XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 238
Bạch Phàm | Chat Online | |
24/07/2019 11:30:44 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
80 lượt xem
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 239 (Truyện kiếm hiệp)
- * BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI - Chương 535: Bồ Tôi quá lợi hại! (Truyện ngôn tình)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 237 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 236 (Truyện kiếm hiệp)
Diệp Thạch nhíu mày, đối phương tuy giữ chặt Hà Tĩnh Nguyệt, lại không có ra tay với Hà Tĩnh Nguyệt, nhìn là biết đối phương cũng không muốn lấy mạng Hà Tĩnh Nguyệt, chỉ là không muốn Hà Tĩnh Nguyệt nhúng tay vào chuyện kế tiếp, vậy mục tiêu của đối phương chính là y.
Xem ra trận pháp tháp cũng không yên ổn nha! Bạch gia thế lớn, sợ là có rất nhiều tu sĩ của trận pháp tháp đã bị Bạch gia thu mua.
Ánh mắt Diệp Thạch bình tĩnh nhìn Tất Thành, mày hơi nhíu lại, dùng ngữ khí nhạt nhẽo hỏi: “Ngươi muốn lấy mạng ta à?”
Tất Thành nhíu mày, thầm nghĩ Diệp Thạch đúng là bình tĩnh! Trong lúc này mà vẫn “gặp nguy không loạn”, đáng tiếc, nhân tài ngút trời đã định trước sẽ đoản mệnh.
“Diệp thiếu, nếu ngươi chịu phối hợp một chút, có lẽ sẽ lưu lại đượcmột mạng.” Tất Thành nói, vị kia dù sao chỉ nhìn trúng đôi mắt của Diệp Thạch, có lẽ…
Diệp Thạch cười lạnh: “Muốn lấyđôi mắt của ta? Nếu ta mù thì hắn có thể bỏ quata?Có thể đểcho ta đi nơi nơi nói lung tung được sao?”
Tất Thành thở dài nói: “Xin lỗi, Diệp thiếu.”
Diệp Thạch nâng mắt lên, nhìn chằm chằm Tất Thành, âm trầm hỏi: “Chỉ có một mình ngươi hả?”
“Ngươi có ý gì?” Tất Thành nghi hoặc nhìn Diệp Thạch, trong lòng chợt dâng lên một cỗ dự cảm bất thường.
Diệp Thạch cười lạnh một tiếngi: “Ý của ta là, nếu chỉ có một mình ngươi, vậy ngươi đi chết đi!”
Diệp Thạch vỗ lên mặt túi linh thú, hơn một ngàn con Thôn Thiên Phong lập tức phần phật bay về phía Tất Thành.
Có đại lượng nguyên thạch trung phẩm cung ứng, Thôn Thiên Phong của Diệp Thạch đã được nuôi tới béo khỏe, “Ăn hắn cho ta!”
Thấy mấy ngàn con Thôn Thiên Phong bay về phía mình, mà hơn mười con đầu đàn lại là lục cấp, Tất Thành nhanh chóng mở ra vòng phòng hộ, Thôn Thiên Phong dừng lại ngoài vòng vòng hộ của Tất Thành, nhanh chóng gặm nuốt nó.
Quanh thân Tất Thành thỉnh thoảng bộc phát ra từng cỗ sát khí sắc bén, Thôn Thiên Phong bị khí thế Tất Thành bộc phát mà văng ra, rồi chúng nó lại dây dưa không bỏ mà bám sát.
Thôn Thiên Phong là loại hung trùng thượng cổ, thập phần hiếu chiến. Tất Thành bị hơn một ngàn con Thôn Thiên Phong bám sát, đành vừa đánh vừa lui.
“Ngươi…” Tất Thành hung ác trừng Diệp Thạch.
Dẫu đã sớm biết Diệp Thạch có nuôi một đám Thôn Thiên Phong, nhưng hắn không hề biết khi phóng ra toàn bộ lại có nhiều như vậy. Cũng không biết Diệp Thạch làm thế nào có được linh hồn lực hùng hậu để khống chế nhiều Thôn Thiên Phong như thế. Còn Thôn Thiên Phong, chúng nó vậy mà lại có thể ăn mòn vòng hộ thể.
Tất Thành bị đàn Thôn Thiên Phong bức ép không ngừng lui về phía sau, sau đó Thôn Thiên Phong bỗng nhiên phân tán, không đợi Tất Thành thở ra một hơi thì một tờ Phá Phù lục cấp bay từ đâu chợt nổ tung trước mặt, thắt lưng Tất Thành lập tức bị nổ tới huyết nhục mơ hồ. Thôn Thiên Phong vừa thấy đổ máu, nhất thời liền điên cuồng, chỉ trong chốc lát Tất Thành đã bị gặm sạch sẽ.
Hà Tĩnh Nguyệt đứng ở một bên ngơ ngác nhìn một màn này. Tất Thành vậy mà lại bị Diệp Thạch giết chết chỉ trong tích tắc! Uy lực tờ Phá Phù lục cấp kia thật sự là… không giống như Phá Phù lục cấp. Tuy Hà Tĩnh Nguyệt cũng coi như là biết nhìn, nhưng mà nàng lại chưa từng thấy được uy lực Phá Phù lục cấp nào lớn tới như vậy.
Hai cỗ uy áp nồng đậm chợt quét tới, Thôn Thiên Phong bất an bay chung quanh người Diệp Thạch.
Gương mặt Diệp Thạch hiện lên vẻ tối tăm, hiển nhiên bên đối phương không chỉ có một võ tông nhất tinh như Tất Thành.
Hai tên tới bây giờ tuyệt đối không chỉ có thực lực này. Diệp Thạch vỗ lên túi linh thú, thu đàn Thôn Thiên Phong lại. Dù y đã khống chế mấy con đầu đàn để chúng nó khống chế đàn Thôn Thiên Phong, nhưng chuyện này cũng vẫn tiêu hao lượng linh hồn lực rất lớn. Muốn nhờ Thôn Thiên Phong giải quyết hai tên kia thì khả năng không lớn lắm.
Hai tên kia kéo dài tới khi y giải quyết xong Tất Thành mới chịu xuất hiện, sợ là muốn hao hết linh hồn lực của y.
“Tên Tất Thành đó đúng là không dùng được.” Nam tử áo đen đầy khinh thường nói.
“Diệp thiếu lấy thực lực võ hoàng tứ tinh giải quyết võ tông, nếu chuyện này truyền ra ngoài, sợ là thiên hạ sẽ khiếp sợ không thôi.” Nam tử áo xám bên cạnh nam tử áo đen cười như không cười nói.
Diệp Thạch nghiêng đầu, khóe miệng hiện lên một tia tươi cười giảo hoạt như lão ngoan đồng, “Đợi ta lấy thực lực võ hoàng tứ tinh giải quyết các ngươi, vậy chẳng phải là càng có thể giương danh thiên hạ sao.”
Nam tử áo đen hơi giận dữ trừng Diệp Thạch: “Diệp thiếu đúng là biết kể chuyện cười.”
“Tất Thành đúng thật là phế vật, thế nhưng nhanh thôi, các ngươi cũng sẽ đi theo bồi hắn.” Nụ cười trên mặt Diệp Thạch càng sáng lạn thêm vài phần.
“Muốn chết!” Nam tử áo đen bổ một chưởng về phía Diệp Thạch, Diệp Thạch tức khắc tung một tờ phù chặn lại công kích.
Diệp Thạch há miệng nuốt một viên đan dược vào. Đan dược vừa vào miệng, khí thế trên người Diệp Thạch liền nhanh chóng tăng lên.
Nguyên lực quanh thân Diệp Thạch trong phút chốc đã phồng lên, thực lực trong thân thể bắt đầu tăng, võ hoàng ngũ tinh, võ hoàng lục tinh, võ hoàng thất tinh,… Thực lực Diệp Thạch nhanh chóng tăng lên tới võ hoàng cửu tinh đỉnh phong.
“Các ngươi đều đi chết đi!” Diệp Thạch chém ra một chưởng, từng mảng từng mảng sát trận lập tức bạo phát ra.
Bị sát trận đánh trúng, thân thể nam tử áo đen trực tiếp bay ngược ra ngoài.
“Luyện trận nhập thể?!Ngươi vậy mà lại biết luyện trận nhập thể!” Trên gương mặt nam tử áo xám tràn đầy kinh hoảng.
“Ồn ào!” Diệp Thạch tức giận quát một tiếng, một chưởng chưởng bay nam tử áo xám ra ngoài.
