Chiếc bánh mì tình thương

389 lượt xem
*1
Cái gió heo may của cuối mùa thu làm tôi cảm thấy se lạnh.Ai cũng muốn về bên người thân sau một ngày mệt mỏi ở công ti, trường học,...Tôi nào có phải ngoai lệ. Nhưng vẫn có thứ đánh bại được cái ngoại lê ấy, đó là tình thương sâu trong mỗi người. - Quái thật! Sao lạnh thế nhỉ? Về mau thôi mày ạ. - Nhỏ bạn tôi thì thầm.
- Chí phải! Chí phải! - Tôi gật gù bên đống sách.
Cái cơn lạnh đã làm tôi nhụt chí học tập. Thế là cả nhóm nhất chí đi về khi đã chiều. hôm nay là chủ nhật, mới 4 giờ chiều nhưng bầu trời đã xám xịt , trông như đã gần tối. Đang đi đến gần chùa, bỗng đâu đó tôi nghe tiếng van của một người ăn xin tôi nghiệp.
- Lay các bà, các ông. Ai thương tình cho tôi xin mẩu bánh...- giọng người ăn xin yếu ớt.
Giá mà có ai dừng chân lại đây thêm chút ít để thương cảm lấy người ăn xin tôi nghiệp. Chiếc áo của ông cụ rách rưới , bẩn thỉu toát lên một vẻ bề ngoài đáng thương cần, được giúp đỡ.
- này cụ, con cháu cụ đâu sao cụ lại ăn xin ở đây thế? - một người qua đường hỏi thăm.
- tôi... tôi...
-Hừ, lão già dám lừa tôi. đừng tưởng có thế mà gạt được tôi nhé! Quên đi!
Rồi hắn phủi tay, lườm ông lão , liền đi mất .Mặt ông lão vẻ buồn phiền,ông trút một hơi thật dài rồi tiếp tục với câu cửa miệng quen thuộc.
------------HẾT PHẦN 1------------
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo