Lạc vào tương lai - Chương 1

243 lượt xem
  1. Sau chuyến đi đến Paris, Lylia trở về nước. Nó bước xuống máy bay, rút
    điện thoại ra, gọi cho Tom (đứa em trai ruột của nó) rồi cằn nhằn: “Này Tom,
    làm gì mà lâu thế, chị đợi lâu rồi đấy!”. Từ đầu dây bên kia thằng nhóc vọng lại:
    “Trời ạ, bà chị của em ơi, em biết là chị vừa xuống máy bay mà không cần phải
    nói dối để thúc giục em tới đâu, còn nghe tiếng loa của nhân viên sân bay kìa.
    Cố đợi thêm tí nữa nhá, em đang ở trường, tan học em sẽ đón chị. Bye.” Nó sững
    sờ: “Ơ! Này… này…Mới mấy tháng không gặp mà trở thành người khác luôn rồi! Đành
    đợi vậy. Chán thật!” Nói rồi Lylia đi vào một nhà hàng gần đó ăn nhân tiện chờ
    Tom đến đón. Vì lúc sáng chưa ăn gì nên bụng đói meo, nó gọi cả đống thức ăn rồi
    một mình chén sạch. Thấy nó ăn nhiều như trư bát giới, mọi người xung quanh ai
    nấy đều đưa mắt mà ngỡ ngàng. Một lúc sau, Tom đến, nó thốt lên: “Này một mình
    chị ăn hết bấy nhiêu đây à! Chị sắp mập như con lợn rồi đấy, em sợ em không đem
    đủ tiền trả cho chị đâu!” Lylia bình thảng cười: “Em không phải lo đâu chị đem
    đủ tiền mà, ăn đi!” Tom tỏ ra phản đối và kéo cô chị ham ăn của nó về nhà.

Nhà của hai chị em nó là một căn biệt thự
nằm ở ngoại ô thành phố. Không khí nơi đây rất trong lành, không chút xe cộ. Cỏ
cây xanh tốt, chim ca ríu rít. Phía trước sân là một bể bơi lớn, nước xanh biếc.
Xung quanh vườn sau là một thảm cỏ nhung được cắt tỉa thường xuyên. Ở nhà còn
có cả người giúp việc và quản gia. Tất cả mọi người ở đó đều gọi chúng là “cô
chủ, cậu chủ”. Sỡ dĩ bọn nó có được ngôi biệt thự này là nhờ bố mẹ chúng là một
tỉ phú ở Việt. Đôi khi bọn nó còn bị mấy đứa bạn cô lập vì bọn chũng nghĩ nhà
giàu sẽ rất thích khoe khoang tiền của, bọn học sinh ở trường còn hay gọi chúng
là con hèn (ý nói Lylia và Tom núp bóng bố mẹ) một số khác hiểu bọn nó hơn thì
thấy tự ti vì Lylia và Tom vừa là con nhà giàu, vừa xinh đẹp, học giỏi, lại còn
rất tốt bụng, được nhiều thầy cô yêu quý nên cũng chẳng chịu kết bạn chung. Từ
lúc còn nhỏ đến giờ chúng có rất ít bạn, chủ yếu chỉ là hai chị em chơi với
nhau. Ngay cả bố mẹ cũng đi làm ăn xa, rất ít khi về nhà nên bọn nó trở thành
chủ, việc trong nhà đều là do chúng quản.
Vì thế, khi về đến nhà cả hai chị em chỉ
ngồi thui thủi một mình mà xem ti vi. Nếu không ai thấy thì chắc cũng chẳng ai
chịu tin cuộc sống giàu có cũng chẳng sung sướng gì. Một lát sau, Tom bắt đầu học
bài, còn Lylia thì quá mệt mỏi nên đã đi ngủ. Chẳng mấy chốc, nó đã ngủ đến tối,
hại thằng em trai phải gồng lưng thúc tỉnh.
- Này chị làm gì mà ngủ say như chết vậy hả?
Báo hại em gọi từ nãy giờ, mệt quá! Em gọi rủ chị đi ra ngoài ăn tối mừng chị về
nhà này. Có đi không thì nói một tiếng cho em hay! - Tom nói.
- Ừ, đi chứ, ăn mà sao không đi được! -
Lylia trả lời.
- Mấy tháng không gặp mà chị vẫn ham ăm
như cũ nhỉ. Thật chẳng hiểu sao chị vẫn cứ gầy như tăm thế kia! Trời ạ ăn vừa
thôi, coi chừng có ngày lòi họng mà chết đấy! - Tom bảo.
- Này, em chị vẫn thích dạy đời người khác
như xưa nhỉ! Chị là chị của mày đấy. Đi ăn nhanh đi, chị đói lắm rồi.
- Được thay đồ nhanh nào, rồi đi.
Nói rồi, cả hai đi chuẩn bị, rồi vào một
nhà hàng gần đó để ăn tối.
Khi đang ăn, họ gặp được Jack (bạn lúc nhỏ
của Tom). Jack rủ Tom đi chơi. Vì là một thằng nhóc ham chơi nên nó chẳng ngại
gì, bỏ mặc cô chị gái. Lylia cũng chẳng quan tâm đến chuyện này, nó cứ ăn cho đến
khi bụng no căng, nhưng bây giờ nó lại gặp một rắc rối lớn, nó không mang thể
thanh toán nổi, chỉ có Tom mang theo tiền nhưng nó đã rời đi. Đang bối rối,
không biết phải làm gì thì có một thanh niên khoảng chừng hơn Tom vài tuổi, mặc
áo choàng đen, trùm kín cả mặt bước đến cạnh bàn ăn trả tiền cho chủ quán rồi
kéo Lylia đi đến một góc hẻm gần đó. Thực sự lúc đó Lylia có vẻ rất sợ hãi,
nhưng cũng không thể chống lại vì hắn ta rất khỏe. Hắn mở bịt mặt ra. Lylia bất
ngờ khi nhìn thấy Tom: “Này, em làm cái gì vậy hả! Túm cổ áo chị làm gì thế! Thả
chị ra mau!” Người có khuôn mặt giống Tom lúc đó đáp lại: “Chị đi theo tôi, rồi
chị sẽ hiểu” Lylia thốt lên: “Hình như có gì đó hơi sai sai thì phải… Này…này,
cậu là ai tại sao lại giả dạng Tom. Tom không dám đối xử với chị nó như thế này
đâu! Mau thả tôi ra, cậu muốn kiếm chuyện à!” Hắn bảo: “Tôi là Tom nhưng là Tom
của 7 năm tới!” Nó mới sững sờ: “Cậu là ai, hoang tưởng à!” Hắn ta vẫn cứng rắn,
khăn khăn đòi nó bước qua một cánh cổng kì lạ. Vì Lylia không đồng ý nên bị hắn
lôi như vác gạo.
Vừa bước qua bên kia cổng, nó rất kinh ngạc
không nói nên lời thế giới xung quanh đã khác đi 360 độ. Xung quanh giờ đây chỉ
toàn là những toàn nhà cao chọc trời, mô tô bay, những chiết bị di chuyển trước
đây chỉ có trong phim ảnh giờ đã được hiện thực hóa. Đi được vài bước, nó ngỡ
ngàng khi thấy một bức tường khổng lồ chắn ngang trước mặt. Bức tưởng này cao đến
nổi không thể thấy được đỉnh. Nó đi theo kẻ kì lạ ấy đến một hồ nước lớn ở
trung tâm thành phố rồi hắn đưa tay lên làm một kí hiệu gì đó, bỗng chốc một
tòa nhà hiện ra. Tòa nhà này được bọc thép, xây tròn như một hiếc đĩa khổng lồ,
trước mỗi cửa đều có thiết bị nhận diện dấu vân tay. Đi thêm một đoạn, họ gặp một
căn phòng có vẻ đặc biệt hơn số còn lại, không chỉ phải nhập mật mã mà còn phải
ra hiệu, xác thực giọng nói mới được vào. Bên trong căn phòng có một người phụ
nữ xinh đẹp đang ngồi trước máy tính. Cô ta cất lên một giọng nói rất quen thuộc:
“Em về rồi à? Có dẫn theo người mà chị nói hay không?” Hắn ta trả lời vọng lại:
“Vâng! Đây có phải là người chị nhắc đến hay không?” Cô ta che mặt đi và ngoảnh
mặt lại nhìn tôi như mất hồn.
-
Chào mừng người đã quay lại. Nữ vương Arena Lylia…
4
16 sao / 4 đánh giá
5 sao - 3 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 1 đánh giá
Điểm 4 SAO trên tổng số 4 đánh giá
Bình luận
❤❤Ďıαłɪŋ♪♪ | Chat Online
16/12/2021 17:46:24
Bạn ơi, cho mik xin nick tienganh123 của bn đc ko (Mik mún kb)? Nick của mik nè : chilightsparkle
3 0
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo