Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 9: Gặp qua an vương gia – An Thiếu Hàn
Xuân Quỳnh | Chat Online | |
21/02/2019 17:38:03 | |
Truyện tổng hợp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
107 lượt xem
- * Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 10: Đắc tội An vương, từ nay về sau tuyệt đối không có quả ngon để ăn (Truyện tổng hợp)
- * Chiếc rìu của thủy thần (Truyện cổ tích)
- * Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 8: Dễ dàng dụ dỗ đi ăn trộm (Truyện tổng hợp)
- * Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 7: Bách lý thâu phong liễu hành vân, là tiểu thâu điên (Truyện tổng hợp)
“Ngươi thật sự là sát thủ? Không phải thương nhân?” “Ha ha, ta nhớ rõ bản thân dường như không phải thương nhân nha.” =------= “Ta bắt đầu hối hận vì muốn lợi dụng ngươi.” “Khoan đã. Chắc giá, mười vạn lượng hoàng kim đổi lấy bảo vật kia.” Lần này Liễu Hành Vân thực sự muốn điên rồi. Tạ Vãn Phong a Tạ Vãn Phong. Ngươi đến xem một chút cái bộ dạng tiểu nhân đắc ý của người này đi. Trong sáng? Ngốc nghếch? Thôn cô? Những cái này… làm sao có thể dùng dể miêu tả nàng. Nàng phải là con khỉ tinh ranh, đúng, con khỉ tinh ranh. Cái gì vì nụ cười như ánh mặt trời tháng năm! Nàng căn bản chính là nghĩ tới kiếm chác một khoản thì có. Mai Vũ dương dương tự đắc quét qua một vòng bộ dạng táo bón của Liễu Hành Vân. Nàng có tự tin người này chắc chắn sẽ ưng thuận. Mai Vũ nàng là ai? Người này cũng nên nghe ngóng trên giang hồ một chút uy danh của “Vũ Thần” chứ. Ách, mặc dù nàng cũng chỉ là qua những tin đồn mới biết bản thân mình được gắn cho cái tước hiệu như thế. Mai Vũ hiểu rõ, so với Tạ Vãn Phong, Liễu Hành Vân này dễ khi dễ hơn. Tuy hắn lúc nào cũng tự nhận mình là gian xảo, quỷ quyệt gì đó nhưng thực tế lại chỉ là một đại nam hài đơn thuần mà thôi. Hơn nữa sư phụ đã nói, làm sát thủ, nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ cũng sẽ yêu cầu khoản thù lao lớn tương xứng. “Thiên sát! Thành giao!” Liễu Hành Vân trong nội tâm đang thổ huyết. Vì Tử Ngọc bảo trâm, tiểu gia liều mạng! Hai người giấy trắng mực đen hứa hẹn, mỗi người một việc. Mai Vũ thay đổi một thân y phục liền cùng Liễu Hành Vân bước ra khỏi nhà trọ. Duỗi duỗi gân cốt, Mai Vũ ngẩng đầu lấy tay che mắt nhìn bầu trời. “Ai, ai, trời như muốn mưa rồi, ngươi khẳng định hôm nay nhất định phải hành động?” Mai Vũ duỗi lưng mệt mỏi, rầu rĩ hỏi Liễu Hành Vân. Liễu Hành Vân trừng mắt nhe răng với nàng, kiên định nói: “Hôn nay An vương phủ tuyển nha hoàn. Chẳng lẽ ngươi muốn ta lại đợi thêm một năm?” Mai Vũ rụt cổ, cười khan nói: “Chúng ta đi thôi.” Nàng là thực sợ hắn tức giận đi lên cho nàng một trận. Nàng cảm giác hắn có thể làm vậy lắm. Sờ sờ cái mặt nạ trên mặt, Mai Vũ nghi hoặc hỏi: “Ngươi xác định muốn ta mang cái mặt nạ này vào? Ta cảm thấy khuôn mặt trước đây cũng nhất định sẽ được tuyển.” “Bảo ngươi làm cái gì thì ngươi làm cái đó đi, đừng nói nhảm nhiều như vậy.” Liễu Hành Vân thật muốn bổ đầu nàng ra xem bên trong có phải nhét toàn bông hay không. Tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng Liễu Hành Vân vẫn phải công nhận, diện mạo Mai Vũ rất đẹp. Đều không phải kiểu băng sơn mỹ nhân hay mỹ nữ khuynh thành. Kiểu như, khi không cười sẽ không có gì ấn tượng. Nhưng cười lên sẽ khiến người ta không thể nào quên được. Lúc nàng cười, một đôi thủy mâu long lanh sống động, khiến cả khuôn mặt tản ra hương vị ấm áp, rất xinh đẹp. Nếu như nàng mang cái khuôn mặt ấy đi thi tuyển, sợ sẽ không phải làm nha hoàn mà là làm thị thiếp a. Hắn còn trẻ, còn không muốn chết trên tay Tạ Vãn Phong…. Mọi việc tiến hành hết sức thuận lợi. Mai Vũ thành công được tuyển làm nha hoàn nhờ khuôn mặt kia. Liễu Hành Vân đến nay vẫn nhớ rõ đoạn đối thoại của Mai Vũ cùng tên quản sự có cái nốt ruồi đen to đùng. “Phụ mẫu?” “Đã chết.” “Thân thích?” “Chết hết.” “Ngươi được tuyển.” Khi đó, Liễu Hành Vân thiếu chút nữa cho rằng Vương Phủ trên thực tế là lòng dạ hiểm độc tàn sát người vô số. Nhưng bất kể như thế nào, kết quả cũng là làm người vừa lòng. Đến lúc này, Mai Vũ liền cùng Liễu Hành Vân tách ra hành động. Hôm nay là ngày Vương phủ tuyển nha hoàn, cũng là bắt đầu ba ngày săn bắn của An vương. Liễu Hành Vân tự tin có thể tiếp cận An vương. Hơn nữa còn lấy tư cách thượng khách để tiến nhập vương phủ. Trên đường đi tới vương phủ, trời đột nhiên đổ cơn mưa phùn. Cuối tháng ba, đầu tháng tư, khí xuân vào lúc mưa phùn, mang theo nhè nhẹ hương vị bùn đất. Cảm giác sầu muộn triền miên, Mai Vũ dưới trời mưa phùn lất phất, gặp được nam nhân kia. Hắn cưỡi hắc tuấn mã, từ chỗ Vương phủ đi ra, thẳng đường giục ngựa phi như bay. Một đầu tóc đen, dùng một chiếc trâm rồng búi ở phía sau đầu. Trên trán có một vài sợi tóc rơi xuống bên cạnh đôi nhãn tình trầm tĩnh, lạnh nhạt. Gương mặt lãnh tuấn, duy nhất có bờ môi hết sức gợi cảm, tà tà câu dẫn. Hắc trên thân mang một bộ đồ đen bó sát người, cùng một chiếc áo choàng màu đen. Màu đen, hết thảy đều là màu đen. Tất cả mọi người dừng lại ngơ ngác nhìn hắn. Chỉ có Mai Vũ đi thực vội. Một đội ngũ nha hoàn thật dài, chỉ thấy một bóng dáng màu đỏ thấp thoáng trong đám người. Mai Vũ chỉ liếc nhìn hắn một cái, liền thật sâu nhớ kỹ bộ dáng của hắn. Trong không khí phiêu tán một loại khí tức nguy hiểm nhưng lại rất mê người. Mai Vũ không biết rốt cuộc nơi nào nguy hiểm, nhưng trực giác của nàng cảm nhận rất rõ. Trong lòng Mai Vũ có chút rối loạn, người kia, rất nguy hiểm. Hắn là … An Vương gia - An Thiếu Hàn. An Thiếu Hàn có chút kinh ngạc với tiểu nha hoàn một thân hồng y kia, nhưng cũng chỉ là suy nghĩ chợt lóe lên. Thoắt cái, hắn đã giục ngựa rời đi. Một khắc kia, đỏ và đen quay lưng về phía nhau mà đi.
Truyện mới nhất:
- Người mẹ (Truyện truyền thuyết)
- Người đi săn và con vượn (Truyện ngắn)
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Tặng quân rượu độc tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 9: Gặp qua an vương gia – An Thiếu Hàn,Tặng quân rượu độc tiễn quân ra đi,Quyển 1 - Chương 9: Gặp qua an vương gia – An Thiếu Hàn
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!