Hợp đồng hôn nhân - Chap 3 (tự truyện )

158 lượt xem

Chap 3

       Câu chuyện bất ngờ giữa tôi với Nhung bỗng khiến cái ngày chủ nhật của tôi dài lê thê, dài theo đúng nghĩa bởi trời về cuối ngày mưa lại càng to hơn, khiến bao dự định của tôi phải dẹp bỏ, tôi đành nằm khểnh ở nhà vừa nghe nhạc vừa thiu thiu ngủ. Nếu không phải Dung mò sang phòng đòi mượn tôi đòi mở tivi để xem mấy bộ film ngôn tình nửa màu của Trung Quốc, thì có lẽ tôi có thể ngủ 1 mạch từ trưa tới tối.

-   Chuyên của e với a chàng kia ntn rồi ?- Tôi lên tiếng để phá tan cái không khí có phần ảm đạm này.

-   Ntn là ntn ạ ? – Dung đáp lời, nhưng mắt e có vẻ vẫn chưa rời khỏi màn hình tivi với mấy thằng con trai trát phấn trong đó.

-   Thì 2 đứa bọn e tiến triển tới đâu rồi, hôm trc a chưa nhìn rõ mặt cậu to, nhưng có lẽ cậu ta cũng được đấy .

-   Vầng, a ý thì cũng được, nhưng bọn e từ hôm đó cũng ko nói chuyện nữa , có lẽ bọn e không hợp anh ạ !

Tôi nhổm dậy, tự nhiên thấy hứng thú với câu chuyện của Dung, cái cô bé mới năm nào lững thững lên đất thủ đô theo sự nghiệp đèn sách, ngày ấy còn nhút nhát bao nhiêu, nay thành thiếu nữ mất rồi, tôi với tay nghịch mái tóc em , như cái cách tôi vẫn làm suốt bao năm qua , cười :

-   Thế cô còn định kén cẩm tới baoh nữa ? Học xong rồi thì cũng nên tính chuyện lập gia thất đi chứ ?

Dung chợt quay lại nhìn tôi, ánh mắt có gì đó …rất không đúng, cười :

-   Có ông già hơn mị bao nhiêu tuổi cũng đã thèm lấy vợ đâu, mị còn trẻ , mị bây giờ muốn yêu người mà mị yêu cơ, chứ mị chưa muốn có người khác tới với mị !

Tôi bật cười, nói :

-   Thế là cọc đi tìm trâu hở? Xu hướng mới của các cô cũng hấp dẫn đấy !

Tôi kết thúc câu nói của mình bằng một cái đá không khoan nhượng từ Dung khiến tôi ngã chỏng phèo xuống nền nhà. ……

Tôi bắt đầu ngày đầu tuần với tâm lý khả thoải mái, sau một giấc ngủ sâu, tôi đã quên luôn câu chuyện về bản hợp đồng có phần điên rồ của tôi với Nhung, mà có lẽ Nhung cũng vậy, sự bồng bột nhất thời lúc ấy, có lẽ nàng sẽ quên nhanh thôi.

Thật sự mà nói, làm chồng 1 người như Nhung, có 1 cái gì đó…hãnh diện, Nhung tài giỏi, xinh đẹp, nhưng nếu là làm 1 anh chồng hờ, theo lí hay tình thì đều rất điên !

Đang mải chúi đầu vào mớ hóa đơn,chứng từ đầu tuần, một công việc lặp đi lặp lại của tôi nói riêng chục năm qua, và cũng là của cái nghề kế toán nói chung, thì Nhung xuất hiện, với 1 cái hộp thiếc là lạ, để lên bàn làm việc của tôi, cái thái độ cực kỳ nghiêm túc của nàng, khiến tôi k nhịn được, hỏi :

-   Cái gì thế em? Định đánh bom anh à?

-   Không anh, cơm trưa đấy !

Tôi rời khỏi chiếc laptop, ngước lên nhìn Nhung đầy đề phòng, hỏi :

-   Cơm trưa của em sao lại để ở chỗ anh ?

