Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 253: Không Thiền tông quy thuận (1)
青梅 | Chat Online | |
30/07/2019 17:13:29 | |
Truyện truyền thuyết | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
254 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 254: Không Thiền tông quy thuận (2) (Thần thoại Bắc Âu)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 255: Thiệp mời (Truyện tổng hợp)
- * Keo kiệt (Truyện cười)
- * Giải quyết nổi buồn (Truyện cười)
Cả người Bốc Thiên Công chấn động, sợ hãi nhìn Lý Vân Tiêu.
Tựa hồ bất cứ chuyện gì cũng không thể giấu diếm được thiếu niên thần bí này, kiến thức cao như thế, còn có thực lực biến thái..., tất cả đều ẩn giấu dưới một khuôn mặt mười lăm tuổi, để Bốc Thiên Công cảm thấy hết thảy đều có chút không chân thực.
Lý Vân Tiêu trầm tư nói:
– Nếu như lỗ mãng xuống để bọn họ quy thuận, chắc chắn sẽ không để ý đến ta. Sớm muộn vẫn phải đánh nhau một trận, không bằng trực tiếp đấu võ đi!
Ánh mắt của hắn ngưng lại, lớn tiếng quát:
– Tất cả mọi người nghe lệnh, dùng chiến xa nhắm ngay phía dưới oanh cho ta, bất luận người nào kêu ngừng cũng không được ngừng, trực tiếp bắn nát hộ sơn đại trận này!
Bốc Thiên Công phát ngất, tại sao có thể có người như vậy, này hoàn toàn là Logic của giặc cướp a!
Oanh…
Hắn điều động Hổ Vương chiến xa, đột nhiên kích thích ra một đạo hào quang màu vàng, xuyên qua tầng tầng không khí, oanh tạc trên dãy núi, nhất thời gây ra một vòng bảo vệ màu xanh, ở dưới oanh kích hơi có chút rung động, nhưng cũng hoàn toàn chặn lại công kích kia, không tổn thương đến ngọn núi chút nào.
– Không tệ, hộ sơn đại trận này đẳng cấp còn không thấp, mọi người cùng nhau oanh.
Lý Vân Tiêu ra lệnh một tiếng, nhất thời hơn ba mươi chiếc chiến xa bắt đầu phát điên oanh kích lên, từng đạo từng đạo quang mang bắn thẳng xuống, liên tiếp không ngừng, như một trận mưa ánh sáng, chỉ mấy tức, đại trận kia có chút không chống đỡ được, ánh sáng càng ngày càng mạnh, bắt đầu run rẩy lợi hại.
Mấy tức sau, trong hộ sơn đại trận liền truyền đến một tiếng nộ hống kinh thiên.
– Người phương nào lớn mật! Dừng tay cho ta!
Rất nhanh liền nhìn thấy ba bóng người bay vụt lên, một chiếc Hổ Vương chiến xa đột nhiên hiện lên ở không trung, hướng mọi người bay tới. Ba tên Vũ Vương cường giả đứng thẳng ở trên chiến xa, tất cả đều tức giận nhìn chằm chằm bên này, nhưng trong con ngươi lại lướt qua một vẻ khiếp sợ!
– Tiếp tục oanh, đừng có ngừng! Nhìn động tác tay của ta mà làm.
Lý Vân Tiêu nhìn chính chủ xuất hiện, nhất thời ra lệnh một tiếng.
Hơn ba mươi chiếc chiến xa ở dưới Lý Vân Tiêu chỉ huy hình thành một vòng vây, đem bộ Hổ Vương chiến xa của đối phương bao vây vào giữa. Càng làm cho đối phương lo lắng chính là chiến xa oanh kích vẫn không có đình chỉ, chỉ lát nữa là sẽ trực tiếp phá huỷ đại trận, tên cửu tinh Vũ Vương Năng Phi Trần cầm đầu kia kinh nộ không ngớt, hắn rất nhanh nhìn thấy Bốc Thiên Công chật vật không thôi, sợ hãi rụt rè đứng ở trên chiến xa của đối phương, máu me khắp người, nhất thời rõ ràng mấy phần, trong lòng sốt sắng
– Các ngươi là người phương nào?
Lý Vân Tiêu cười ha ha nói:
– Chúng ta là người nào không trọng yếu, trọng yếu chính là ta đưa cho các ngươi một hồi cơ duyên.
Oanh…
Đúng lúc này, hộ sơn đại trận rốt cục không chống đỡ được, ở dưới mấy đạo oanh kích nhất thời hóa thành vạn điểm ánh huỳnh quang lấp lóe, tiêu tan ở trong núi sông. Toàn bộ sơn mạch bị ánh sáng chiếu rực rỡ hẳn lên.
– Cơ duyên?
Năng Phi Trần tức giận đến cả người run rẩy, chỉ vào đại trận tiêu tan phía dưới, chỉ cảm thấy một luồng nhiệt huyết xông thẳng lên đầu, hầu như muốn ngất đi.
– Đây chính là một hồi cơ duyên mà ngươi đưa cho ta? Đem hộ sơn đại trận mấy ngàn năm qua của Không Thiền tông ta bắn nát! Thật là một hồi cơ duyên a, nếu ngày hôm nay ngươi không cho ta lời giải thích, coi như ta tan xương nát thịt, cũng phải kéo các ngươi chết chung!
Tuy rằng người vây quanh bọn họ tu vi đều không cao, nhưng hơn ba mươi chiếc chiến xa, cũng không phải ba tên Vũ Vương bọn họ chống đỡ được, huống hồ trên chiến xa của đối phương cũng có một tên cửu tinh Vũ Vương cường giả, một khi thật đánh nhau, là không có nửa phần thắng! Vì lẽ đó đã làm tốt dự định đồng quy vu tận!
Hai tên Vũ Vương khác cũng muốn rách cả mí mắt, nếu như không phải bị nhiều chiến xa như vậy vây quanh, đã sớm nổi lên giết người!
– Ha ha, phúc họa song hành, không phá thì không xây được!
Lý Vân Tiêu cười to nói:
– Lúc Đại trận hộ sơn phá vỡ, chính là thời điểm Không Thiền tông các ngươi được tân sinh. Năng Phi Trần, ta biết ngươi đang trì hoãn thời gian, muốn chờ mười mấy vị Vũ Quân kia trở về theo ta đánh một hồi. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, càng nhiều người, tử thương của các ngươi càng lớn. Ta đã nói rồi, hôm nay mục đích ta tới chính là muốn Không Thiền tông các ngươi quy thuận Viêm Vũ Thành chúng ta.
– Viêm Vũ Thành?
Năng Phi Trần sững sờ, lập tức giật mình nói:
– Làm sao có khả năng? Tại sao Viêm Vũ Thành có thể có thực lực cường đại như vậy?
Trên mặt Lý Vân Tiêu hiện ra một nụ cười lạnh lùng.
– Viêm Vũ Thành cách các ngươi chỉ trăm dặm, cũng không phát hiện được biến hóa trong đó, thiệt thòi các ngươi vẫn là một môn phái sừng sững mấy ngàn năm, ta xem là rùa rụt cổ mấy ngàn năm a. Như vậy đi, vì để tránh cho song phương thương vong vô vị, chúng ta tận lực nói chuyện một chút làm sao?
Trên mặt Năng Phi Trần trầm tư bất định, nếu đối phương biết rõ bản thân mình muốn kéo dài thời gian, còn chịu nói một chút, lực lượng của bọn họ ở đâu? Nghĩ đến một trận, phát hiện mình làm sao cũng không mất mát gì, liền trầm giọng nói:
– Muốn nói có thể, việc hộ sơn đại trận này ngươi làm sao bàn giao cho ta! Còn nữa, tuy rằng thực lực Không Thiền tông ta thấp kém, nhưng mấy ngàn năm qua sừng sững không ngã, chưa bao giờ quy thuận qua bất kỳ thế lực nào. Các ngươi đừng hòng muốn chúng ta quy thuận!
– Ha ha!
Lý Vân Tiêu cười to lên, trong mắt lộ ra thần sắc khinh thường, cười nói:
– Đó là bởi vì thực lực của các ngươi ở trong thế tục vẫn tính là mạnh, nhưng ở trong mắt môn phái lớn chân chính, căn bản chẳng là cái thá gì, ai sẽ có hứng thú đến để cho các ngươi quy thuận? Cho tới hộ sơn đại trận này, chỉ cần chúng ta đàm phán xong, ta có thể giúp các ngươi bố trí một cái uy lực càng mạnh hơn.
– Uy lực càng mạnh hơn? Hừ, không biết trời cao đất rộng! Hộ sơn đại trận chính là chí cường trong trận pháp, đoạt thiên địa tạo hóa, dẫn tư thế núi sông, há có thể tùy ý bố trí xuống!
– Thiết! Ngươi cho rằng hộ sơn đại trận này cùng Nhiếp Linh Trận có thể so sánh?
– Nhiếp Linh Trận? Ngươi… quả nhiên là các ngươi lấy ra linh khí của Tề Vân Sơn mạch, các ngươi…
Không chỉ có hắn khiếp sợ, hai gã Vũ Vương cường giả khác cũng dồn dập lộ ra vẻ hoảng sợ. Loại trận pháp có thể lấy ra linh khí này, giá trị hơn xa hộ sơn đại trận của bọn hắn, nhất thời sắc mặt ba người đều âm trầm, thần sắc trong mắt bất định.
Lý Vân Tiêu cười một tiếng nói:
– Huống hồ, coi như ta không để cho các ngươi quy thuận, hiện tại dẹp đường hồi phủ. Linh khí trong tông các ngươi sớm muộn cũng bị lấy ra hết sạch, đến thời điểm các ngươi còn tu luyện làm sao? Còn làm sao khai sơn lập phái? Trừ khi các ngươi dẫn người san bằng Viêm Vũ Thành, nhưng các ngươi có thực lực này sao?
Ba người Năng Phi Trần cả kinh, nhất thời con ngươi đều lồi ra. Đúng a, coi như đối phương bỏ
Tựa hồ bất cứ chuyện gì cũng không thể giấu diếm được thiếu niên thần bí này, kiến thức cao như thế, còn có thực lực biến thái..., tất cả đều ẩn giấu dưới một khuôn mặt mười lăm tuổi, để Bốc Thiên Công cảm thấy hết thảy đều có chút không chân thực.
Lý Vân Tiêu trầm tư nói:
– Nếu như lỗ mãng xuống để bọn họ quy thuận, chắc chắn sẽ không để ý đến ta. Sớm muộn vẫn phải đánh nhau một trận, không bằng trực tiếp đấu võ đi!
Ánh mắt của hắn ngưng lại, lớn tiếng quát:
– Tất cả mọi người nghe lệnh, dùng chiến xa nhắm ngay phía dưới oanh cho ta, bất luận người nào kêu ngừng cũng không được ngừng, trực tiếp bắn nát hộ sơn đại trận này!
Bốc Thiên Công phát ngất, tại sao có thể có người như vậy, này hoàn toàn là Logic của giặc cướp a!
Oanh…
Hắn điều động Hổ Vương chiến xa, đột nhiên kích thích ra một đạo hào quang màu vàng, xuyên qua tầng tầng không khí, oanh tạc trên dãy núi, nhất thời gây ra một vòng bảo vệ màu xanh, ở dưới oanh kích hơi có chút rung động, nhưng cũng hoàn toàn chặn lại công kích kia, không tổn thương đến ngọn núi chút nào.
– Không tệ, hộ sơn đại trận này đẳng cấp còn không thấp, mọi người cùng nhau oanh.
