Nội dung bạn tìm "
Gửi truyệnNguyễn Nhật Ánh, Nguyễn Nhât Ánh, Nguyễn nhật Ánh, Nguyễn Nhất Ánh, Nguyện Nhật Ánh
" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:Quán Gò đi lên (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 2 (Truyện tiểu thuyết) Truyện Sưu tầm
Chương 2 Ngoài các món ăn thông thường, quán Đo Đo còn bán chả, nem, tré. Người bỏ mối các thứ này là vợ chồng ông Khằng. Vợ chồng ông Khằng người Quảng Nam chính gốc, vô Sài Gòn mười mấy năm nay và sinh sống bằng nghề ...
Quán Gò đi lên (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 1 (Truyện tiểu thuyết) Truyện Sưu tầm
Chương 1 Quán Đo Đo nằm trên đường Nguyễn Hữu Cầu, kế chợ Tân Định, bề ngang bốn mét, bề sâu mười sáu mét ngăn làm ba, ngoài cùng là nơi bày bán, đằng sau vách ngăn là bếp, tít phía trong là phòng tắm và nhà vệ sinh.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương cuối (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Nhiều người bảo thịt chó rất ngon. Thậm chí có người bảo bên Hàn Quốc, có cả một ngành công nghệ chế biến thịt chó. Vì thịt chó là món khoái khẩu của người Hàn. Người phương Tây ghê sợ điều đó. Người phương Tây rất yêu quý vật nuôi, đến mức có người bảo rằng ở phương Tây các đối tượng xã hội quan tâm được xếp theo thứ tự: trẻ em, phụ nữ, chó mèo, cuối cùng mới đến đàn ông.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 11 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 10 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 9 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 8 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 7 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 6 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 5 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 4 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 3 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Rốt cuộc, sau những thương tích tâm hồn lẫn thể xác, chúng tôi buộc phải chấp nhận không nên nghĩ khác bản cửu chương in ở đằng sau mỗi cuốn tập. Nếu muốn thay đổi chúng tôi đành phải chờ đến lúc thành tài, tức là lúc đã trở thành những nhà toán học nổi tiếng thế giới, lúc đó chúng tôi sẽ soạn một bản cửu chương theo ý mình.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 2 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ (Nguyễn Nhật Ánh) - Chương 1 (Truyện ngắn) Truyện Sưu tầm
Năm đó tôi tám tuổi. Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm, thất tình ở tuổi hăm bốn, thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái mọi thành công ở tuổi bốn mươi. Nhưng tám tuổi có cái buồn chán của tuổi lên tám. Ðó là cái ngày không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ rằng cuộc sống không có gì để mà chờ đợi nữa.
|
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>