Tan chảy - Chương 17

100 lượt xem

Mấy tháng sau, tôi bất ngờ có một phát hiện trọng đại.

Lúc ấy, tôi đang dọn dẹp lại rác trong điện thoại mình, vô tình mở thư mục ảnh, có một video dài đến 5 phút. Tên là “Dành cho A Cảnh thân yêu của em.”

Trong khoảnh khắc đó, tim tôi suýt nhảy lên họng.

Tôi biết, những thứ trong này chắc chắn là do cậu lưu lại!

Vậy cuối cùng, mục đích cậu đưa điện thoại cho tôi không hẳn là để tôi nghe máy, mà còn hi vọng tôi biết trong điện thoại có thứ cậu muốn tôi biết? —— Trời ạ tôi đúng là đầu đất, vậy mà lại không phát hiện ra!!!

Chất lượng video không tốt lắm, nhưng tôi không thể hình dung nổi cảm thụ của bản thân.

Trong phút chốc xem nó, mắt tôi mơ hồ, phải dụi liên tục mới không còn mờ ảo.

Cậu ngồi trên sofa trắng nhà chúng tôi quay lại, mặc áo sơ mi và quần quen thuộc, hai chân bắt chéo, trên bàn còn để một ly nước chanh.

“Anh khỏe không, A Cảnh?”

Tôi nghe được giọng cậu, nhưng lại chẳng thể trả lời.

“Anh xem được cái này chứng tỏ anh đã trở lại. Thú thật, em rất không muốn anh trở lại. Em vẫn đang nghĩ có nên nói với anh hay không, để anh chuẩn bị tâm lý, một khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại đồng loạt vang lên, nghe thấy tiếng người gọi anh, nghe thấy tiếng gõ cửa, thì đừng quan tâm đến, anh chỉ cần có em là đủ rồi. Nhưng mà, suy nghĩ ấy của em quá ích kỉ. Em không thể ép buộc anh sống với em, không thể ép buộc anh cùng tan chảy với em, cùng nhau biến mất không còn bóng hình.”

…Tan chảy? Biến mất? Là sao?

Cậu rủ mắt xuống, không thấy rõ vẻ mặt, một hai giây sau, cậu nói tiếp: “Bây giờ có lẽ anh đã biết em không phải là người rồi phải không.”

… [kuroneko3026.wp.com]

Cậu ngẩng đầu, đôi mắt đẹp trong veo, còn pha thêm chút xanh thẳm. Mái tóc của cậu khẽ phất phơ, như rong đang trôi nổi trong nước, da cậu như trong suốt: “Em là nước. Từ khi có ý thức, em đã sống trong chậu cá trong nhà anh.”

Nước?

Nước???
“Chăm sóc anh đúng là chuyện rất thú vị, anh cũng thật là ngạo kiều, rõ ràng rất thích em mà lại cứ mạnh miệng. Ra vẻ người lớn, ra vẻ không muốn em chăm sóc, chứ thật ra thì thích đồ ăn em nấu, thích uống nước em pha.”

“Em thật sự không ngờ, anh thích em.”

“Thế nhưng, cái giá đánh đổi để sáng tạo ra thế giới nhanh chóng xuất hiện. Tốc độ lão hóa của em quá nhanh. Từ hình dáng thiếu niên mà trong thời gian ngắn ngủi đã biến thành thanh niên.”

“Em không thể làm tình với anh trong tình trạng nóng bức, khô ráo. Em sẽ tan chảy ngay lập tức.”

“Năng lực của em sụt giảm ngày qua ngày, dần dần em không tạo ra được trọn vẹn hình ảnh trong thế giới ấy, nên anh mới không nhìn rõ đường nét trong đó. Dần dà em nhận thức được, tính mạng của em càng ngày càng ngắn, đến thời điểm em sẽ tan chảy, còn anh, nếu không quay về thế giới hiện thực, thì sẽ chết.”

“Em sẽ không để anh chết, anh nhất định phải sống thật tốt. Cho dù trải qua chuyện gì, sinh mạng luôn là cái quan trọng nhất, là cái quý giá nhất, tuyệt đối không thể vứt bỏ, anh hiểu không?”

“Còn về em, anh cũng đừng thương tâm.”

“Em là nước, em có mặt ở khắp mọi nơi.”

“Em ở trong chậu cá, em ở trong biển, em ở trên đám mây, em ở ngoài ruộng đồng.”

“Mỗi một giọt mưa đều chứa đựng em.”

“Trong mỗi ly nước chanh anh uống đều có em.”

“Trong mỗi món ăn anh nuốt xuống đều có em.”

“Không những vậy, trong mỗi giọt mồ hôi, trong máu, trong thân thể anh đều có em.”

“Em và anh dung hợp với nhau. Vậy là em sẽ không biến mất rồi.”

“Em sẽ vĩnh viễn ở bên anh.”

“Nên, đừng khóc mà.”

“Có thể nào xin anh chờ em không?”

 
  •  



 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo