Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ - Chương 51
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
03/08/2019 16:46:22 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
52 lượt xem
- * Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ - Chương 52 (Truyện ngôn tình)
- * Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ - Chương 53 (Truyện ngôn tình)
- * Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ - Chương 50 (Truyện ngôn tình)
- * Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ - Chương 49 (Truyện ngôn tình)
Con
Sau khi vào bệnh viện kiểm tra kĩ lưỡng, chứng minh trong bụng cô đã mang thai chin tuần tuổi. Đối chiếu thời gian, hẳn là lần đầu bọn họ quan hệ sau khi cô dừng thuốc thì đã có cái thai. Thật là nhanh, hóa ra một sinh mệnh sinh ra và trưởng thành lại có thể đến dễ dàng như vậy.
Ngồi trước mặt bác sĩ phụ khoa hiền lành, nghe bác sĩ nhắc nhở những việc cần chú ý, suy nghĩ của cô từ từ bay theo gió, cuối cùng cũng không biết bác sĩ đang nói cái gì.
“Cô Sở, cô có gì không rõ không?” Bác sĩ nhìn thấy sự lơ đãng của Ngưng Lộ, quan tâm hỏi. Nếu không phải vì cháu trai yêu quý của bà nhờ vả, nói cô gái trẻ tuổi này là vợ của bạn tốt nó thì bà cũng không bỏ công việc đến đây để gặp người không muốn nghe bà nói.
“Xin lỗi, tạm thời không có.” Thấy chính mình có chút mất hồn, cô vội xin lỗi.
“Tôi có.” Một giọng nam trầm thấp vang lên từ cửa phía sau. Lại là anh ta? Không hiểu vì sao sắc mặt Ngưng Lộ sau khi thấy Sở Mạnh từ tái nhợt chuyển sang hồng nhạt. Là thím Trương thông báo với anh ta ư? Anh ta không phải đang làm việc sao? Làm sao lại tới nhanh như vây?
Đang viết đơn thuốc, bác sĩ Tống dùng ánh mắt không thể tin được nhìn hành động đẩy cửa bước vào của người đàn ông kia, đây chính là cậu Sở mà cháu mình nói đến sao? Quả nhiên là tuấn tú lịch sự, dường như đối với cô gái trẻ này lại có chút phóng túng không kiềm chế được, có chút không giống với cháu mình. Đây thực sự là người đàn ông chững chạc, mà Tống Tử Tự lại có chút tùy tiện. Bản quyền thuộc về
“Anh Sở, có vấn đề gì sao?” Bác sĩ Tống để cây viết trên tay xuống, đưa mắt hỏi.
Ngưng Lộ cúi tầm mắt không dám nhìn anh, người có con cũng không phải là anh ta, vậy mà anh có cái để hỏi chứ! Người đàn ông này thực sự rất kì quái. Bản quyền thuộc về /TửQuân
“Tôi muốn biết sau khi có thai có thể tiếp tục sinh hoạt vợ chồng bình thường hay không?” Sở Mạnh cúi thân hình cao lớn xuống trước mặt Ngưng Lộ, hỏi câu hỏi làm người ta xấu hổ đến đỏ cả hai tai, anh ta làm sao lại có thể hỏi chuyện riêng tư kia chứ? Thật là mất mặt!
“Trước khi thai nhi được ba tháng thì chưa ổn định, cho nên tốt nhất là không. Thêm vào đó, thân thể cô Sở tương đối yếu, cần được chăm sóc tốt. Sinh hoạt vợ chồng ít đi vẫn tốt hơn, càng không thể quá kịch liệt.” Bác sĩ vẫn là bác sĩ, đối với vấn đề này đã quá quen thuộc.
“Cám ơn bác sĩ Tống.” Sở Mạnh vừa nói vừa ôm vai Ngưng Lộ đang cúi đầu đứng dậy.
“Không có gì, nhớ đúng hẹn đến khám thai.” Bác sĩ Tống mỉm cười, đưa mắt nhìn họ ra khỏi cửa. Tống Tử Tự nhà bà cùng tuổi với người ta, người ta đã có con, nhưng một nửa của A Tự thì lại chẳng biết đang ở nơi nào. Bản quyền thuộc về
“Cô không vui sao?” Trên hành lang bệnh viện, Sở Mạnh vẫn nhìn Ngưng Lộ không nói gì cả. Sau khi nhận được điện thoại của thím Trương, anh bỏ lại công việc, chạy đến đây xem cô. Suốt đường đi, tâm trạng của anh lên lên xuống xuống; trong khoảng thời gian này anh không ngừng cố gắng, chính là có thể để cô mang thai con anh. Nhưng bây giờ ước muốn đã thành sự thật, tại sao ngay cả một chút biểu hiện vui sướng cô cũng không có? Điều này làm cho tâm trạng vô cùng vui vẻ của anh trong nháy mắt đã trở nên ảm đạm.
“Tôi không biết.” Ngưng Lộ không dám nhìn ánh mắt anh. Vui sao? Làm sao mà có thể vui? Đây đâu phải là đứa con trong dự tính của cô, tâm trạng nặng nề của cô cũng không thể biểu hiện ra bên ngoài. Cô không biết cô có thể là người mẹ tốt hay không, cô không xác định được mình có yêu đứa nhỏ trong bụng hay không? Bởi vì đây là con của anh ta; mà cô, dù có làm gì cũng không thoát được người đàn ông này. Nhưng một sinh mệnh đang lớn dần lên trong bụng cô, cô không nhẫn tâm không cần đứa con này. Cô không làm được, nếu ở bên cạnh người đàn ông này, cô nói không cần đứa trẻ, cô thật sự không tưởng tượng nổi hậu quả. Cho nên dù có vui hay không cô cũng phải chăm sóc tốt đứa con đến khi nó chào đời. Bản quyền thuộc về
“Cô không biết? Cô nói cô không biết?” Nghe cô trả lời như vậy, Sở Mạnh dùng sức đẩy cô đến vách tường hành lang bệnh viện, dùng thân hình cao lớn của mình giam cô lại, cặp mắt nguy hiểm bắt đầu tóe ra tia lửa. Ngưng Lộ không biết trả lời câu hỏi của anh như thế nào, tại sao anh ta lại tức giận? Bản quyền thuộc về
“Quan Ngưng Lộ, có phải cô không muốn sinh ra đứa trẻ này không, trả lời tôi!” Sự trầm mặc của cô làm cho anh thêm phần tức giận, anh biết thật ra cô không muốn có con sớm như vậy, anh thừa nhận là cố ý để cho cô có con, cố ý làm cho cô cảm thấy khó chịu! Nhưng khi thấy biểu hiện sau khi có con của cô vẫn thờ ơ như vậy làm anh không thể không tức giận. Bản quyền thuộc về TửQuân_
“Tôi không có!” Ngưng Lộ ngẩng đầu lên. Tính tình của anh ta đối với cô không tính là tốt, nhưng hôm nay cô cảm giác được anh ta có chút không giống, rốt cuộc không giống chỗ nào, cô cũng không rõ. Giống như anh ta rất quan tâm đến đứa trẻ, bởi cô cảm thấy anh có chút vội vàng, gấp gáp. Bản quyền thuộc về
“Nếu không có, gương mặt cô làm vẻ khổ sở là có ý gì?” Sở Mạnh giống như là sợ bị cô nhìn thấu tâm tư, liền khôi phục lại khuôn mặt ngang ngược.
“Tôi…” Ngưng Lộ cười khổ trong lòng. Bất kể cô làm cái gì, anh ta cũng cho là không đúng sao? Ngưng Lộ bây giờ làm sao mà cười cho nổi? Bản quyền thuộc về
“Chúc mừng hai người sắp sửa chuyển sang một giai đoạn mới. Thật đáng mừng a!” Âm thanh cười đùa vui vẻ truyền vào tai, hai người đồng thời quay đầu lại, bác sĩ mặc áo blouse trắng không phải là Tống Tử Tự sao? Rốt cuộc là nhìn bao lâu rồi mà cười thành ra như vậy? Bản quyền thuộc về
“Cậu ở đây làm gì?” Sở Mạnh nghiêm mặt hỏi. TửQuân-
“Chào bác sĩ Tống.” Ngưng Lộ nở nụ cười nhẹ, đối với bác sĩ Tống thích pha trò này, cô thật tò mò, bọn họ rõ ràng không hề giống nhau, sao lại có thể trở thành bạn tốt? Bản quyền thuộc về
“Xin chào! Tôi có thể gọi cô là Ngưng Lộ không? Lần sau đừng gọi tôi là bác sĩ Tống, cứ gọi là A Tự đi! Tôi lớn tuổi hơn cô, có thể gọi tôi là A Tự ca ca!” Không để ý người đàn ông bên cạnh đang giận đến xanh mặt, Tống Tử Tự bước đến gần Ngưng Lộ, gương mặt vui vẻ cười. Haha, anh biết lấy thái độ cùng vẻ dịu dàng như vậy làm sao có thể không làm người khác thích chứ! Xem đi, cô gái có danh nghĩa bà Sở này không phải đang mỉm cười với anh sao! /TửQuân
“Như vậy e là không được.” Ngưng Lộ không dám gọi thẳng "A Tự", gọi "anh A Tự"
cũng không được, gọi tên đầy đủ lại có chút không lễ phép. Bản quyền thuộc về
"Không có gì đâu Ngưng Lộ, về sau thường ra ngoài chơi cùng mọi người là được rồi. " Tống Tử Tự tiếp tục trêu chọc cô. Bản quyền thuộc về
"Đi về!" Ai rảnh cùng cậu ta chơi đùa? Sở Mạnh kéo tay Ngưng Lộ hướng về phía thang máy. Trước mặt anh dám cùng người đàn ông khác cười đùa vui vẻ, cô muốn cái gì chứ?
"Hẹn gặp lại." Ngưng Lộ nhìn người đàn ông giống như đang giận, cô lại chọc tới anh ta sao? TửQuân@
"Hẹn gặp lại. Ngưng Lộ, văn phòng tôi ở tầng 26. Hoan nghênh cô đến tìm tôi nói chuyện phiếm. " Tống Tử Tự cười đến ngoác cả miệng.
Đúng là gặp quỷ, ai muốn cùng cậu nói chuyện phiếm? Thang máy vừa đến, Sở Mạnh kéo Ngưng Lộ bước vào, không hề quay đầu lại.
Truyện mới nhất:
- Hành Trình Cứu Rỗi Linh Hồn (Truyện cổ tích)
- Mùa Hoa Cẩm Tú Trắng (Truyện tiểu thuyết)
- Nắng Chiều Bên Đồi Hoa (Truyện ngôn tình)
- Tớ và cậu ấy (Truyện ngôn tình)
- Tự truyện (Truyện Đam mỹ)
- Cuộc đời cũng không hẳn là tẻ nhạt (Truyện tiểu thuyết)
- Tổng hợp truyện cười (Truyện cười)
- Một đời một kiếp Giang Nam Lão (Truyện ngôn tình)
- Ác mộng bóng ma (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Mèo mướp và chiếc mũ (Truyện ngắn)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!