Sủng Vợ Tận Trời: Phúc Hắc Tổng Tài Và Cô Vợ Trẻ Con - Chương 86: Ngoại truyện 10: Cố Dạ Huân & Thẩm Mặc (2)
Bạch Phàm | Chat Online | |
12/05/2019 22:11:02 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
199 lượt xem
- * Sủng Vợ Tận Trời: Phúc Hắc Tổng Tài Và Cô Vợ Trẻ Con - Chương 87: Ngoại truyện 11: Lâm Trác & Vũ Hạ Vy (Truyện ngắn)
- * Sủng Vợ Tận Trời: Phúc Hắc Tổng Tài Và Cô Vợ Trẻ Con - Chương 88: Ngoại truyện 12: Phong Hàn Băng & Phong Hàn Tuyết (2) (Truyện ngắn)
- * Sủng Vợ Tận Trời: Phúc Hắc Tổng Tài Và Cô Vợ Trẻ Con - Chương 85: Ngoại truyện 9: Cố Dạ Huân & Thẩm Mặc (1) (Truyện ngắn)
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 1358: Mâu thuẫn lại kết lớn thêm rồi! (2) (Truyện ngôn tình)
Thẩm Mặc thất thần bước vào nhà, nhớ lại câu nói của anh trước khi rời khỏi
- Thẩm Mặc, từ giờ Cố Dạ Huân tôi chính thức theo đuổi em.
- Mày còn biết đường về?
Tiếng quát của ba Thẩm giúp cô trở về hiện thực, cô nhíu mày không nói gì. Quay người định lên phòng thì...
"Bụp" ba Thẩm nén cho cô một phong bì, có vẻ nặng. Cô nhìn sắp hình rơi ra sắc mặt liền trầm xuống.
- Mày giải thích như thế nào?
- Không có gì để nói.
Cô mặt không biến sắc, ánh mắt như dao lia về chỗ Thẩm Khuê đang đứng. Hay lắm, cô muốn hãm hại tôi? Hừ! Chờ đó, tôi sẽ cho cô nếm trải đau khổ hơn thế này nữa.
Thẩm Khuê bị cô nhìn liền sợ hãi núp sau lưng ba Thẩm.
Làm bộ ngây thơ.
- Không còn gì thì tôi lên trước.
- Đứng lại, mày làm ra chuyện xấu hổ như vậy mà còn muốn ở lại đây?
Nghe Thẩm Quyền nói vậy, mẹ con Thẩm Khuê cười thầm trong lòng. Cuối cùng cũng tống khứ được cô ta ra ngoài. Nhưng chưa vui mừng được lâu, đã bị lời nói của cô làm cho sắc mặt tái mét
- Đi hay ở là việc của tôi. Ông nên nhớ đây là nhà của tôi, Tập toàn là mẹ để lại cho tôi. Không lâu đâu, tôi sẽ rút đổi tên Tập đoàn. Tập đoàn không nên để là Thẩm Thị có phải hay không?
Nếu lời nói có thể giết người thì Thẩm Mặc đã giết được Thẩm Quyền rồi. Tại sao Tập đoàn mang tên Thẩm thị không phải ông ta là người rõ nhất sao?
Thẩm Quyền chỉ biết đứng nhìn bóng lưng khuất dần của cô. Thẩm Khuê tức giận nắm chặt tay.
Lên đến phòng, cô liền nằm phịch xuống giường. Hàng nước mắt lặng lẽ rơi xuống, cô cũng là con người mà, cũng có cảm xúc chứ? Bỗng... điện thoại cô reo lên, Thẩm Mặc chẳng buồn bắt máy nhưng người gọi lại rất kiên trì.
Cô nhíu mày, nghe máy
- Chuyện gì?
- Bảo bối, em khóc sao?
Thẩm Mặc ngạc nhiên, sao anh lại biết số cô. Nhưng nghĩ lại với thân phận của anh chuyện này không quá khó.
- Không có.
Cô đưa tay lau nước mắt, lại nghe anh nói
- Ở bên tôi, em không cần phải mạnh mẽ. Em nhìn ra cửa sổ đi...
Thẩm Mặc đưa mắt nhìn sang, ánh mắt cô mở to hết cỡ. Những bong bóng bay đủ màu sắc, bên trên còn có chữ "đừng khóc nữa nhé!"
Cô nhìn dòng chữ, khóe môi khẽ nhếch lên
- Làm sao anh biết tôi khóc?
- Giọng của em. Thẩm Mặc, làm bạn gái anh nhé?
Không gian vì của câu nói của anh mà rơi vào im lặng, Cố Dạ Huân cũng rất kiên nhẫn chờ đợi.
- Anh biết như thế là quá nhanh, nhưng anh muốn được bên em, chăm sóc và bảo hộ em. Anh chưa bao giờ có khát vọng muốn chiếm hữu thứ gì, chỉ có em mà thôi.
- Tôi...
- Em đừng từ chối vội, anh sẽ chờ.
Cố Dạ Huân cắt ngang lời cô, Thẩm Mặc im lặng một lúc rồi lên tiếng
- Được, nhưng anh đừng kỳ vọng quá nhiều, tôi sẽ không đồng ý đâu.
***
Một tháng trôi qua, kể từ ngày đó Thẩm Mặc không gặp lại anh nữa. Cô chỉ cười nhạt, biết trước kết quả sẽ như vậy. Nhưng cũng trong vòng một tháng này cô luôn nhận được hoa.
Tại chỗ Cố Dạ Huân
- Aaaa, anh Thần ác ma, vừa để lại ấn tượng với người ta chưa lâu thế mà lại điều em qua philipin.
- Được rồi, đừng hét nữa.
Chấn Nam cả người lười biếng dựa vào sofa nhìn khuôn mặt uất nghẹn mà không có chỗ phát tiết.
- Hừ, anh thì biết cái gì? Mà sao anh qua đây?
- Tiện đường qua thăm cậu.
- Anh có biết khi nào em được về hay không?
Chấn Nam nhún vai tỏ vẻ không biết.
- Thẩm Mặc, anh bắt đầu nhớ em rồi.
Một tuần sau
Thẩm Mặc uy nghiêm bước vào trong, hôm nay cô lại nhận được một bó hoa nữa. Cô lạnh lùng nói
- Vứt đi.
- Sao em lại chà đạp thành ý của anh.
Cố Dạ Huân không biết từ đâu xuất hiện chụp lấy bó hoa cô quăng. Thẩm Mặc cả người cứng đờ, nhìn thấy biểu hiện của cô anh mỉm cười. Mặc kệ ánh mắt mọi người, ôm lấy cô
- Bảo bối, anh nhớ em.
- Buông.
- Được rồi, đừng giận nữa nha. Anh xin lỗi, một tháng qua anh có việc bận nên không tìm em được.
- Anh làm gì, ở đâu không liên quan tới tôi.
- Bảo bối, em thật lãnh. Nhưng anh thích.
Cố Dạ Huân hôn lên trán cô, nhân viên trong tập đoàn trố mắt nhìn. Thẩm Mặc giẫy giụa muốn tránh thoát nhưng bị anh ôm chặt
- Thẩm Mặc, đã một tháng. Em có câu trả lời chưa?
- Tôi ghét sự phản bội.
- Anh sẽ không như vậy.
- Tôi ghét ai nói dối.
Cố Dạ Huân hôn lên đôi môi hồng của cô
- Sẽ không.
- Tôi ghét đàn ông trăng hoa, không chung thủy.
- Cả đời anh chỉ yêu em.
- Vậy chúng ta thử xem.
Thẩm Mặc không cảm xúc nói, nhưng đối với anh đó là niềm vui. Anh bế cô lên xoay vòng
- Haha...Thẩm Mặc đã đồng ý làm bạn gái của Cố Dạ Huân rồi. Anh yêu em, bảo bối...
Thẩm Mặc ôm lấy cô anh, môi mỉm cười giọng nói cô vang lên tuy lạnh lùng nhưng manh phần dịu dàng
- Nhớ những gì anh nói. Nếu em biết anh phản bội em, em sẽ hận anh.
- Được.
Cố Dạ Huân hôn nhẹ lên môi đang mỉm cười của Thẩm Mặc. Nhân viên trong công ty cũng vui cho cô, cô tuy lạnh lùng nhưng rất quan tâm đến mọi người, cô là cấp trên tuyệt vời nhất.
Mọi người đấm chìm trong hạnh phúc nên không ai phát hiện Thẩm Khuê đang đứng ngoài cửa, ánh mắt hiện lên tia cay độc môi mím chặt. Đang nhìn hai người đang ôm nhau hạnh phúc...
- Thẩm Mặc, từ giờ Cố Dạ Huân tôi chính thức theo đuổi em.
- Mày còn biết đường về?
Tiếng quát của ba Thẩm giúp cô trở về hiện thực, cô nhíu mày không nói gì. Quay người định lên phòng thì...
"Bụp" ba Thẩm nén cho cô một phong bì, có vẻ nặng. Cô nhìn sắp hình rơi ra sắc mặt liền trầm xuống.
- Mày giải thích như thế nào?
- Không có gì để nói.
Cô mặt không biến sắc, ánh mắt như dao lia về chỗ Thẩm Khuê đang đứng. Hay lắm, cô muốn hãm hại tôi? Hừ! Chờ đó, tôi sẽ cho cô nếm trải đau khổ hơn thế này nữa.
Thẩm Khuê bị cô nhìn liền sợ hãi núp sau lưng ba Thẩm.
Làm bộ ngây thơ.
- Không còn gì thì tôi lên trước.
- Đứng lại, mày làm ra chuyện xấu hổ như vậy mà còn muốn ở lại đây?
Nghe Thẩm Quyền nói vậy, mẹ con Thẩm Khuê cười thầm trong lòng. Cuối cùng cũng tống khứ được cô ta ra ngoài. Nhưng chưa vui mừng được lâu, đã bị lời nói của cô làm cho sắc mặt tái mét
- Đi hay ở là việc của tôi. Ông nên nhớ đây là nhà của tôi, Tập toàn là mẹ để lại cho tôi. Không lâu đâu, tôi sẽ rút đổi tên Tập đoàn. Tập đoàn không nên để là Thẩm Thị có phải hay không?
Nếu lời nói có thể giết người thì Thẩm Mặc đã giết được Thẩm Quyền rồi. Tại sao Tập đoàn mang tên Thẩm thị không phải ông ta là người rõ nhất sao?
Thẩm Quyền chỉ biết đứng nhìn bóng lưng khuất dần của cô. Thẩm Khuê tức giận nắm chặt tay.
Lên đến phòng, cô liền nằm phịch xuống giường. Hàng nước mắt lặng lẽ rơi xuống, cô cũng là con người mà, cũng có cảm xúc chứ? Bỗng... điện thoại cô reo lên, Thẩm Mặc chẳng buồn bắt máy nhưng người gọi lại rất kiên trì.
Cô nhíu mày, nghe máy
- Chuyện gì?
- Bảo bối, em khóc sao?
Thẩm Mặc ngạc nhiên, sao anh lại biết số cô. Nhưng nghĩ lại với thân phận của anh chuyện này không quá khó.
- Không có.
Cô đưa tay lau nước mắt, lại nghe anh nói
- Ở bên tôi, em không cần phải mạnh mẽ. Em nhìn ra cửa sổ đi...
Thẩm Mặc đưa mắt nhìn sang, ánh mắt cô mở to hết cỡ. Những bong bóng bay đủ màu sắc, bên trên còn có chữ "đừng khóc nữa nhé!"
Cô nhìn dòng chữ, khóe môi khẽ nhếch lên
- Làm sao anh biết tôi khóc?
- Giọng của em. Thẩm Mặc, làm bạn gái anh nhé?
Không gian vì của câu nói của anh mà rơi vào im lặng, Cố Dạ Huân cũng rất kiên nhẫn chờ đợi.
- Anh biết như thế là quá nhanh, nhưng anh muốn được bên em, chăm sóc và bảo hộ em. Anh chưa bao giờ có khát vọng muốn chiếm hữu thứ gì, chỉ có em mà thôi.
- Tôi...
- Em đừng từ chối vội, anh sẽ chờ.
Cố Dạ Huân cắt ngang lời cô, Thẩm Mặc im lặng một lúc rồi lên tiếng
- Được, nhưng anh đừng kỳ vọng quá nhiều, tôi sẽ không đồng ý đâu.
***
Một tháng trôi qua, kể từ ngày đó Thẩm Mặc không gặp lại anh nữa. Cô chỉ cười nhạt, biết trước kết quả sẽ như vậy. Nhưng cũng trong vòng một tháng này cô luôn nhận được hoa.
Tại chỗ Cố Dạ Huân
- Aaaa, anh Thần ác ma, vừa để lại ấn tượng với người ta chưa lâu thế mà lại điều em qua philipin.
- Được rồi, đừng hét nữa.
Chấn Nam cả người lười biếng dựa vào sofa nhìn khuôn mặt uất nghẹn mà không có chỗ phát tiết.
- Hừ, anh thì biết cái gì? Mà sao anh qua đây?
- Tiện đường qua thăm cậu.
- Anh có biết khi nào em được về hay không?
Chấn Nam nhún vai tỏ vẻ không biết.
- Thẩm Mặc, anh bắt đầu nhớ em rồi.
Một tuần sau
Thẩm Mặc uy nghiêm bước vào trong, hôm nay cô lại nhận được một bó hoa nữa. Cô lạnh lùng nói
- Vứt đi.
- Sao em lại chà đạp thành ý của anh.
Cố Dạ Huân không biết từ đâu xuất hiện chụp lấy bó hoa cô quăng. Thẩm Mặc cả người cứng đờ, nhìn thấy biểu hiện của cô anh mỉm cười. Mặc kệ ánh mắt mọi người, ôm lấy cô
- Bảo bối, anh nhớ em.
- Buông.
- Được rồi, đừng giận nữa nha. Anh xin lỗi, một tháng qua anh có việc bận nên không tìm em được.
- Anh làm gì, ở đâu không liên quan tới tôi.
- Bảo bối, em thật lãnh. Nhưng anh thích.
Cố Dạ Huân hôn lên trán cô, nhân viên trong tập đoàn trố mắt nhìn. Thẩm Mặc giẫy giụa muốn tránh thoát nhưng bị anh ôm chặt
- Thẩm Mặc, đã một tháng. Em có câu trả lời chưa?
- Tôi ghét sự phản bội.
- Anh sẽ không như vậy.
- Tôi ghét ai nói dối.
Cố Dạ Huân hôn lên đôi môi hồng của cô
- Sẽ không.
- Tôi ghét đàn ông trăng hoa, không chung thủy.
- Cả đời anh chỉ yêu em.
- Vậy chúng ta thử xem.
Thẩm Mặc không cảm xúc nói, nhưng đối với anh đó là niềm vui. Anh bế cô lên xoay vòng
- Haha...Thẩm Mặc đã đồng ý làm bạn gái của Cố Dạ Huân rồi. Anh yêu em, bảo bối...
Thẩm Mặc ôm lấy cô anh, môi mỉm cười giọng nói cô vang lên tuy lạnh lùng nhưng manh phần dịu dàng
- Nhớ những gì anh nói. Nếu em biết anh phản bội em, em sẽ hận anh.
- Được.
Cố Dạ Huân hôn nhẹ lên môi đang mỉm cười của Thẩm Mặc. Nhân viên trong công ty cũng vui cho cô, cô tuy lạnh lùng nhưng rất quan tâm đến mọi người, cô là cấp trên tuyệt vời nhất.
Mọi người đấm chìm trong hạnh phúc nên không ai phát hiện Thẩm Khuê đang đứng ngoài cửa, ánh mắt hiện lên tia cay độc môi mím chặt. Đang nhìn hai người đang ôm nhau hạnh phúc...
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Sủng Vợ Tận Trời: Phúc Hắc Tổng Tài Và Cô Vợ Trẻ Con - Chương 86: Ngoại truyện 10: Cố Dạ Huân & Thẩm Mặc (2),Sủng Vợ Tận Trời: Phúc Hắc Tổng Tài Và Cô Vợ Trẻ Con
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!