Sói già và Dơi con - Chap 2

176 lượt xem
Windy mở điện thoại lên, tấm ảnh nền điện thoại khiến cô cảm thấy khá là ngờ ngợ, mặt cô tối xầm lại khi thấy người ở trong tấm ảnh khá giống một "người bạn" cô quen. Nụ cười cô nở ra, nhưng nó ko tươi như ánh nắng mặt trời vui vẻ bình thường, nó là một nụ cười nhạt, ai nhìn vào cũng lành lạnh xương sống và kí ức năm cấp 2 quay lại...
(Hồi tưởng)
-Cậu gọi mình việc gì vậy Well?
-Đừng giở cái giọng đó nữa! Nghe nó giả tạo lắm b*tch ạ...
-Tại sao? chả phải chúng ta là bạn mà!-Windy đáp, vẻ ngạc nhiên
-Ahahaha- một tràng cười từ người kia rộ lên- Mày nghĩ tao coi mày là bạn à?Con nhỏ đáng ghét, tại sao cái gì mày cũng hơn tao?Mày khiến tao thấy kinh tởm khi làm bạn với mày- rồi cô ta nói thầm-Tiền mày nhiều thật đó, tao xài đi shopping cả rồi...
Windy đứng đơ ra, thế ra trc giờ cô đã nhầm, Well lợi dụng cô!
- Chuyện chưa kết thúc đâu!-Well nói- hôm nay tao nhất định phải giết mày, mày cướp chức lớp trưởng của tao! tại sao? mày nói đi, Windy, mày luôn hơn tao...-Rồi Well tát Windy, gọi các học sinh nữ khác từ đâu tới giữ cô lại, rồi cả lũ cùng đánh. Windy cố gắng vùng ra nhưng ko đc, họ đánh cô ngất đi, khi tỉnh dậy, cô thấy mình đang ở trong phòng y tế.Suốt những tuần sau đó, Windy sống trong sự sợ hãi, luôn bị bắt nạt, cuối cùng, ba mẹ cô phải chuyển trường cho cô.
Đó là tất cả những gì cô nhớ đc...
(Quay trở về thực tại)
Windy ngồi bệt trên nền sàn trong phòng, nhớ lại tất cả những việc đó...
xApp tỉnh dậy, anh nhìn đồng hồ, đã 2 giờ chiều rồi, lại nhìn sang bên, Windy đã biến mất từ lúc nào rồi! Chợt anh cảm thấy lo lắng về cái tủ đồ. Mẹ anh từng bảo Windy rất nghịch, anh sợ cô sẽ phá tủ đồ của mình, như một đứa trẻ.
-Windy ơi- xApp cất tiếng gọi
Ko có tiếng đáp lại
-Dơi con, em đâu rồi?
Vẫn ko ai trả lời...
-W-I-N-DY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cô nàng Windy ngồi cạnh giường,đang suy nghĩ về Well, chả để ý đến tiếng gọi nhỏ ở hai lần đầu, đến lần thứ ba anh gọi, cô giật mình đánh thót một cái, rồi trấn tĩnh lại, cô trả lời:
-Tôi ở đây
xApp nhìn quanh:
-Sao tôi ko thấy?
-Ở đây, nhìn xuống!
xApp nhìn xuống, anh thấy Windy đang ngồi trên sàn cạnh giường. Windy chỉ vào màn hình điện thoại:
-Cô gái này là?
-Bạn gái tôi, Well, cô ấy bằng tuổi em đấy!- anh trả lời
-À, thế ra lúc sáng tôi bước vào phòng, thấy anh ngồi thẫn ra có vẻ buồn, giờ mới biết là nhớ bạn gái đấy!-Windy châm chọc, cười đùa
-Em...
-Thôi đc rồi, tôi chịu thua em rồi- xApp đáp rồi thở dài, vẻ cam chịu...
-Anh có thể cùng tôi đi xem kịch tối nay ko?-Windy hỏi, cười cười
-Ồ, đc, dù gì tối nay tôi cũng rảnh
Tua đến tối...
xApp mặc chiếc áo thun trắng, một chiếc quần Jean thời thượng, đi đôi giày thể thao hạng xịn, mình áo khoác da đứng đợi Windy, chốc chốc anh lại gọi:
-Dơi con, lâu quá đấy!
-Tôi tới ngay đây!
Ưindy bước ra, anh hoàng toàn đứng hình, sau một hồi hoàn hồn, anh hỏi :
-Em là gái hay trai vậy?
- Thế anh nghĩ tôi là trai chắc!
-Thôi tôi xin lỗi, tại tôi hơi ngạc nhiên thôi
Qủa thật anh đứng hình là đúng, bởi vì Đây là Windy của bây giờ:Tóc cô buộc cao, chân đi giày thể thao, đeo kính đen, mặc chiếc quần Jean lửng, áo thun in hình rất ngầu, miệng nhai kẹo cao su. Cái đó quả là khác xa cô vào buổi sáng khi gặp anh lần đầu trong chiếc váy tuyệt đẹp và nữ tính, giờ nhìn cô trông giống một con người mà anh chưa từng biết...
-Đi nào, ko là sẽ trễ vở kịch hay đó!
tua tua tua một lát sau...
-Em bảo đi xem kịch, sao lại vào quán bar?-xApp thắc mắc hỏi
-Kịch ở đây đó!- cô nháy mắt- đến đây, nhìn đi!
Mặt xApp tối sầm lại, anh trông thấy bên trong là bạn gái anh và một gã đàng ông lạ.
-Em hát có hay ko?-Well hỏi
-Chà, tuyệt, rất kích thích- người kia đáp
-Waoooooo, hôn luôn kìa!- Windy reo lên khe khẽ rồi hỏi- anh muốn vào chứ?
-Đương nhiên! Cảm ơn vì vở kịch hay nhé dơi con.-anh đáp
Windy ko vào, cô đi ra ngoài, đúng lúc gặp một bạn học, cô bạn hỏi:
-Uống ko? rượu nhẹ vị trái cây đấy!
-Đc thôi!
Vài phút sau...
-Mới vài ly say rồi à?- cô bạn hỏi
Bất thần, Windy lao đến xô cô bạn ngã dúi:
-Chồng xin lỗi mà, vợ đừng giận nhé!- rồi cô hôn người bạn kia
-Aaaaaaaaaaaaaaaaaa, cíu me với!!!!!!
Đúng lúc đó, xApp bước ra, nhìn thấy cảnh dó, anh đỡ Windy dậy, xin lỗi người kia, rồi đưa cô về nhà...
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư