Định mệnh - Chương 1: Định mệnh ta gặp nhau

87 lượt xem

Trời mưa lất phất, con đường đất đỏ trở nên nhão nhét. Bánh xe cứ trượt trượt trên nền đất trơn như bôi mỡ. Lan loay hoay chống chân hết bên này đến bên kia, tay kéo ga từ từ nhích lên từng tí một. Phù... đã qua hết đoạn đường trơn. Lan thở dốc một cái rồi nhanh chóng kéo ga phóng nhanh đến chỗ tiệm bánh ngọt. Hôm nay cô đã đặt sẵn một chiếc bánh nho nhỏ để mừng với bố mẹ việc cô được nhận vào dạy ở trường cấp 3 gần nhà.Bố mẹ cô mừng lắm. Nhà con một, bố mẹ lại sinh muộn, cả gia đình chỉ có 3 người quấn túm lấy nhau. Nên đối với cô, gia đình luôn là số một. Cô đi học sư phạm cũng vì muốn có thời gian lo cho bố mẹ, hơn nữa còn được miễn học phí không gây gánh nặng cho gia đình.

Cơn mưa mỗi lúc thêm nặng hạt. Người con trai ngồi sẵn ở ghế đợi chậm rãi châm một điếu thuốc Jet rồi phì phèo nhả khói trong lúc nhìn ra ngoài trời. Đôi mắt đăm đăm nhìn về nơi vô tận như đang suy nghĩ điều gì đó quan trọng. Bất chợt có cô gái tấp vào quán, tươi cười nói với chủ quán lấy chiếc bánh đã đặt sẵn. Giống mình thật, cậu thầm nghĩ. Hôm nay là sinh nhật của mẹ cậu. Cậu cũng muốn làm một sự bất ngờ cho mẹ. Nhà đông người nhưng chỉ có cậu là con trai, một mình mẹ vất vả nuôi 4 đứa con không lớn. Giờ đây, những người chị đều đã đi lấy chồng xa. Trong ngôi nhà giờ chỉ còn cậu và mẹ. Thật trống vắng và hiu quạnh.

Cô nhẹ nhàng ngồi xuống ghế đợi. Cơn mưa nặng hạt dần. Định bụng ngồi thêm một lúc cho bớt mưa mới về. Người con trai bên cạnh vội vàng dập điếu thuốc đang hút. Có lẽ cũng biết giữ ý vì thấy có người đến ngồi gần. Một hành động nhỏ nhưng thể hiện được ý thức lịch sự của người kia, Lan thấy có thiện cảm nên quay sang cười nhẹ.

Phụ nữ rất ghét mùi thuốc, cậu biết vậy. Cậu chỉ thi thoảng mới hút trong lúc ngồi buồn hay có tâm trạng. Tính ra thì một tháng cậu hút chưa tới một gói. Ở nhà thì tuyệt nhiên không hút bao giờ. Cậu vội dập thuốc khi thấy có người con gái đến gần. Bất giác quay sang thì thấy cô đang mỉm cười với mình. Cậu đáp lại cũng bằng một nụ cười nhẹ cùng cái gật đầu như chào hỏi. nụ cười xinh xắn đó khiến cậu quay sang thêm lần nữa để ngắm nhìn cô gái. Cô mặc chiếc áo dài hồng cánh sen ôm gọn cơ thể. Thật đẹp, trong lòng nghĩ thầm. Trong thôn này làm gì có ai giống vậy, chắc đến từ thôn khác rồi.

- Cô làm giáo viên à? Cậu buột miệng hỏi luôn.

- Vâng. Nhưng cũng mới về trường thôi anh.

- Vậy là mua bánh kem ăn mừng hả?

- Vâng. Anh cũng có vụ gì để ăn mừng à? Giọng cô trở nên hào hứng khi nói đúng chủ đề.

- Không, sinh nhật mẹ tôi đó. Cô sống ở đây luôn à?

- Nhà tôi đi về hướng kia, ở thôn bên cạnh. – cô nhanh chóng chỉ tay về hướng nhà mình cho anh thấy rõ.

- Sao tôi thấy cô lạ lạ, mới chuyển đến hay sao?

- Không có đâu anh, tôi đi học thành phố nên cũng ít ở nhà, nhiều người cũng không biết tôi nữa.

- Hóa ra là vậy. Nhà tôi thì đi về phía kia cơ. – Cậu chỉ tay theo hướng ngược lại hướng lúc trước cô chỉ.

- ...

Những câu chuyện câu trò cứ tiếp diễn, cuộc nói chuyện tiếp tục cho đến khi trời ngừng mưa hẳn. Phải chia tay, cả hai ngoái lại nhìn nhau quyến luyến không rời.

Giá như trời mưa thêm chút nữa nhỉ? Cô nghĩ.

Trời mưa thêm chút nữa có phải hay hơn không. Anh nghĩ.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo