Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 942: Diệu linh nhất thức quyết (1)

147 lượt xem

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

- Ta bảo ngươi tránh ra, lỗ tai ngươi từ lúc nào trở nên không tốt vậy thế? Đừng tưởng rằng có một đám thần niệm ở đây thì ta sợ ngươi? Hôm nay người ta muốn giết, trừ phi bản tôn ngươi hàng lâm, nếu không không ai cứu được đâu!

Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra một tia lạnh như băng, mà ngay cả Vương Cống cũng theo đó ngạc nhiên một chút, trong nội tâm khiếp sợ không thôi, chỉ là một thiếu niên Võ Tông, sao lại có ánh mắt lăng lệ ác liệt lạnh lùng như thế chứ?

- Tiểu tử, ta không biết ngươi có bối cảnh gì, nhưng nếu làm tổn thương ái tử ta, coi như bảy đại thế lực siêu cấp làm chỗ dựa cho ngươi, ta cũng sẽ không bỏ qua.

Vương Cống sắc mặt trầm xuống, hắn tựa hồ ý thức được tình huống có chút khó làm. Từ trong ánh mắt lạnh như băng kia của Lý Vân Tiêu, hắn thấy được vẻ kiên quyết của đối phương, là tự tin và kiên quyết mà chỉ có võ giả cường đại chính thức mới có, hắn lại nói:

- Huống hồ nếu ta bám vào trên người chấn nhi, thực lực lập tức có thể vọt tới Võ Đế, diệt sát ngươi căn bản chỉ là nhấc tay.

Vương Chấn khẩn trương nói:

- Phụ thân đại nhân, đệ đệ đã bị hắn giết chết

- Cái gì?

Vương Cống nghe tin tức đó, toàn bộ đầu óc đều phát mộng, tuy rằng Vương Đạt ngày bình thường ham ăn biếng làm, cả ngày không cầu tiến, cũng không được hắn yêu thích, nhưng dù sao cũng là con hắn, đặt ở toàn bộ Bắc Vực coi như là công tử ca nổi danh, ngày bình thường coi như là Võ Đế bình thường thấy được cũng phải cho vài phần mặt mũi, bây giờ lại chết rồi?

Một cổ lửa giận ngập trời lan tràn khắp toàn thân Vương Cống, thần niệm biến hóa kia dưới cổ lửa giận này cơ hồ như muốn tán loạn, như hỏa diễm nhảy lên, tùy thời lại đột nhiên dập tắt.

- Chết, đáng chết, đáng chết ah.

Vương Cống ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức cường đại ầm ầm tản ra, quay người lại phóng vào trong cơ thể Vương Chấn.- Phụ thân, phụ thân đại nhân đừng a, thần niệm cường đại như thế bám vào trên người của ta, tất nhiên sẽ tổn hao nhục thể a ta, trực tiếp ảnh hưởng đến thiên phú võ đạo của ta.

Vương Chấn chấn động, muốn phản kháng. Hắn lúc trước sắp chết cũng không thả ra thần niệm của Vương Cống thần niệm, chính là sợ đối phương nhập vào thân thể mình, tuy rằng đây là thủ đoạn bảo vệ tánh mạng mà Vương Cống lưu cho hắn, nhưng không phải vạn bất đắc dĩ vẫn không muốn dùng đến, để tránh ảnh hưởng thiên phú võ đạo của mình.

- Đệ đệ của ngươi cũng đã chết, ngay cả đệ đệ cũng không bảo hộ được, còn làm được gì.

Vương Cống dưới cơn tức giận hận không thể một chưởng chụp chết hắn, mặc kệ mọi việc, liền trực tiếp nhảy vào trong cơ thể Vương Chấn. Vương Chấn lập tức lộ ra vẻ thống khổ ra, ngửa mặt lên trời không ngừng rống to, nhưng theo tiếng hô kia, lực lượng lại càng ngày càng mạnh, sau khi trực tiếp nhảy lên tới Võ Tôn đỉnh phong vẫn còn tăng lên

- Ah? Ngươi thật muốn đột phá đến Võ Đế sao? Ngươi phải biết rằng nếu đột phá Võ Đế, đừng nói thiên phú võ đạo của con ngươi, mà bộ thân thể này có thể cứu trị được không cũng là một vấn đề đấy.

Lý Vân Tiêu không nhanh không chậm nói, lâm không tựa ở trên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương, trong mắt lộ vẻ trêu tức.

Bộ dạng này của hắn khiến Vương Chấn thiếu chút nữa tức giận đến thổ huyết, nhưng lý trí vẫn chiếm thượng phong, trực tiếp áp chế cảnh giới ở dưới Võ Đế, dù sao tiền đồ võ đạo của nhi tử cũng quan trọng hơn nhiều.

- Tiểu tử, dám giết con ta, lại bức ta phụ thể trên người ái tử, hôm nay lột da ngươi, lại từng chút đập nát xương cốt toàn thân, cho ngươi nếm hết tất cả thống khổ trên đời mà chết.

Vương Chấn thống khổ gào thét., tóc dài tản ra sau lưng, không gió mà bay, khí thế cả người bành trướng chưa từng có, còn kém một tia lực lượng là có thể đột phá đến Cửu Thiên Võ Đế rồi, nhưng vẫn bị hắn cưỡng ép áp chế xuống, để tránh thân thể Vương Chấn sụp đổ, ngón trỏ hắn vẽ một vòng trước người, một thanh kiếm quang liền hiển hiện trên đầu ngón tay, đầu ngón tay dẫn dắt trường kiếm xông về phía trước, mang theo từng vòng hào quang.

- Nhất Kiếm Khai Thiên.

Kiếm thế rất mạnh, Lý Vân Tiêu rất xa đã cảm nhận được cổ lực lượng kia, khổi khiến mặt và làn da trên người như gợn sóng, ở trước mặt Vương Cống hắn không dám thi triển Bất Diệt Kim Thân, nếu bị nhân ra thì phiền toái lớn rồi. Bị kiếm khí đối phương ép sát xuống, hắn bay lui về sau, Hồ Lô Tiểu Kim Cương thì dưới tâm niệm hắn khống chế, ngược lại gào thét lớn xông tới trước.

- Hừ, khôi lỗi Võ Tôn của gia tộc Thiên Diệp, chỉ thường thôi. Nhất Kiếm Khai Thiên, chém vỡ khôi lỗi này cho ta.

"Oanh"

Kiếm quang trực tiếp bổ vào trên quyền phong Hồ Lô Tiểu Kim Cương, quy
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×