy, cậu đi ra ngoài đi, tôi đổi người khác."
Vương Tề Xuyên lập tức nói: "Không không không, lão Đại, tôi đi tôi đi, anh ngàn vạn lần đừng đổi..."
Du Dực: "Vậy đi ra ngoài đi, hôm nay xuất phát, chuyện này giữ bí mật."
"Ài, cái đó... vậy tôi đi ra ngoài."
"Đi đi."
Ra cửa, Vương Tề Xuyên chợt có chút hối hận, lão Đại của bọn họ sẽ là người để cho cậu ta nghỉ ngơi sao? Cậu ta đồng ý quá vội vàng rồi, mình không nên tham món lời nhỏ như thế.
Bây giờ đi vào nói, không muốn làm, không biết có còn kịp hay không?
Du Dực nói: "Chúng ta không nói đến anh ta nữa, anh ta chính là con cáo già ăn thịt không nhả xương, lại chạy tới tính toán với anh, anh không muốn giao thiệp với anh ta nhất."
Nhiếp Thu Sính nghe xong vội vàng nói: "Tính toán anh? Cái đó... anh vừa rồi còn giống như đáp ứng anh ta cái gì mà?"
"Yên tâm, anh đáp ứng anh ta bởi vì lần này anh ta muốn thu dọn các thế lực ngầm trên địa phương, chính là một chuyện nghiêm chỉnh nên anh giúp, hơn nữa anh chỉ là phái người thu thập chứng cứ những kẻ phạm tội kia đưa cho anh ta, những thứ khác anh mặc kệ..."
Nhiếp Thu Sính thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy à, vậy thì tốt rồi... Có điều, nếu nói vậy thì vị Thị Trưởng Hạ này cũng không tệ nha."
Du Dực nghe bà xã của mình khen người đàn ông khác thấy không được chút nào, anh muốn cho Nhiếp Thu Sính cảm thấy chồng của cô mới là tốt nhất.
Anh nhanh chóng nói: "Không tệ cái gì chứ, em không biết chứ anh ta trông vậy thôi thế nhưng rất âm hiểm, hơn nữa, anh ta thân là quan chức lớn của Hải Thành, nếu như chức trách cơ bản nhất mà anh ta cũng không quản được, vậy anh ta còn làm cái gì? Chẳng qua anh ta muốn làm Tổng Thống nên phải tạo dựng hình tượng cho mình thôi."
Du Dực nói những thứ này Nhiếp Thu Sính không hiểu, cô đối với Thị Trưởng Hạ kia chưa từng gặp qua, cũng không có gì tò mò, chỉ cần anh ta không lừa bịp Du Dực, cô cảm thấy như thế nào cũng được.
Nhiếp Thu Sính xem thời gian, cảm thấy nói đã lâu, buổi chiều Du Dực còn phải làm việc.
"Được rồi, anh mau đi ăn cơm, nếu như anh còn không đi, em sẽ không vui."
"Được, vậy anh đi ăn, buổi tối gặp, chiều em đừng có làm gì nhiều, nghỉ ngơi thật tốt."
"Vâng, em biết rồi, buổi tối gặp... Anh cũng phải chú ý nghỉ ngơi."
...
Vương Tề Xuyên đứng ở ngoài cửa cầm cơm hộp đã đợi nửa giờ, cậu ta cảm thấy bên trong đã cúp điện thoại, cho nên lúc này mới dám gõ cửa.
Lão Đại kể từ khi kết hôn, chiều vợ đến mức không cần để ý gì đến xung quanh.
Mỗi ngày buổi trưa, chỉ có việc gì đặc biệt quan trọng, nếu không dùng điện thoại nửa tiếng trở lên, không thì liền không phải là lão Đại của bọn họ rồi.
Cậu ta đem cơm trưa đi vào, cười nói: "Lão Đại, cơm đều nguội cả rồi, chị dâu đã dặn dò, nhất định phải nhắc anh ăn trưa."
Du Dực gật đầu: "Để xuống đi!"
Vương Tề Xuyên muốn đi, Du Dực đột nhiên nói: "Đúng rồi, cậu gần đây cũng rất bận nhỉ, để sắp xếp cho cậu công việc thoải mái hơn, tạm thời... cho cậu nghỉ phép."
Vương Tề Xuyên nghe xong, quả thực không thể tin được.
"Thật sao, lão Đại anh không phải là nói đùa đó chứ?"
Du Dực: "Tôi là người hay nói đùa sao?"
"Vậy... tôi thật sự có thể đi sao?"
"Đương nhiên!"
Vương Tề Xuyên nhớ tới tính tình Du Dực thường ngày, cảm thấy chuyện tốt này, tựa như đến quá đột ngột, trong lúc nhất thời không biết nên tin tưởng không.
Lão Đại của bọn họ, lại có lòng tốt như vậy sao?
Cậu ta cẩn thận hỏi lại: "Lão Đại... Anh không phải là đang bịp tôi chứ?"
"Không muốn đi sao, nếu như vậy, cậu đi ra ngoài đi, tôi đổi người khác."
Vương Tề Xuyên lập tức nói: "Không không không, lão Đại, tôi đi tôi đi, anh ngàn vạn lần đừng đổi..."
Du Dực: "Vậy đi ra ngoài đi, hôm nay xuất phát, chuyện này giữ bí mật."
"Ài, cái đó... vậy tôi đi ra ngoài."
"Đi đi."
Ra cửa, Vương Tề Xuyên chợt có chút hối hận, lão Đại của bọn họ sẽ là người để cho cậu ta nghỉ ngơi sao? Cậu ta đồng ý quá vội vàng rồi, mình không nên tham món lời nhỏ như thế.
Bây giờ đi vào nói, không muốn làm, không biết có còn kịp hay không?
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!