Hai mắt Diệp Thạch đỏ tươi, sát khí trên người bắn ra bốn phía, nam tử áo đen chỉ cảm thấy đối mặt với mình không phải là một võ hoàng cửu tinh, mà là một võ tông cửu tinh.
“Còn muốn chạy?” Diệp Thạch vung tay lên, tung ra vây trận thất cấp, niêm phong toàn bộ không gian lại.
Xem ra trận pháp tháp cũng không yên ổn nha! Bạch gia thế lớn, sợ là có rất nhiều tu sĩ của trận pháp tháp đã bị Bạch gia thu mua.
Ánh mắt Diệp Thạch bình tĩnh nhìn Tất Thành, mày hơi nhíu lại, dùng ngữ khí nhạt nhẽo hỏi: “Ngươi muốn lấy mạng ta à?”
Tất Thành nhíu mày, thầm nghĩ Diệp Thạch đúng là bình tĩnh! Trong lúc này mà vẫn “gặp nguy không loạn”, đáng tiếc, nhân tài ngút trời đã định trước sẽ đoản mệnh.
“Diệp thiếu, nếu ngươi chịu phối hợp một chút, có lẽ sẽ lưu lại đượcmột mạng.” Tất Thành nói, vị kia dù sao chỉ nhìn trúng đôi mắt của Diệp Thạch, có lẽ…
Diệp Thạch cười lạnh: “Muốn lấyđôi mắt của ta? Nếu ta mù thì hắn có thể bỏ quata?Có thể đểcho ta đi nơi nơi nói lung tung được sao?”
Tất Thành thở dài nói: “Xin lỗi, Diệp thiếu.”
Diệp Thạch nâng mắt lên, nhìn chằm chằm Tất Thành, âm trầm hỏi: “Chỉ có một mình ngươi hả?”
“Ngươi có ý gì?” Tất Thành nghi hoặc nhìn Diệp Thạch, trong lòng chợt dâng lên một cỗ dự cảm bất thường.
Diệp Thạch cười lạnh một tiếngi: “Ý của ta là, nếu chỉ có một mình ngươi, vậy ngươi đi chết đi!”
Diệp Thạch vỗ lên mặt túi linh thú, hơn một ngàn con Thôn Thiên Phong lập tức phần phật bay về phía Tất Thành.
Có đại lượng nguyên thạch trung phẩm cung ứng, Thôn Thiên Phong của Diệp Thạch đã được nuôi tới béo khỏe, “Ăn hắn cho ta!”
Thấy mấy ngàn con Thôn Thiên Phong bay về phía mình, mà hơn mười con đầu đàn lại là lục cấp, Tất Thành nhanh chóng mở ra vòng phòng hộ, Thôn Thiên Phong dừng lại ngoài vòng vòng hộ của Tất Thành, nhanh chóng gặm nuốt nó.
Quanh thân Tất Thành thỉnh thoảng bộc phát ra từng cỗ sát khí sắc bén, Thôn Thiên Phong bị khí thế Tất Thành bộc phát mà văng ra, rồi chúng nó lại dây dưa không bỏ mà bám sát.
Thôn Thiên Phong là loại hung trùng thượng cổ, thập phần hiếu chiến. Tất Thành bị hơn một ngàn con Thôn Thiên Phong bám sát, đành vừa đánh vừa lui.
“Ngươi…” Tất Thành hung ác trừng Diệp Thạch.
Dẫu đã sớm biết Diệp Thạch có nuôi một đám Thôn Thiên Phong, nhưng hắn không hề biết khi phóng ra toàn bộ lại có nhiều như vậy. Cũng không biết Diệp Thạch làm thế nào có được linh hồn lực hùng hậu để khống chế nhiều Thôn Thiên Phong như thế. Còn Thôn Thiên Phong, chúng nó vậy mà lại có thể ăn mòn vòng hộ thể.
Tất Thành bị đàn Thôn Thiên Phong bức ép không ngừng lui về phía sau, sau đó Thôn Thiên Phong bỗng nhiên phân tán, không đợi Tất Thành thở ra một hơi thì một tờ Phá Phù lục cấp bay từ đâu chợt nổ tung trước mặt, thắt lưng Tất Thành lập tức bị nổ tới huyết nhục mơ hồ. Thôn Thiên Phong vừa thấy đổ máu, nhất thời liền điên cuồng, chỉ trong chốc lát Tất Thành đã bị gặm sạch sẽ.
Hà Tĩnh Nguyệt đứng ở một bên ngơ ngác nhìn một màn này. Tất Thành vậy mà lại bị Diệp Thạch giết chết chỉ trong tích tắc! Uy lực tờ Phá Phù lục cấp kia thật sự là… không giống như Phá Phù lục cấp. Tuy Hà Tĩnh Nguyệt cũng coi như là biết nhìn, nhưng mà nàng lại chưa từng thấy được uy lực Phá Phù lục cấp nào lớn tới như vậy.
Hai cỗ uy áp nồng đậm chợt quét tới, Thôn Thiên Phong bất an bay chung quanh người Diệp Thạch.
Gương mặt Diệp Thạch hiện lên vẻ tối tăm, hiển nhiên bên đối phương không chỉ có một võ tông nhất tinh như Tất Thành.
Hai tên tới bây giờ tuyệt đối không chỉ có thực lực này. Diệp Thạch vỗ lên túi linh thú, thu đàn Thôn Thiên Phong lại. Dù y đã khống chế mấy con đầu đàn để chúng nó khống chế đàn Thôn Thiên Phong, nhưng chuyện này cũng vẫn tiêu hao lượng linh hồn lực rất lớn. Muốn nhờ Thôn Thiên Phong giải quyết hai tên kia thì khả năng không lớn lắm.
Hai tên kia kéo dài tới khi y giải quyết xong Tất Thành mới chịu xuất hiện, sợ là muốn hao hết linh hồn lực của y.
“Tên Tất Thành đó đúng là không dùng được.” Nam tử áo đen đầy khinh thường nói.
“Diệp thiếu lấy thực lực võ hoàng tứ tinh giải quyết võ tông, nếu chuyện này truyền ra ngoài, sợ là thiên hạ sẽ khiếp sợ không thôi.” Nam tử áo xám bên cạnh nam tử áo đen cười như không cười nói.
Diệp Thạch nghiêng đầu, khóe miệng hiện lên một tia tươi cười giảo hoạt như lão ngoan đồng, “Đợi ta lấy thực lực võ hoàng tứ tinh giải quyết các ngươi, vậy chẳng phải là càng có thể giương danh thiên hạ sao.”
Nam tử áo đen hơi giận dữ trừng Diệp Thạch: “Diệp thiếu đúng là biết kể chuyện cười.”
“Tất Thành đúng thật là phế vật, thế nhưng nhanh thôi, các ngươi cũng sẽ đi theo bồi hắn.” Nụ cười trên mặt Diệp Thạch càng sáng lạn thêm vài phần.
“Muốn chết!” Nam tử áo đen bổ một chưởng về phía Diệp Thạch, Diệp Thạch tức khắc tung một tờ phù chặn lại công kích.
Diệp Thạch há miệng nuốt một viên đan dược vào. Đan dược vừa vào miệng, khí thế trên người Diệp Thạch liền nhanh chóng tăng lên.
Nguyên lực quanh thân Diệp Thạch trong phút chốc đã phồng lên, thực lực trong thân thể bắt đầu tăng, võ hoàng ngũ tinh, võ hoàng lục tinh, võ hoàng thất tinh,… Thực lực Diệp Thạch nhanh chóng tăng lên tới võ hoàng cửu tinh đỉnh phong.
“Các ngươi đều đi chết đi!” Diệp Thạch chém ra một chưởng, từng mảng từng mảng sát trận lập tức bạo phát ra.
Bị sát trận đánh trúng, thân thể nam tử áo đen trực tiếp bay ngược ra ngoài.
“Luyện trận nhập thể?!Ngươi vậy mà lại biết luyện trận nhập thể!” Trên gương mặt nam tử áo xám tràn đầy kinh hoảng.
“Ồn ào!” Diệp Thạch tức giận quát một tiếng, một chưởng chưởng bay nam tử áo xám ra ngoài.
Hai mắt Diệp Thạch đỏ tươi, sát khí trên người bắn ra bốn phía, nam tử áo đen chỉ cảm thấy đối mặt với mình không phải là một võ hoàng cửu tinh, mà là một võ tông cửu tinh.
“Còn muốn chạy?” Diệp Thạch vung tay lên, tung ra vây trận thất cấp, niêm phong toàn bộ không gian lại.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!