Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 2: Rượu không có độc, có đôi khi cũng có thể giết người
Xuân Quỳnh | Chat Online | |
02/02/2019 18:33:01 | |
Truyện tổng hợp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
148 lượt xem
- * Tổng giám đốc siêu cấp - Chương 240: Gia đình Vân Tú (Truyện ngôn tình)
- * Tổng giám đốc siêu cấp - Chương 241: Thịnh Thế Telecom Company và Thịnh Thế- God of The Sky Company (Truyện ngôn tình)
- * Tổng giám đốc siêu cấp - Chương 239: Về quê (Truyện ngôn tình)
- * Tổng giám đốc siêu cấp - Chương 238: Không thể nào ... (Truyện ngôn tình)
Thời điểm tỉnh lại, Mai Vũ phát hiện mình đang gục trên mặt bàn trong một căn phòng, mơ mơ màng màng quay đầu. -| Mỗ nam đang nhàn nhã uống rượu, Mai Vũ bị hù liền ngã lăn một vòng, thoát khỏi bên cạnh nam nhân này. Động vật nguy hiểm. Nam nhân kia ngược lại rất nhẹ nhàng cùng Mai Vũ chào hỏi: “Sư muội, đã lâu không gặp.” “Ha ha. Đúng vậy. Trúc Thiên sư huynh, đã lâu không gặp.” Trong lòng yên lặng cộng thêm một câu: tốt nhất vĩnh viễn không gặp. “Lần này ra ngoài là muốn làm cái gì đấy?” Vẻ mặt Trúc Thiên cười nhạo hỏi. Mai Vũ bất an nắm bắt tay. Có hay không nói cho hắn biết, mình là tới giết hắn? Nói cho hắn biết? Không nói cho hắn? Ô, cho dù không nói, hắn cũng biết a. Chính là, nói ra, nhất định sẽ bị cười nhạo. Người ta là một trong thập đại cao thủ truyền kỳ giang hồ. Mà bản thân mình? -| Chưa xuất sư đã nổi danh - nhân tài mới xuất hiện? Hậu sinh kiệt xuất không để lộ tài năng? Ha ha, đừng nói đùa. Căn bản không phải! Là một thôn cô chỉ biết cất rượu thôi!!! “A......” Không xong! Hắn phát hiện! Mai Vũ toàn thân đổ mồ hôi lạnh dính vào tường. Xong rồi, xong rồi, sẽ bị giết. Trúc Thiên nhìn nàng, “Có rượu sao?” Trúc Thiên rót rượu, ý đồ rất rõ ràng — “Hắn muốn uống rượu.” Mai Vũ nhẹ nhàng thở ra, tháo chiếc túi to trên người xuống, rượu thì có, nhưng dường như chỉ có rượu tự nàng ủ. “Cái kia, Trúc Thiên sư huynh, chỗ này chỉ có rượu ta tự ủ, bất quá, có thể uống sẽ chết người.” “Uống sẽ chết người? Ngươi ủ rượu có thể uống chết người? Ha ha ha ha, sư muội, an tâm a, an tâm a. Loại đầu như ngươi tuyệt đối không ủ được rượu như vậy.” Trúc Thiên giống như nghe được truyện cười, đưa tay cầm rượu của Mai Vũ đổ vào trong chén, ngửi thoáng qua, sau khi xác định không độc liền không kiềm chế được nở nụ cười. “Ha ha ha ha, sư muội, ngươi thật là thú vị. Nói đi, lần này ra ngoài là muốn làm gì.” Trúc Thiên lại hỏi lại lần nữa. Đáng giận! Từ nhỏ chỉ biết cười nhạo nàng. Bị kích động, Mai Vũ lớn tiếng nói ra nhiệm vụ của nàng: “Sư phụ muốn ta tới giết ngươi!” Trúc Thiên mới đem rượu đổ vào trong miệng, bị thanh âm lớn tiếng của nàng hù dọa, thoáng cái nuốt sạch chỗ rượu. “Ngươi cảm thấy ngươi có thể giết ta?” Trúc Thiên lạnh lạnh hỏi “Không thể.” Mai Vũ yếu ớt đáp. Không kịp nói lời kế tiếp, Trúc Thiên liền “ầm” một tiếng ngã trên mặt đất. Mai Vũ đứng yên tại chỗ, không rõ chuyện gì xảy ra. Một hồi lâu, đem tầm mắt nhìn đến chén rượu trống trơn thì mới vẻ mặt hắc tuyến hiểu được. -|||| Nàng ủ rượu, lại một lần nữa — giết người. Lại nói tiếp, thực đúng là chuyện vô cùng kỳ lạ, nàng rõ ràng cũng theo phương pháp bình thường để ủ rượu, nhưng rượu ủ ra lại chỉ có thể chính mình uống. Cho người khác uống, người khác liền trực tiếp đi Tây Thiên. “Sư, sư huynh?” Mai Vũ yếu ớt kêu một tiếng, thấy đối phương vẫn không có phản ứng. Mai Vũ đi qua, muốn từ trên người hắn cầm tín vật trở về. Sư phụ Vô Lương Tâm kia, nếu như mình không cầm thứ gì đó trở về, sư phụ nhất định sẽ đuổi nàng đi. Mai Vũ từ trên người Trúc Thiên vơ vét được một khối huyết hồng ngọc, xoay người đi về hướng cửa ra vào. Đi được hai bước, Mai Vũ lại trở lại. Cái kia, nói thật a, ai không muốn nổi danh a, làm sát thủ, tiếng tăm chính là biện pháp bảo vệ tánh mạng! Trên giang hồ, từ xưa có thần trộm Yến Tử Phi Phi phưu lưu ký, Nhất Tiễn Mai lấy một bông hoa mai làm dấu ấn. Nàng hôm nay giết Trúc Thiên, nói như thế nào nàng cũng coi như một “cao thủ”. Sau khi cân nhắc liên tục, Mai Vũ tìm một chiếc bút lông, trên mặt bàn viết một dòng chữ: “Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi”. Lạc khoản (phần ghi tên), viết xuống một chữ độc nhất: Vũ Rượu độc? Thật ra thì không phải là độc, không có độc nhưng lại kỳ lạ có thể giết chết người. Dù sao nói cũng không có người tin, không bằng ghi lên danh tự! Từ nay về sau hù dọa người cũng tốt! Sau đó, Mai Vũ còn cố ý đem cái ly trong tay Trúc Thiên để trên mặt bàn. Như vậy liền có vẻ lợi hại. Làm xong xuôi hết thảy, Mai Vũ xoay người đi về hướng cửa ra vào. Mở cửa, có trận gió lạnh thổi qua, Mai Vũ bị hù đến run rẩy, xoay người lại lạy nói: “Sư huynh, ngươi đừng trách ta, ngươi giết nhiều người như vậy, hôm nay không chết trên tay ta, ngày khác cũng sẽ gặp báo ứng. Ngươi cũng biết quy củ của chúng ta, làm quỷ, ngàn vạn đừng trở về tìm ta a.” Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời bắt đầu buông xuống. Mai Vũ thừa dịp trời còn chút nắng, quay trở về sư môn. Nàng không biết sau khi chuyện của Trúc Thiên bị phát hiện, trên giang hồ lập tức dẫn một trận oanh động. Mà nàng lại có một tước hiệu phi thường kêu: Vũ Thần Cái kia, đều là nói sau đi......
Truyện mới nhất:
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (3/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Tặng quân rượu độc tiễn quân ra đi Quyển 1 Chương 2: Rượu không có độc có đôi khi cũng có thể giết người,Tặng quân rượu độc tiễn quân ra đi,Quyển 1 Chương 2,Quyển 1,Chương 2: Rượu không có độc có đôi khi cũng có thể giết người
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!