Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 550
Nhã Tịnh | Chat Online | |
26/02/2019 18:09:58 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
168 lượt xem
- * Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 210: Giành người đàn ông của tao, tao đánh chết mày (Truyện ngôn tình)
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 551 (Truyện ngôn tình)
- * Bao giờ (Truyện cười)
- * Boss hung dữ - Ông xã kết hôn đi - Chương 209: Không một người đàn ông nào muốn chạm vào cái loại đàn bà như bà đâu (Truyện ngôn tình)
Ninh Diệu Hoa có hai đứa con gái, một đứa là trân châu một đứa là mắt cá1.
1 Trong một mẩu truyện ngụ ngôn của Trung Quốc có ví von một phú ông có mắt như mù đem trân châu thật vứt đi và coi mắt cá như bảo bối nên cụm từ "trân châu và mắt cá" thường được đưa ra làm ví dụ về đồ thật và đồ giả.
Ninh Tuyết Lạc thân phận cao quý, sớm đã được hứa gả cho Tô gia, chắc chắn là họ không trèo lên được, còn xuất thân của Ninh Tịch hơi thấp kém nhưng dù sao cũng có danh nghĩa là con nuôi, nếu thật sự có thể lấy về ít nhiều cũng kiếm chác được ít.
Bị người kia nhắc tới, không ít người cũng bắt đầu rục rịch, nghe ngóng về tình hình của Ninh Tịch.
"Hình như có phải đâu, tôi nghe nói là toàn đi đóng vai quần chúng trong đoàn làm phim nào đó mà nhỉ?"
"Gì cơ? Vai quần chúng á? Công việc đàng hoàng thì không làm, chạy vô cái nghề đấy làm gì?"
"Chắc thấy Tuyết Lạc thành minh tinh nên bản thân cũng muốn thử đấy!"
"Đúng là... không biết tự lượng sức mình? Nó tưởng ai cũng làm minh tinh được chắc? Linh Ngọc, sao bà không quản nó?"
Nghe thấy mấy lời nghị luận này, sắc mặt rạng rỡ của Trang Linh Ngọc cũng sầm xuống.
Ninh Tuyết Lạc thấy vậy liền nắm chặt lấy tay Trang Linh Ngọc, tỏ vẻ hiểu ý nói: "Ba mẹ con từ lâu đã muốn chị đến công ty làm việc rồi, vị trí cũng đã sắp xếp đâu vào đấy, chỉ là... chỉ là chị con không muốn, cô chú cũng biết đấy, dù sao cũng không phải là con ruột... có nhiều lời ba mẹ cũng không không thể nói quá được, chỉ có thể tôn trọng ý nguyện của chị con thôi!"
Mọi người vừa nghe thấy vậy, lập tức nườm nượp gật đầu tỏ ý thấu hiểu: "Haiz, chuyện này sao có thể trách Linh Ngọc được, Linh Ngọc cho nó cơm ăn áo mặc còn đưa ra nước ngoài đã là cho nó nền giáo dục tốt nhất rồi, thế là quá đủ rồi ấy chứ?"
"Chỉ có thể nói rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, ở quê lên tầm nhìn hạn hẹp, có dạy thế nào cũng không được! Sao có thể so nó với Tuyết Lạc được!"
"Đúng rồi đấy! Linh Ngọc với Diệu Hoa cũng đã nhân từ hết mức rồi!"
Nghe những lời này, Trang Linh Ngọc thầm thở phào, dù sao cũng không có ai biết cái đứa vô liêm sỉ kia là con ruột của bà ta.
Con gái bà ta, niềm kiêu hãnh của bà ta, chỉ có mình Tuyết Lạc mà thôi!
Có lí do "mẹ nuôi khó làm" sau này bất kể Ninh Tịch có làm ra chuyện mất mặt thế nào cũng chẳng liên quan gì tới bà ta hết!
...
Ngoài cổng Ninh gia.
Sau khi Ninh Tịch tới, cô chỉ đứng từ xa nhìn vào, nếu muốn vào từ cổng chính buộc phải có thiệp mời, nhưng cô lại không được ai thông báo cả chứ đừng nói tới việc có được tấm thiệp kia.
Vậy nên cô nghĩ một hồi, cuối cùng gọi điện cho chị họ - Ninh Thiên Tâm.
"Chị Tâm."
Đầu dây bên kia vừa nghe thấy giọng cô liền kích động: "Tiểu Tịch, em đang ở đâu thế? Chị đang định gọi cho em này, hôm nay là lễ mừng thọ của ông, em có về không?"
"À, em đã về đến cửa nhà rồi, có thể phiền chị ra ngoài một chút, giúp em gửi quà cho ông nội được không?" Ninh Tịch cầu xin nói.
"Em đến rồi à? Hazz, kể cả em không muốn gặp những người khác, nhưng nếu đã đến rồi dù gì cũng nên gặp ông một chút chứ? Tối qua ông còn nhắc em với chị đấy, hỏi em bao giờ thì về, chị còn an ủi ông bảo hôm nay chắc chắn em sẽ về, kết quả..." Ninh Thiên Tâm không đành lòng nói tiếp.
Thấy Ninh Thiên Tâm nói vậy, Ninh Tịch cũng có chút khó xử.
Cuối cùng, Ninh Thiên Tâm vẫn phải thở dài nói: "Không thì thế này đi, em ra cổng sau đợi một lát, chị tìm cơ hội đưa ông ra để em chúc thọ ông, tự mình tặng quà cho ông nhé!"
"Nếu được như vậy thì tốt quá, cảm ơn chị!" Ninh Tịch cảm khích không thôi.
Quyết định xong, Ninh Tịch thở phào đem chuỗi vòng ngọc phật đi ra cửa sau.
Cách một tấm cửa, khi cô thấy Ninh Thiên Tâm dìu một ông lão tóc bạc đi ra, vành mắt cô bỗng đỏ lên.
1 Trong một mẩu truyện ngụ ngôn của Trung Quốc có ví von một phú ông có mắt như mù đem trân châu thật vứt đi và coi mắt cá như bảo bối nên cụm từ "trân châu và mắt cá" thường được đưa ra làm ví dụ về đồ thật và đồ giả.
Ninh Tuyết Lạc thân phận cao quý, sớm đã được hứa gả cho Tô gia, chắc chắn là họ không trèo lên được, còn xuất thân của Ninh Tịch hơi thấp kém nhưng dù sao cũng có danh nghĩa là con nuôi, nếu thật sự có thể lấy về ít nhiều cũng kiếm chác được ít.
Bị người kia nhắc tới, không ít người cũng bắt đầu rục rịch, nghe ngóng về tình hình của Ninh Tịch.
"Hình như có phải đâu, tôi nghe nói là toàn đi đóng vai quần chúng trong đoàn làm phim nào đó mà nhỉ?"
"Gì cơ? Vai quần chúng á? Công việc đàng hoàng thì không làm, chạy vô cái nghề đấy làm gì?"
"Chắc thấy Tuyết Lạc thành minh tinh nên bản thân cũng muốn thử đấy!"
"Đúng là... không biết tự lượng sức mình? Nó tưởng ai cũng làm minh tinh được chắc? Linh Ngọc, sao bà không quản nó?"
Nghe thấy mấy lời nghị luận này, sắc mặt rạng rỡ của Trang Linh Ngọc cũng sầm xuống.
Ninh Tuyết Lạc thấy vậy liền nắm chặt lấy tay Trang Linh Ngọc, tỏ vẻ hiểu ý nói: "Ba mẹ con từ lâu đã muốn chị đến công ty làm việc rồi, vị trí cũng đã sắp xếp đâu vào đấy, chỉ là... chỉ là chị con không muốn, cô chú cũng biết đấy, dù sao cũng không phải là con ruột... có nhiều lời ba mẹ cũng không không thể nói quá được, chỉ có thể tôn trọng ý nguyện của chị con thôi!"
Mọi người vừa nghe thấy vậy, lập tức nườm nượp gật đầu tỏ ý thấu hiểu: "Haiz, chuyện này sao có thể trách Linh Ngọc được, Linh Ngọc cho nó cơm ăn áo mặc còn đưa ra nước ngoài đã là cho nó nền giáo dục tốt nhất rồi, thế là quá đủ rồi ấy chứ?"
"Chỉ có thể nói rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, ở quê lên tầm nhìn hạn hẹp, có dạy thế nào cũng không được! Sao có thể so nó với Tuyết Lạc được!"
"Đúng rồi đấy! Linh Ngọc với Diệu Hoa cũng đã nhân từ hết mức rồi!"
Nghe những lời này, Trang Linh Ngọc thầm thở phào, dù sao cũng không có ai biết cái đứa vô liêm sỉ kia là con ruột của bà ta.
Con gái bà ta, niềm kiêu hãnh của bà ta, chỉ có mình Tuyết Lạc mà thôi!
Có lí do "mẹ nuôi khó làm" sau này bất kể Ninh Tịch có làm ra chuyện mất mặt thế nào cũng chẳng liên quan gì tới bà ta hết!
...
Ngoài cổng Ninh gia.
Sau khi Ninh Tịch tới, cô chỉ đứng từ xa nhìn vào, nếu muốn vào từ cổng chính buộc phải có thiệp mời, nhưng cô lại không được ai thông báo cả chứ đừng nói tới việc có được tấm thiệp kia.
Vậy nên cô nghĩ một hồi, cuối cùng gọi điện cho chị họ - Ninh Thiên Tâm.
"Chị Tâm."
Đầu dây bên kia vừa nghe thấy giọng cô liền kích động: "Tiểu Tịch, em đang ở đâu thế? Chị đang định gọi cho em này, hôm nay là lễ mừng thọ của ông, em có về không?"
"À, em đã về đến cửa nhà rồi, có thể phiền chị ra ngoài một chút, giúp em gửi quà cho ông nội được không?" Ninh Tịch cầu xin nói.
"Em đến rồi à? Hazz, kể cả em không muốn gặp những người khác, nhưng nếu đã đến rồi dù gì cũng nên gặp ông một chút chứ? Tối qua ông còn nhắc em với chị đấy, hỏi em bao giờ thì về, chị còn an ủi ông bảo hôm nay chắc chắn em sẽ về, kết quả..." Ninh Thiên Tâm không đành lòng nói tiếp.
Thấy Ninh Thiên Tâm nói vậy, Ninh Tịch cũng có chút khó xử.
Cuối cùng, Ninh Thiên Tâm vẫn phải thở dài nói: "Không thì thế này đi, em ra cổng sau đợi một lát, chị tìm cơ hội đưa ông ra để em chúc thọ ông, tự mình tặng quà cho ông nhé!"
"Nếu được như vậy thì tốt quá, cảm ơn chị!" Ninh Tịch cảm khích không thôi.
Quyết định xong, Ninh Tịch thở phào đem chuỗi vòng ngọc phật đi ra cửa sau.
Cách một tấm cửa, khi cô thấy Ninh Thiên Tâm dìu một ông lão tóc bạc đi ra, vành mắt cô bỗng đỏ lên.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!