Nhung bỗng có 1 hành động khiến tôi giật mình : nàng cúi xuống, tì nhẹ tay xuống bàn , cười :

-   Chẳng phải cơm trưa em chuẩn bị cho anh sao? Chàng trai của em!

Nói rồi nàng rời đi trc sự ngỡ ngàng của tôi và cả sự ngạc nhiên của những người khác trong phòng làm việc. Phải mất vài giây, tôi thở phào vì bỗng nhớ về cái bản hợp đồng hôm trước. Sự ngỡ ngàng của tôi nhanh chóng chuyển thành sự đề phòng, tôi có đủ ấn tượng với các cô gái sống độc thân như Nhung, nói chung, tay nghề nấu nướng của họ đa số khá tệ.

Đang vẩn vơ với cái hộp thiếc đựng cơm trưa kia, thì sếp tôi xuất hiện ở cửa, vẫy tôi vào phòng anh nói chuyện, tôi vừa ló mặt vào phòng, a đã hỏi dồn :

-   Cái quái gì đang xảy ra thế? Sao chú bảo chú với nó k duyên ko có hợp?

-   Thì rõ ràng là bọn em k có hợp mà ! – Tôi nhún vai , xác nhận lại điều đó 1 lần nữa

Anh sếp nhìn tôi với ánh mắt dò xét đầy nghi ngờ, sau khi ko tìm thấy điểm gì sai trong câu trả lời của tôi, anh thở dài, nói :

-   Anh quen nó từ khi nó còn bé tí, tay anh từng ẵm nó chạy vòng quanh nhà ko biết bnhiu lần, ấy thế mà từ bé tới lớn nó chưa bao h làm cho anh 1 cái gì ăn dù là ko tử tế nhất, thế mà hôm nay nó lại làm cơm trưa mang cho chú , thử hỏi liệu ai mà ko nghi ngờ đc.

Tôi gãi đầu, thật sự hành động hôm nay của Nhung nằm ngoài dự đoán của tôi, thành thử ra khi anh sếp đang ca cẩm, tôi chỉ biết cười trừ, chưa biết đáp ntn cả. Ca cẩm 1 hồi, anh sếp chợt quay lại, nắm lấy tay tôi, nói :

-   Đã tới nước này, mà nó có ý như thế, a nghĩ chú cứ…nhắm mắt yêu bừa đi, biết đâu 2 đứa chú từ ko hợp thành hợp thì sao, - anh dừng lại, đặc 1 tay lên vai tôi, nói tiếp ,- yên tâm đi, chú giúp họ hàng anh đẩy đc quả bom nổ chậm này đi, anh sẽ không bạc đãi chú !

Tôi thở dài, tính huống hiện tại, tôi càng giải thích thì có lẽ mọi chuyện sẽ càng rối tung rối mù hơn mức cần thiết, thành thử tôi đành gật đầu cho xong câu chuyện.

Trưa hôm đó, tôi dành cả giờ nghỉ trưa của mình ngoài quán nước gần cty, đơn giản vì tôi có vài chuyện cần suy nghĩ. Sắp tới , tôi có vài dự định nhỏ nhỏ muốn thực hiện, và vì thế tôi cũng cần một khoản tài chính nhất định, mà tài khoản ngân hàng của tôi ko dư dả lắm. Đơn giản nhất, tôi muốn sửa cái nhà của bậc phụ mẫu nơi quê nhà, cái nhà mái bằng có tuổi đời gần bằng với tuổi tôi, rồi muốn bơi nhảy ra ngoài chút, bạn bè tụi nó sắm nhà chung cư hết cả rồi, tôi vẫn bơi ngụp trong cái phòng trọ mà mùa hè muốn chảy hết mỡ mãi cũng bất tiện, thành thử ra, cái hợp đồng của Nhung với tôi hiện giờ là vô cùng hấp dẫn. Suy đi tính lại, tôi quyết định sẽ theo cái hợp đồng này, đời người ai cũng cần có vài lần điên rồ mới tỉnh táo ra đc, tôi lấy điện thoại gọi Nhung ra để bàn thêm về cái hợp đồng có 1 ko 2 đấy.

 

*

* *

 

Ừm, ấy thế mà chúng tôi đã ký cái hợp đồng với nhau đc gần 1 tháng rồi, kể từ hôm ấy, mọi người trong cty ko còn đàm tiếu về mối quan hệ của chúng tôi nữa , họ chuyển sang việc bàn bạc xem ngày hôm nay Nhung sẽ cho tôi ăn cái gì, mùi vị ra sao, hoặc là bao giờ chúng tôi có thể lên xe hoa về cùng 1 nhà. Với họ, điều đó có vẻ thú vị lắm, nhưng với tôi, mọi việc ko thú vị gì cả, thực sự mà nói, Nhung là người con gái xinh đẹp, nhưng khả năng nấu nướng của nàng ko tỉ lệ thuận với sắc đẹp gì cả, hoặc có thể nàng đã quen với phong cách nấu nướng nhạt nhẽo như nước hến của trời Tây rồi. Đó các bạn à, ko phải cứ có người thân làm cùng công ty là điều tuyệt vời đâu, từ ngày ký vào cái hợp đồng đó, tôi tự nhiên thấy mọi chuyện rối bời lên, và rất khó kiểm soát. Dù chúng tôi đã bỏ ra nhiều ngày trời để vẽ ra các kịch bản rằng chúng tôi đã quen nhau từ trc khi sếp tôi ghép đôi cho 2 đứa, rồi thế lọ thế chai để tránh tai mắt của thiên hạ, nhưng mọi thứ vẫn cứ rối, ít ra là đối với tôi.

Vậy là 1 buổi tối thứ 7 nữa cũng tới, để đảm bảo tối nay ko bị Nhung đưa đi tới những nơi mà nàng thích, tôi đã đề nghị 1 buổi tối đc tự do theo đúng nghĩa,khuôn mặt của Nhung lúc ấy ko vui gì cho lắm, tôi biết tỏng, nàng cũng chả ham hố gì vấn đề đi chơi cùng tôi bởi khi đi cùng nhau chúng tôi thường mỗi người …mỗi việc, nhưng rốt cuộc nàng cũng đồng ý rằng thỉnh thoảng cả 2 nên có những ngày tự do và độc lập.

Sau khi tan giờ làm , tôi vội về nhà tắm rửa và ra thẳng quán bia gần nhà, tự thưởng thức cốc bia mát lạnh, tận hưởng cái luồng hơi lạnh từ những ống hơi nước xả xuống, tự nhiên tôi thấy thèm những phút tự do tự tại ntn, hay ít ra, tôi có thể ngồi đây, thoải mái gác chân lên ghế mà ko bị đồng nghiệp dèm pha rằng có bạn gái cùng công ty mà ko đứng đắn.

Tôi đang ngồi đó, tự thưởng mình với những ý nghĩ thú vị thì anh chủ quán xuất hiện,nhìn tôi cười hỏi :

-   Lâu lắm rồi mới thấy chú mò mặt ra đây nhỉ? A tưởng chú đã hạn chế mấy món cay cay nồng nồng này ?

Tôi cười, chạm cốc bia của mình vào cốc bia của a rồi nói :

-   Em cũng hạn chế rồi, chỉ là hôm nay có tý tâm trạng ngày xưa nên mò ra đây thăm anh thôi !

-   Nhớ Trang à ?

-   Trang nào anh ? – tôi ngạc nhiên hỏi lại. Nhưng sau đó tôi bỗng nhớ ra “ Trang” anh nói là ai, tôi thở dài , tự trả lời :- Em với nó bỏ nhau lâu lắc lâu lơ rồi anh, nhớ nhung gì nữa, mà nó cũng lấy chồng rồi, liên quan gì nữa đâu ?

-   Nó với thằng chồng bỏ nhau rồi đấy !

Tôi hơi giật mình, suy nghĩ vu vơ 1 chút rồi thở dài, đáp :

-   Bọn em đã đường ai nấy đi đc nhiều năm rồi, e nghĩ việc này ko liên quan tới em lắm.

Anh chủ quán nghe tôi đáp xong, cũng gật đầu, a uống hơi dài hết sạch bia ở cốc của anh rồi cũng thở dài theo, nói:

-   Ngày xưa anh đã nghĩ 2 đứa mày thành 1 đôi trời cho đấy, đáng tiếc, đôi khi ko thể nhìn con người ta qua hình dáng bên ngoài đc.

Một lát sau đó tôi rời quán và trở về nhà,dù tửu lượng ko tồi , nhưng có lẽ đã rất lâu ko để ma men nó có quá nhiều trong người, thành ra hôm nay tôi thấy hơi chuếnh choáng, may mà quán cũng gần nhà mà tôi cũng đi bộ, nên cũng ko ảnh hưởng gì lắm. Trời Hà Nội hnay chẳng mưa, nắng từ sáng tới chiều, còn tối đến thì nắng hừng hực, tự nhiên tôi thèm 1 cơn mưa, mưa nhỏ thôi cũng đc,để xoa đi nóng từ bia và cái nôn nao từ đâu đó trong cõi lòng.

-   Anh, nay lại đi uống bia 1 mình cơ !

Một cái đánh giáng trời vào lưng làm tôi tỉnh cả bia, tôi quay lại và chìa ra trước mặt tôi là vẻ mặt đang tủm tỉm của Dung, cô bé hàng xóm. Nhìn thấy Dung, tự nhiên tôi thấy mình có cái gì đó vui hơn bình thường,tôi hỏi :

-   Em đi đâu mà giờ này lại đi bộ ở đây ?

-   Em vừa đi sinh nhật bạn em về,bạn em đưa về tới đầu ngõ thấy anh đang đi bộ nên em xuống đi bộ cùng anh !

Tôi không rõ là do tôi đang hơi say hay do hằng ngày tôi k để ý nữa, tự nhiên , tôi bỗng thấy Dung xinh đẹp lạ thường, từ đâu đó trong tôi bỗng nảy lên ý nghĩ kỳ dị là….ôm lấy Dung hoặc làm gì đó tương tự. Tôi vội lấy tay gõ vào đầu mình để xua tan đi cái ý định điên rồ ấy, với tôi Dung là 1 cô em gái ko hơn ko kém ,tuyệt đối ko thể có các ý nghĩ đen tối đc.

Dung có lẽ ko biết tới ý nghĩ của tôi, em nắm tay tôi lôi tới quán trà sữa bên kia đường, gọi cho 1 mình cốc trà sữa lớn, rồi quay qua hỏi tôi xem có muốn uống cái gì ko. Tôi hỏi lại quán có…nước ngọt không, tất nhiên, cậu nhóc bán hàng nhìn tôi như thể hôm nay lại gặp thằng cà khịa rồi, Dung thì bật cười gọi cho tôi 1 cốc trà sữa khác, có lẽ là cùng 1 loại với loại em đang uống.

Đi 1 đoạn và uống 1 hơi lớn, tôi thấy tràn vào cổ họng mình là 1 loại nước ngọt, cực ngọt , tôi thè lưỡi ra , nhìn Dung và hỏi :

-   Cái trà sữa thần thánh mà các em hay khoe đây à ?

Dung gật đầu xác nhận, còn tôi thì lắc đầu, cái thứ của nợ này, nếu xét về độ ngọt có lẽ còn ngọt hơn cả nước bò húc tôi hay dung, còn chất lượng và nguồn gốc có lẽ còn hên xui hơn vài lần. Thật khó hiểu khi 1 thứ nước uống vô vị ntn lại là thức uống đc cái chị em phụ nữ yêu thích.

-   Anh có bạn gái rồi hả ?

Câu hỏi của Dung làm tôi giật mình, ngước sang hỏi lại “ em hỏi gì cơ ? “, Dung xác nhận lại với tôi câu hỏi về việc tôi có bạn gái hay là chưa. Tôi nheo mắt lại, tình hình của tôi hiện giờ, nếu coi như là đã có bạn gái thì cũng đúng, mà nói là chưa có bạn gái thì cũng ko hề sai. Thành ra tôi đành trả lời lấp lửng :

-   Gọi là có cũng đúng , mà không có cũng ko sai !

Dung nhìn tôi có 1 cái gì đó rất lạ, em cười, nhưng câu hỏi của em có cái gì đó sai sai, nói :

-   Hôm trc em gặp a và chị ý ở vincom X, chị ý nhìn xinh em nhỉ ?

-   ừ, cũng xinh, nhưng nó bướng ghê hồn, nhiều lúc muốn táng cho nhát !

Dung phì cười với câu trả lời của tôi, e co giò đá tôi 1 cái vào ống đồng rồi nói :

-   Ai đời lại gọi bạn gái là “ nó” như anh ko hả ?

-   Ko nó thì gọi là giề? ,- Tôi gãi đầu, vặn vẹo lại.

-   Đồ ….hấp !

Dung nạt tôi rồi bỏ đi trc, bỏ lại tôi đang lè lưỡi với cái độ ngọt hơi quá mức của cốc trà sữa.

*

* *

 

Trời Hà Nội hôm nay thật sự nóng, dù bật máy lạnh cả đêm, nhưng tôi cũng ko thể ngủ sâu giấc dù đã có chút men làm mồi ngủ, rốt cuộc tôi cũng quyết định ngồi dậy và ra mở cửa phòng lúc….7 rưỡi sáng. Vừa mở cửa phòng rôi đã giật mình, nhảy lùi về sau 2 bước về thế thủ, …Nhung đang đứng trc cửa phòng tôi, làm động tác giống như chuẩn bị mở cửa phòng vậy. Tôi lè lưỡi hỏi :

-   Sáng sớm định làm gì anh hả em? Có tới phòng anh cũng lịch sự gọi hoặc nhắn tin chứ?

Nhung ngoái đầu vào trong phòng, có lẽ nàng đang nghi ngờ tôi làm gì đó mờ ám, sau khi xác nhận trong phòng chỉ có tôi , nàng mới nói :

-   Anh ăn sáng chưa? Chưa thì đi ăn sáng với em rồi mình đi chợ !

-   Đi chợ ? Nay rồng định đến nhà tôm ăn cơm hả ?

-   Không, nay …anh sẽ tới nhà em ăn cơm, hôm nay em định ra mắt anh với bố mẹ và anh chị ở nhà !

Vừa nghe xong câu nói của Nhung, tôi lập tức đưa tay ra hiệu cho Nhung dừng lại, tôi cần vài giây để sắp xếp lại những gì vừa nghe, sau đó tôi hỏi :

-   Ý em là hôm nay chúng ta tới nhà em ăn cơm, đồng thời cũng ra mắt anh với bố mẹ em? Anh không nhớ là 2 đứa mình đã bàn với nhau về việc này ?

Nhung ko trả lời, nàng tiến vào, lấy tay bấu mạnh vào tay tôi rồi nói :

-   Kiếm bộ nào hẳn hoi tý rồi đi với em nào, e biết là chưa kịp bàn với a, tại bố mẹ giục quá, nhanh khẩn trương !

Đấy, các bạn ạ, có đôi khi tôi có cảm giác tôi là con ở, chứ không phải chồng sắp cưới của Nhung nữa, dù chỉ là trên hợp đồng. Nàng luôn có sở thích làm điều gì đó một mình mà liên quan tới 2 đứa, rồi sau đó chỉ đơn giản là thông báo cho tôi hay yêu cầu tôi làm theo nàng. Hôm nay cũng vậy, nàng xuất hiện ở phòng tôi khi nắng đã chiều tới giữa phòng, lôi tôi đi ăn bún với nàng rồi kéo tôi vào chợ cùng nàng với lý do làm cơm ra mắt …bố mẹ vợ. Nghe thật trớ trêu, có vẻ như tôi lại đánh mất một ngày chủ nhật với biết bao dự định nữa.

Như đã nói, Nhung ko phải mẫu con gái giỏi bếp núc, và để đảm bảo bữa cơm ra mắt này hoàn hảo, tôi yêu cầu điều ngược lại với Nhung, tôi sẽ là người chọn mua đồ nấu, còn nàng đảm nhiệm vai trò ng xách đồ, thật ra, tôi lo cho cái dạ dày của mình hơn là lo cho 1 cái bữa ăn tươm tất đàng hoàng.

Chúng tôi rời khỏi chợ và đi về nhà Nhung khi đồng hồ trên tay tôi đã chỉ hơn 9h, có lẽ đã tới lúc để trổ cái tài bếp núc của 1 gã đàn ông độc thân 33 tuổi có dư rồi. Nhà Nhung ẩn sau 1 con phố khá lặng lẽ, nhà nàng cũng lặng lẽ sau những tán xà cừ và phượng vĩ lớn, có lẽ tuổi thọ ngôi nhà cũng ko kém gì tuổi thọ của nàng, hoặc là hơn rất nhiều. Nhà nàng có lẽ đc xây dựng theo kiểu kiến trúc chế độ cũ, rêu bám khá nhiều trên mái, và cây trứng cá trc nhà thì tôi đảm bảo nên đc đưa vào danh sách cổ thụ ở đất thủ đô.

-   Nhà này đc ông nội em xây dựng từ rất lâu rồi, ông em trc là nhà buôn gỗ, sau giải phóng thì ông chuyển vào làm nhà nước, sau này bố em lại bỏ nhà nước đi buôn và cưới mẹ em. Nhung vừa kể về gia đình nàng, vừa phụ tôi bếp núc, nàng ban đầu đề nghị là người thực hiện bữa cơm, tuy nhiên tôi phản đối và yêu cầu nàng chỉ phụ giúp tôi nấu nướng, tay nghề của nàng khiến tôi ko tin tưởng được.

-   Nhà em có 3 anh chị em, em là con út, 2 ông bà kia đều lớn tuổi và ra ở riêng rồi, họ khó tính cổ hủ lắm, tối ngày giục em lấy vợ thôi .

Tôi gật đầu cho đủ thủ tục, nhưng trong lòng thì mắng thầm rằng vớ đc quả bom nổ chậm ntn, ko giục lấy chồng thì làm sao được.

Chúng tôi còn hàn huyên rất nhiều nữa, chủ yếu nàng kể về quá trình nàng du học bên nước ngoài, rồi về nước bố nàng xin vào làm cơ quan nhà nước ra sao, sau đó nàng bỏ ra ngoài mở cửa hàng spa và bị gia đình phản đối dữ dội ntn, nàng kể cũng may mắn là spa làm ăn tốt, chứ ko biết chừng giờ này nàng đang làm dâu ở nhà 1 ông quan chức nào đó rồi. Nghe tới đây tôi có chút buồn, tại sao ko phải là người khác đen đủi mà lại là tôi chứ? Ông trời đôi khi thật bất công mà….

Loanh quanh vậy mà tới gần trưa tôi và Nhung mới dọn đầy đủ các món ăn lên cho …nhà gái thưởng thức, nhìn lại thành quả của mình, tôi có chút hãnh diện. Ít ra , suốt 33 năm qua tôi cũng ko ăn hại, ít nhất trong tương lai nếu có vớ đc cô vợ hẳn hoi mà đoảng vị thì tôi vẫn có thể tự nấu nướng cho mình và có thể cả cho đám con cháu nữa. Suốt cả bữa ăn, gia đình nhà gái chủ yếu khai thác vấn đề chúng tôi làm sao quen nhau, tôi làm cái gì và cả về tình hình gia đình của tôi nữa , đặc biệt bố mẹ Nhung hỏi khá kỹ về vấn đề nhà tôi có mấy an hem trai, có thằng nào bệnh tật gì không, có lẽ 2 cụ đang làm theo cách của người xưa “ xem tông xem giống” đây mà, ngc lại với bố mẹ, anh trai Nhung chủ yếu hỏi về chuyện làm ăn và tản mạn sang cả những chuyện kim cổ đông tây mà nhiều chuyện tôi thấy ko lquan cho lắm về mối quan hệ giữa anh vợ và em rể cả. Nói chung, buổi ra mắt dễ chịu hơn những gì tôi lo lắng, có thể là do cả gia đình Nhung đã rất sốt ruột cho chuyện lập thất của cô em gái nên ko gây khó dễ cho thằng rể hờ như tôi.

Kết thúc bữa ăn, khi Nhung và vài người phụ nữ trong nhà đang rửa bát tám chuyện dưới bếp, a trai Nhung vỗ vai tôi, nói :

-   Rảnh ko cu, anh với chú ra ngoài dạo mát tý !

Tôi nhún vai, cũng sớm đã chuẩn bị tư tưởng cho cái cảnh anh vợ dặn dò em rể rồi, nên ko ngần ngại tôi lẽo đẽo theo sau anh ra ngoài.

Sauk hi giới thiệu cho 1 loạt về tiểu sử các ngôi biệt thự cổ điển trong khu phố, hầu hết đều là nhà của các nhân vật quan trọng, 1 số cực quan trọng, 1 số khác thì không quan trọng nhưng lại là những doanh nhân thành đạt, vài nhân vật bí ẩn của thế giới ngầm nào đó như a nói, sau cùng đi tới gần bờ hồ, anh vỗ tôi ngồi ghế cạnh anh, anh mời tôi có dùng thuốc không và dĩ nhiên tôi từ chối, tôi ko có cảm tình với cái thứ dễ gây hôi miệng này.

-   Cậu thấy nhà anh thế nào?- Anh chợt hỏi.

-   Thế nào là thế nào ạ ? – Tôi ngạc nhiên.

-   Cậu thấy đấy, nhà a thì tiền hay quyền đều có, nếu chú ngoan, tương lai thì chả cần phải lo nghĩ gì về công danh sự nghiệp hay tiền bạc cả.

-   Em nghĩ là cuộc sống của em bây giờ khá tốt, ko cần phải dựa dẫm gì vào ai cả. – Tôi lập tức bày tỏ quan điểm của mình ngay khi anh vừa nói xong, thật sự mà nói, tôi hoàn toàn ko quan tâm tới gia thế hay tiền tài gì của Nhung cả, với tôi, tôi quan tâm tới bản hợp đồng kia mà thôi, những thứ khác của Nhung hay gia đình Nhung, với tôi ko đáng để bận tâm, của nhà giàu nuốt dễ không trôi, tôi luôn tự nhủ thế !

Nghe tôi trả lời, anh Nhung quay lại nhìn Nhung có vẻ ngạc nhiên , hỏi :

-   Thế cưới xong 2 đứa định đi đâu ?

-   Có lẽ thuê nhà chung cư, mốt có đủ tiền thì mua đứt thôi anh.

Anh phì cười, tôi nghe có vẻ anh lẩm bẩm rằng” lũ điên yêu nhau “, nhưng sau đó a vỗ vai tôi rồi nói :

-   Là thằng đàn ông ý bớt mấy cái sĩ diện hão đi, vớ đc cái cửa nào để lên giời thì cứ lên, người ta đánh giá chú bằng tiền chú tiêu và nhà chú ở chứ chẳng ai đánh giá là chú có nhà vợ to đâu !

Nói rồi a ra hiệu đi về, tôi đứng dậy theo anh mà tự nhiên trong lòng có cái gì đó hơi chút khó chịu…..

5
10 sao / 2 đánh giá
5 sao - 2 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 2 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo