Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 414
Nhã Tịnh | Chat Online | |
20/02/2019 17:39:54 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
107 lượt xem
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 415 (Truyện ngôn tình)
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 416 (Truyện ngôn tình)
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 413 (Truyện ngôn tình)
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 412 (Truyện ngôn tình)
Úi má nó!!!
Bọn họ vừa nhìn thấy cái gì?
Bọn họ vừa nghe được cái gì?
Không kịp đề phòng bị thức ăn cho chó ném cho đầy mặt!!!
Trong phút chốc tất cả mọi người đều quay phắt nhìn về phía Trình Phong, trạng thái kia hình như sắp hóa cuồng...
"Ông! Chủ! Của! Chúng! Ta! Sắp! Có! Vợ!!!"
"Đệch! Trợ lý Trình, anh quá không có nghĩa khí rồi! Chuyện lớn thế mà miệng cứ kín như bưng! Nói cho anh em biết chút thì thiếu miếng thịt à!"
"Làm chúng tôi sợ đến tiểu ra quần!"
"Mới nãy ông chủ phát tiền thưởng chắc không phải vì bà chủ tương lai khen chúng ta một câu chăm chỉ đấy chứ? Boss có thích chúng ta làm thêm giờ bao giờ đâu!"
"Nhất định là vậy!"
...
Trình Phong trợn trắng mắt, đến anh cũng sợ đến tiểu ra quần có được không?
Cũng may là hai người không có xung đột gì, với lại sếp không chỉ phát tiền thưởng mà còn dùng lời nhỏ nhẹ thế kia thì chắc chắn nguy cơ đã giải trừ, sau cơn mưa trời lại sáng.
Từ một khía cạnh nào đó thì Ninh tiểu thư mới là người quyết định sống chết của bọn họ thì phải!
Thoáng bình tĩnh lại, một nữ nhân viên mất hứng lầm bầm: "Các anh đừng có ở đây mà kích động vớ vẩn, ai biết có phải bà chủ tương lai hay không chứ!"
Công ty có không ít nữ nhân viên thầm ái mộ Lục Đình Kiêu, một lòng cho rằng Boss đại nhận là thuộc về tất cả mọi người. Cho nên việc đột nhiên phát hiện hoa đã có chủ khiến họ chẳng thể dễ chịu chút nào, lập tức rối rít phụ họa: "Nói không chừng chỉ là vui một chút thôi ý chứ!"
Có nhân viên nam nhìn bọn họ như mấy đứa ngốc, đứng ra phản bác: "Từ góc độ cùng là đàn ông mà nói thì Boss lần này tuyệt đối nghiêm túc! Nếu Boss là loại người thích chơi đùa thì nhiều năm qua bên người anh ấy sẽ thiếu đàn bà sao? Mấy cô từng thấy dáng vẻ thất thố của Boss bao giờ chứ? Mấy cô thấy bộ dạng dịu dàng của Boss bao giờ chưa? Mấy cô thấy Boss nói chuyện với ai mà đầy đủ chủ vị như thế chưa?"
"Đâu chỉ thế! Từ lúc tôi vào công ty đến giờ chưa bao giờ thấy Boss nói dài đến vậy, thiếu chút nữa tôi còn cho rằng anh ấy bị rối loạn chức năng giao tiếp đấy! Không ngờ tán gái thì lại không mắc hì hì hì."
"Đây đã là cái gì, tôi còn tưởng Boss của chúng ta thích đàn ông cơ?"
...
Mấy cô nhân viên nữ một bộ không cam lòng nhưng cũng chẳng thể nào phản bác.
Phản bác không được thì khó tránh khỏi việc đi dìm hàng người khác: "Người phụ nữ kia rốt cuộc là ai? Còn đeo khẩu trang! Chả nhẽ bộ dạng không thể gặp người sao?"
"Dẫu cho có đeo khẩu trang cũng nhìn ra cô ấy là một đại mỹ nữ, đám đàn bà các cô cũng dám mơ ước Boss sao, thôi đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa!"
"Khốn khiếp nhà anh, ai nói mơ ước Boss chứ! Chúng tôi chỉ không ưa hồ ly tinh dụ dỗ Boss của chúng tôi mà thôi!"
"Chẳng lẽ là Tô Dĩ Mạt sao? Thật ra thì hình tượng của Tô Dĩ Mạt cũng khá tốt! Rất nữ thần! So với Boss cũng coi như là... xứng đôi vừa lứa!"
"Đồ mắt lợn luộc! Cái đứa giả từ đầu tới chân như cô ta sao xứng với Boss của chúng ta được?"
"Đừng cãi nhau đừng cãi nhau nữa! Đám đàn bà các cô thì Boss có thích người nào cũng chẳng khiến các cô hài lòng được..."
...
Bạch Kim Đế Cung
Xuống xe, Ninh Tịch có chút hoảng hốt nhìn căn biệt thự trước mắt.
Nói thật, lúc rời khỏi nơi này cô chưa từng nghĩ có ngày sẽ quay lại đây.
Lục Đình Kiêu thấy cô ngẩn người thì hỏi: "Sao vậy?"
"Không sao", Ninh Tịch lắc đầu một cái rồi theo vào nhà.
Đi được nửa đường thì chuông điện thoai reo, là Giang Mục Dã gọi điện tới.
"Alo, gì thế?"
"Không có gì, chỉ nhắc cô một câu buổi tối đừng có tới trễ! Để tôi cô đơn thì tôi sẽ trở mặt với bà đấy!"
Giang Mục Dã đầu bên kia uy hiếp.
Ninh Tịch mê mang: "Buổi tối... buổi tối trễ trủng cái gì?"
"Ninh Tiểu Tịch! Bà chán sống rồi có đúng không?"
"À à, nhớ ra rồi, nhớ ra rồi, buổi tối có live stream game đúng không? Biết biết! Tôi chỉ đùa với ông thôi chứ tuyệt đối không quên đâu! Tuyệt đối không trễ! Cúp nha!" Ninh Tịch cúp điện thoại thật nhanh, vẻ mặt khó tránh khỏi có chút chột dạ.
Trên thực tế thì dưới sắc đẹp của Boss đại nhân, cô đã sớm đem chuyện này quăng đến chín tầng mây rồi!
Ninh Tịch đau khổ nhìn về phía Lục Đình Kiêu: "Boss đại nhân, là thế này... tôi đang là đại diện thương hiệu cho một game, cho nên tối nay có kế hoạch tuyên truyền, muốn quay live stream... làm thế nào..."
"Em có thể dùng máy tính của tôi."
Bọn họ vừa nhìn thấy cái gì?
Bọn họ vừa nghe được cái gì?
Không kịp đề phòng bị thức ăn cho chó ném cho đầy mặt!!!
Trong phút chốc tất cả mọi người đều quay phắt nhìn về phía Trình Phong, trạng thái kia hình như sắp hóa cuồng...
"Ông! Chủ! Của! Chúng! Ta! Sắp! Có! Vợ!!!"
"Đệch! Trợ lý Trình, anh quá không có nghĩa khí rồi! Chuyện lớn thế mà miệng cứ kín như bưng! Nói cho anh em biết chút thì thiếu miếng thịt à!"
"Làm chúng tôi sợ đến tiểu ra quần!"
"Mới nãy ông chủ phát tiền thưởng chắc không phải vì bà chủ tương lai khen chúng ta một câu chăm chỉ đấy chứ? Boss có thích chúng ta làm thêm giờ bao giờ đâu!"
"Nhất định là vậy!"
...
Trình Phong trợn trắng mắt, đến anh cũng sợ đến tiểu ra quần có được không?
Cũng may là hai người không có xung đột gì, với lại sếp không chỉ phát tiền thưởng mà còn dùng lời nhỏ nhẹ thế kia thì chắc chắn nguy cơ đã giải trừ, sau cơn mưa trời lại sáng.
Từ một khía cạnh nào đó thì Ninh tiểu thư mới là người quyết định sống chết của bọn họ thì phải!
Thoáng bình tĩnh lại, một nữ nhân viên mất hứng lầm bầm: "Các anh đừng có ở đây mà kích động vớ vẩn, ai biết có phải bà chủ tương lai hay không chứ!"
Công ty có không ít nữ nhân viên thầm ái mộ Lục Đình Kiêu, một lòng cho rằng Boss đại nhận là thuộc về tất cả mọi người. Cho nên việc đột nhiên phát hiện hoa đã có chủ khiến họ chẳng thể dễ chịu chút nào, lập tức rối rít phụ họa: "Nói không chừng chỉ là vui một chút thôi ý chứ!"
Có nhân viên nam nhìn bọn họ như mấy đứa ngốc, đứng ra phản bác: "Từ góc độ cùng là đàn ông mà nói thì Boss lần này tuyệt đối nghiêm túc! Nếu Boss là loại người thích chơi đùa thì nhiều năm qua bên người anh ấy sẽ thiếu đàn bà sao? Mấy cô từng thấy dáng vẻ thất thố của Boss bao giờ chứ? Mấy cô thấy bộ dạng dịu dàng của Boss bao giờ chưa? Mấy cô thấy Boss nói chuyện với ai mà đầy đủ chủ vị như thế chưa?"
"Đâu chỉ thế! Từ lúc tôi vào công ty đến giờ chưa bao giờ thấy Boss nói dài đến vậy, thiếu chút nữa tôi còn cho rằng anh ấy bị rối loạn chức năng giao tiếp đấy! Không ngờ tán gái thì lại không mắc hì hì hì."
"Đây đã là cái gì, tôi còn tưởng Boss của chúng ta thích đàn ông cơ?"
...
Mấy cô nhân viên nữ một bộ không cam lòng nhưng cũng chẳng thể nào phản bác.
Phản bác không được thì khó tránh khỏi việc đi dìm hàng người khác: "Người phụ nữ kia rốt cuộc là ai? Còn đeo khẩu trang! Chả nhẽ bộ dạng không thể gặp người sao?"
"Dẫu cho có đeo khẩu trang cũng nhìn ra cô ấy là một đại mỹ nữ, đám đàn bà các cô cũng dám mơ ước Boss sao, thôi đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa!"
"Khốn khiếp nhà anh, ai nói mơ ước Boss chứ! Chúng tôi chỉ không ưa hồ ly tinh dụ dỗ Boss của chúng tôi mà thôi!"
"Chẳng lẽ là Tô Dĩ Mạt sao? Thật ra thì hình tượng của Tô Dĩ Mạt cũng khá tốt! Rất nữ thần! So với Boss cũng coi như là... xứng đôi vừa lứa!"
"Đồ mắt lợn luộc! Cái đứa giả từ đầu tới chân như cô ta sao xứng với Boss của chúng ta được?"
"Đừng cãi nhau đừng cãi nhau nữa! Đám đàn bà các cô thì Boss có thích người nào cũng chẳng khiến các cô hài lòng được..."
...
Bạch Kim Đế Cung
Xuống xe, Ninh Tịch có chút hoảng hốt nhìn căn biệt thự trước mắt.
Nói thật, lúc rời khỏi nơi này cô chưa từng nghĩ có ngày sẽ quay lại đây.
Lục Đình Kiêu thấy cô ngẩn người thì hỏi: "Sao vậy?"
"Không sao", Ninh Tịch lắc đầu một cái rồi theo vào nhà.
Đi được nửa đường thì chuông điện thoai reo, là Giang Mục Dã gọi điện tới.
"Alo, gì thế?"
"Không có gì, chỉ nhắc cô một câu buổi tối đừng có tới trễ! Để tôi cô đơn thì tôi sẽ trở mặt với bà đấy!"
Giang Mục Dã đầu bên kia uy hiếp.
Ninh Tịch mê mang: "Buổi tối... buổi tối trễ trủng cái gì?"
"Ninh Tiểu Tịch! Bà chán sống rồi có đúng không?"
"À à, nhớ ra rồi, nhớ ra rồi, buổi tối có live stream game đúng không? Biết biết! Tôi chỉ đùa với ông thôi chứ tuyệt đối không quên đâu! Tuyệt đối không trễ! Cúp nha!" Ninh Tịch cúp điện thoại thật nhanh, vẻ mặt khó tránh khỏi có chút chột dạ.
Trên thực tế thì dưới sắc đẹp của Boss đại nhân, cô đã sớm đem chuyện này quăng đến chín tầng mây rồi!
Ninh Tịch đau khổ nhìn về phía Lục Đình Kiêu: "Boss đại nhân, là thế này... tôi đang là đại diện thương hiệu cho một game, cho nên tối nay có kế hoạch tuyên truyền, muốn quay live stream... làm thế nào..."
"Em có thể dùng máy tính của tôi."
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!