Gửi Anh: Người từng chiếm giữ thanh xuân của Em
Phương Như | Chat Online | |
02/01/2019 11:59:01 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
247 lượt xem
- * Cầu vồng khuyết (Truyện ngắn)
- * Chiếc mũ Ca rô (Truyện ngắn)
- * Mẹ muối mặt vì con quá thật thà (Truyện cười)
- * Nhân tài như lá rụng mùa thu (Truyện cười)
Từ bỏ có dễ dàng như lời nói?
Đã có lúc tôi kiên quyết từ bỏ mối đơn phương này,có lúc chỉ muốn xóa sạch hình ảnh về người ấy. Chỉ van xin trái tim 1 lần thôi đừng nhớ thương người nữa. Cuộc đời tôi lần đầu tiên nếm trải cảm giác yêu đơn phương sâu đậm một người là như thế nào! Là tự nguyện,là lặng lẽ,là tự biên tự diễn.Tự hạnh phúc, tự đau lòng, tự lặng lẽ bước từng bước theo sau anh. Tôi không biết mình trót yêu từ khi nào. Tôi dần dần đem bóng hình người ấy thu nhỏ vào trái tim mình. Tôi lắng nghe anh nói,tôi thích nghe giọng anh. Đã nhiều lần tôi cố ý nói ra tâm tư mình với anh.. nhưng bất thành? Hay anh lảng tránh? Anh không thích tôi? Bao nhiêu câu hỏi cứ thi nhau dồn dập mà đáp án lại từng cái từng cái một đâm nát cõi lòng tôi. Tôi càng yêu anh càng cảm thấy trái tim đau đớn hơn. Yêu trong lặng lẽ trong day dứt chỉ mình tôi hạnh phúc mình tôi tổn thương. Mỗi một câu vô tình hay cố ý của anh tôi đều ghi nhớ đều để tâm, đều làm tôi hạnh phúc đến mỉm cười hay đau thương đến rơi lệ. Anh vô tư không hề biết đối diện anh là một cô gái không hề đơn giản như bề ngoài anh thấy. Cô gái ấy tỏ vẻ bất cần anh, tỏ vẻ hồn nhiên với anh? Anh chưa từng nhìn sâu vào tâm tư tôi , anh chưa từng lắng nghe mỗi câu nói chất chứa thê lương của tôi. Sự vô tư đó của anh làm tôi vô cùng chán ghét, vô cùng mỏi mệt. Đôi lúc tôi tự hứa ság mai thức giấc phải quên anh đi phải ngừng thích anh đi. Nhưng thực tế lại không dễ dàng như vậy. Không có anh ,tôi không còn cảm giác vui vẻ nữa, không còn hứng thú với mọi thứ xung quanh.Mỗi một lần tin nhắn anh tới, như thắp lên trong tim tôi một ngọn nến ấm áp , lúc tôi đang chán nản chỉ cần anh xuất hiện mọi thứ như tiếp thêm động lức ,thêm niềm hy vọng cho tôi, tôi có thể bỏ qua tất cả những người con trai có điều kiện khác , họ yêu tôi họ sẵn sàng chờ tôi? Nhưng tôi thì sao? Ai cũng hỏi tại sao tôi mãi đơn độc? Không đồng ý cho họ cơ hội? ... Tôi lúc đó chợt giật mình , tiềm thức như lung lay nhận ra rằng Tôi yêu Anh. Tôi một lòng chờ anh. Dù biết xác suất thành đôi là vô cùng vô cùng thấp.Anh không quá xuất sắc không quá hoàn mỹ như trong ngôn tình cổ tích. Nhưng trong mắt tôi chỉ có anh, trong tim tôi chỉ đủ chỗ chứa mỗi anh. Tôi nhiều lúc cũng không hiểu nổi mình. Là tôi yêu anh vì cái gì ? Tôi phải tìm mọi lý do mọi nhược điểm của anh để buộc mình ngừng yêu anh.Nhưng điều không ngờ tới được là tôi yêu cả sự vụng về ngốc nghếch của anh. Bóng hình anh cứ ngập tràn trong tâm trí tôi, càng làm tôi nuôi hy vọng nhiều hơn. Khi hy vọng đủ lớn tôi lại khao khát có được trái tim anh.Tình yêu của tôi mỗi ngày 1 lớn rồi ,trái tim cứ thản nhiên cháy bỏng sống trong yêu đương khờ dại. Tôi phải làm sao? Tôi không thế cứ mãi yêu đơn phương anh như vậy được. Tôi cũng không thể bước đến bên anh mà nói "Em yêu anh". Anh sẽ chạy mất? Anh sẽ từ bỏ tôi? Như thế anh sẽ biến mất khỏi tôi, tôi không muốn... tôi chỉ muốn được nhìn thấy anh mỗi ngày được quan tâm hỏi han về cuộc sống của anh, được lẳng lặng dõi theo bóng lưng anh.Tôi tự cảm thấy bản thân thực sự ngu ngốc, yêu không cần đáp trả ư? Dành cả thanh xuân ngắn này để yêu đơn phương anh! Có quá ngốc rồi không? Tuy lý trí tôi khinh bỉ nhưng trái tim lại lẳng lặng yêu càng sâu đậm hơn. Tôi thật sự mệt mỏi. Tôi càng không dám mơ về anh,mơ về ngày thành đôi của tôi với anh. Tôi sợ ngay cả trong mơ anh cũng biến mất, sẽ rời xa tôi. Giữa vô số tỉ người trên thế giới, vô ngàn gió mưa nắng cháy, tôi lại chọn anh. Hay nói đúng hơn rằng ông trời đã đưa tôi và anh đến gần nhau hơn, để rồi điều không ngờ tới là tôi yêu anh sâu đậm đến vậy, yêu không cần đáp hồi. Khoảng cách xa nhất mà tôi nhận ra chính là ở rất gần rất gần nhau nhưng tay tôi không thể chạm tới tay anh...
Là trong đoạn đường anh đi đã từng có một người âm thầm đem thanh xuân giao phó cho anh .
Từng muốn đứng trước mặt anh và nói " em vô cùng yêu anh". Từng yêu anh rất chân thành và mỏi mệt..
Tác giả: Muỗi Bé
Đã có lúc tôi kiên quyết từ bỏ mối đơn phương này,có lúc chỉ muốn xóa sạch hình ảnh về người ấy. Chỉ van xin trái tim 1 lần thôi đừng nhớ thương người nữa. Cuộc đời tôi lần đầu tiên nếm trải cảm giác yêu đơn phương sâu đậm một người là như thế nào! Là tự nguyện,là lặng lẽ,là tự biên tự diễn.Tự hạnh phúc, tự đau lòng, tự lặng lẽ bước từng bước theo sau anh. Tôi không biết mình trót yêu từ khi nào. Tôi dần dần đem bóng hình người ấy thu nhỏ vào trái tim mình. Tôi lắng nghe anh nói,tôi thích nghe giọng anh. Đã nhiều lần tôi cố ý nói ra tâm tư mình với anh.. nhưng bất thành? Hay anh lảng tránh? Anh không thích tôi? Bao nhiêu câu hỏi cứ thi nhau dồn dập mà đáp án lại từng cái từng cái một đâm nát cõi lòng tôi. Tôi càng yêu anh càng cảm thấy trái tim đau đớn hơn. Yêu trong lặng lẽ trong day dứt chỉ mình tôi hạnh phúc mình tôi tổn thương. Mỗi một câu vô tình hay cố ý của anh tôi đều ghi nhớ đều để tâm, đều làm tôi hạnh phúc đến mỉm cười hay đau thương đến rơi lệ. Anh vô tư không hề biết đối diện anh là một cô gái không hề đơn giản như bề ngoài anh thấy. Cô gái ấy tỏ vẻ bất cần anh, tỏ vẻ hồn nhiên với anh? Anh chưa từng nhìn sâu vào tâm tư tôi , anh chưa từng lắng nghe mỗi câu nói chất chứa thê lương của tôi. Sự vô tư đó của anh làm tôi vô cùng chán ghét, vô cùng mỏi mệt. Đôi lúc tôi tự hứa ság mai thức giấc phải quên anh đi phải ngừng thích anh đi. Nhưng thực tế lại không dễ dàng như vậy. Không có anh ,tôi không còn cảm giác vui vẻ nữa, không còn hứng thú với mọi thứ xung quanh.Mỗi một lần tin nhắn anh tới, như thắp lên trong tim tôi một ngọn nến ấm áp , lúc tôi đang chán nản chỉ cần anh xuất hiện mọi thứ như tiếp thêm động lức ,thêm niềm hy vọng cho tôi, tôi có thể bỏ qua tất cả những người con trai có điều kiện khác , họ yêu tôi họ sẵn sàng chờ tôi? Nhưng tôi thì sao? Ai cũng hỏi tại sao tôi mãi đơn độc? Không đồng ý cho họ cơ hội? ... Tôi lúc đó chợt giật mình , tiềm thức như lung lay nhận ra rằng Tôi yêu Anh. Tôi một lòng chờ anh. Dù biết xác suất thành đôi là vô cùng vô cùng thấp.Anh không quá xuất sắc không quá hoàn mỹ như trong ngôn tình cổ tích. Nhưng trong mắt tôi chỉ có anh, trong tim tôi chỉ đủ chỗ chứa mỗi anh. Tôi nhiều lúc cũng không hiểu nổi mình. Là tôi yêu anh vì cái gì ? Tôi phải tìm mọi lý do mọi nhược điểm của anh để buộc mình ngừng yêu anh.Nhưng điều không ngờ tới được là tôi yêu cả sự vụng về ngốc nghếch của anh. Bóng hình anh cứ ngập tràn trong tâm trí tôi, càng làm tôi nuôi hy vọng nhiều hơn. Khi hy vọng đủ lớn tôi lại khao khát có được trái tim anh.Tình yêu của tôi mỗi ngày 1 lớn rồi ,trái tim cứ thản nhiên cháy bỏng sống trong yêu đương khờ dại. Tôi phải làm sao? Tôi không thế cứ mãi yêu đơn phương anh như vậy được. Tôi cũng không thể bước đến bên anh mà nói "Em yêu anh". Anh sẽ chạy mất? Anh sẽ từ bỏ tôi? Như thế anh sẽ biến mất khỏi tôi, tôi không muốn... tôi chỉ muốn được nhìn thấy anh mỗi ngày được quan tâm hỏi han về cuộc sống của anh, được lẳng lặng dõi theo bóng lưng anh.Tôi tự cảm thấy bản thân thực sự ngu ngốc, yêu không cần đáp trả ư? Dành cả thanh xuân ngắn này để yêu đơn phương anh! Có quá ngốc rồi không? Tuy lý trí tôi khinh bỉ nhưng trái tim lại lẳng lặng yêu càng sâu đậm hơn. Tôi thật sự mệt mỏi. Tôi càng không dám mơ về anh,mơ về ngày thành đôi của tôi với anh. Tôi sợ ngay cả trong mơ anh cũng biến mất, sẽ rời xa tôi. Giữa vô số tỉ người trên thế giới, vô ngàn gió mưa nắng cháy, tôi lại chọn anh. Hay nói đúng hơn rằng ông trời đã đưa tôi và anh đến gần nhau hơn, để rồi điều không ngờ tới là tôi yêu anh sâu đậm đến vậy, yêu không cần đáp hồi. Khoảng cách xa nhất mà tôi nhận ra chính là ở rất gần rất gần nhau nhưng tay tôi không thể chạm tới tay anh...
Là trong đoạn đường anh đi đã từng có một người âm thầm đem thanh xuân giao phó cho anh .
Từng muốn đứng trước mặt anh và nói " em vô cùng yêu anh". Từng yêu anh rất chân thành và mỏi mệt..
Tác giả: Muỗi Bé
Truyện mới nhất:
- Đọc truyện vô cùng thú vị (Truyện tổng hợp)
- Người lạ nhưng quen (Truyện tổng hợp)
- Giữa hai thế giới (Truyện ngôn tình)
- Dưới ánh đèn đường (Truyện ngôn tình)
- Ánh nắng sớm mai (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (20. Một ngoại lệ của Chao) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (19. Gu) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (18. Thính) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (17. Buổi hẹn [không hò]) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (16. Làm lành chưa?) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!