Lý Vân Tiêu ra lệnh một tiếng, nhất thời hơn ba mươi chiếc chiến xa bắt đầu phát điên oanh kích lên, từng đạo từng đạo quang mang bắn thẳng xuống, liên tiếp không ngừng, như một trận mưa ánh sáng, chỉ mấy tức, đại trận kia có chút không chống đỡ được, ánh sáng càng ngày càng mạnh, bắt đầu run rẩy lợi hại.
Mấy tức sau, trong hộ sơn đại trận liền truyền đến một tiếng nộ hống kinh thiên.
– Người phương nào lớn mật! Dừng tay cho ta!
Rất nhanh liền nhìn thấy ba bóng người bay vụt lên, một chiếc Hổ Vương chiến xa đột nhiên hiện lên ở không trung, hướng mọi người bay tới. Ba tên Vũ Vương cường giả đứng thẳng ở trên chiến xa, tất cả đều tức giận nhìn chằm chằm bên này, nhưng trong con ngươi lại lướt qua một vẻ khiếp sợ!
– Tiếp tục oanh, đừng có ngừng! Nhìn động tác tay của ta mà làm.
Lý Vân Tiêu nhìn chính chủ xuất hiện, nhất thời ra lệnh một tiếng.
Hơn ba mươi chiếc chiến xa ở dưới Lý Vân Tiêu chỉ huy hình thành một vòng vây, đem bộ Hổ Vương chiến xa của đối phương bao vây vào giữa. Càng làm cho đối phương lo lắng chính là chiến xa oanh kích vẫn không có đình chỉ, chỉ lát nữa là sẽ trực tiếp phá huỷ đại trận, tên cửu tinh Vũ Vương Năng Phi Trần cầm đầu kia kinh nộ không ngớt, hắn rất nhanh nhìn thấy Bốc Thiên Công chật vật không thôi, sợ hãi rụt rè đứng ở trên chiến xa của đối phương, máu me khắp người, nhất thời rõ ràng mấy phần, trong lòng sốt sắng
– Các ngươi là người phương nào?
Lý Vân Tiêu cười ha ha nói:
– Chúng ta là người nào không trọng yếu, trọng yếu chính là ta đưa cho các ngươi một hồi cơ duyên.
Oanh…
Đúng lúc này, hộ sơn đại trận rốt cục không chống đỡ được, ở dưới mấy đạo oanh kích nhất thời hóa thành vạn điểm ánh huỳnh quang lấp lóe, tiêu tan ở trong núi sông. Toàn bộ sơn mạch bị ánh sáng chiếu rực rỡ hẳn lên.
– Cơ duyên?
Năng Phi Trần tức giận đến cả người run rẩy, chỉ vào đại trận tiêu tan phía dưới, chỉ cảm thấy một luồng nhiệt huyết xông thẳng lên đầu, hầu như muốn ngất đi.
– Đây chính là một hồi cơ duyên mà ngươi đưa cho ta? Đem hộ sơn đại trận mấy ngàn năm qua của Không Thiền tông ta bắn nát! Thật là một hồi cơ duyên a, nếu ngày hôm nay ngươi không cho ta lời giải thích, coi như ta tan xương nát thịt, cũng phải kéo các ngươi chết chung!
Tuy rằng người vây quanh bọn họ tu vi đều không cao, nhưng hơn ba mươi chiếc chiến xa, cũng không phải ba tên Vũ Vương bọn họ chống đỡ được, huống hồ trên chiến xa của đối phương cũng có một tên cửu tinh Vũ Vương cường giả, một khi thật đánh nhau, là không có nửa phần thắng! Vì lẽ đó đã làm tốt dự định đồng quy vu tận!
Hai tên Vũ Vương khác cũng muốn rách cả mí mắt, nếu như không phải bị nhiều chiến xa như vậy vây quanh, đã sớm nổi lên giết người!
– Ha ha, phúc họa song hành, không phá thì không xây được!
Lý Vân Tiêu cười to nói:
– Lúc Đại trận hộ sơn phá vỡ, chính là thời điểm Không Thiền tông các ngươi được tân sinh. Năng Phi Trần, ta biết ngươi đang trì hoãn thời gian, muốn chờ mười mấy vị Vũ Quân kia trở về theo ta đánh một hồi. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, càng nhiều người, tử thương của các ngươi càng lớn. Ta đã nói rồi, hôm nay mục đích ta tới chính là muốn Không Thiền tông các ngươi quy thuận Viêm Vũ Thành chúng ta.
– Viêm Vũ Thành?
Năng Phi Trần sững sờ, lập tức giật mình nói:
– Làm sao có khả năng? Tại sao Viêm Vũ Thành có thể có thực lực cường đại như vậy?
Trên mặt Lý Vân Tiêu hiện ra một nụ cười lạnh lùng.
– Viêm Vũ Thành cách các ngươi chỉ trăm dặm, cũng không phát hiện được biến hóa trong đó, thiệt thòi các ngươi vẫn là một môn phái sừng sững mấy ngàn năm, ta xem là rùa rụt cổ mấy ngàn năm a. Như vậy đi, vì để tránh cho song phương thương vong vô vị, chúng ta tận lực nói chuyện một chút làm sao?
Trên mặt Năng Phi Trần trầm tư bất định, nếu đối phương biết rõ bản thân mình muốn kéo dài thời gian, còn chịu nói một chút, lực lượng của bọn họ ở đâu? Nghĩ đến một trận, phát hiện mình làm sao cũng không mất mát gì, liền trầm giọng nói:
– Muốn nói có thể, việc hộ sơn đại trận này ngươi làm sao bàn giao cho ta! Còn nữa, tuy rằng thực lực Không Thiền tông ta thấp kém, nhưng mấy ngàn năm qua sừng sững không ngã, chưa bao giờ quy thuận qua bất kỳ thế lực nào. Các ngươi đừng hòng muốn chúng ta quy thuận!
– Ha ha!
Lý Vân Tiêu cười to lên, trong mắt lộ ra thần sắc khinh thường, cười nói:
– Đó là bởi vì thực lực của các ngươi ở trong thế tục vẫn tính là mạnh, nhưng ở trong mắt môn phái lớn chân chính, căn bản chẳng là cái thá gì, ai sẽ có hứng thú đến để cho các ngươi quy thuận? Cho tới hộ sơn đại trận này, chỉ cần chúng ta đàm phán xong, ta có thể giúp các ngươi bố trí một cái uy lực càng mạnh hơn.
– Uy lực càng mạnh hơn? Hừ, không biết trời cao đất rộng! Hộ sơn đại trận chính là chí cường trong trận pháp, đoạt thiên địa tạo hóa, dẫn tư thế núi sông, há có thể tùy ý bố trí xuống!
– Thiết! Ngươi cho rằng hộ sơn đại trận này cùng Nhiếp Linh Trận có thể so sánh?
– Nhiếp Linh Trận? Ngươi… quả nhiên là các ngươi lấy ra linh khí của Tề Vân Sơn mạch, các ngươi…
Không chỉ có hắn khiếp sợ, hai gã Vũ Vương cường giả khác cũng dồn dập lộ ra vẻ hoảng sợ. Loại trận pháp có thể lấy ra linh khí này, giá trị hơn xa hộ sơn đại trận của bọn hắn, nhất thời sắc mặt ba người đều âm trầm, thần sắc trong mắt bất định.
Lý Vân Tiêu cười một tiếng nói:
– Huống hồ, coi như ta không để cho các ngươi quy thuận, hiện tại dẹp đường hồi phủ. Linh khí trong tông các ngươi sớm muộn cũng bị lấy ra hết sạch, đến thời điểm các ngươi còn tu luyện làm sao? Còn làm sao khai sơn lập phái? Trừ khi các ngươi dẫn người san bằng Viêm Vũ Thành, nhưng các ngươi có thực lực này sao?
Ba người Năng Phi Trần cả kinh, nhất thời con ngươi đều lồi ra. Đúng a, coi như đối phương bỏ
Truyện mới nhất:
- Người mẹ (Truyện truyền thuyết)
- Người đi săn và con vượn (Truyện ngắn)
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!