Nỗi buồn của Toán
Nhã Tịnh | Chat Online | |
27/02/2019 23:11:20 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
456 lượt xem
- * Lính nói chuyện yêu (Truyện cười)
- * Phát triển (Truyện cười)
- * Sẽ có người thay thế em yêu anh (Truyện ngắn)
- * Muốn cho anh thấy màu của nắng (Truyện ngắn)
Toán thích Văn từ hồi lớp mười, Văn lúc nào cũng dịu dàng, nói răng nhỏ nhẹ du dương.
Toán muốn nói chuyện với Văn lắm, nhưng chẳng hiểu sao không nói được thành lời, toàn ấp úng mấy công thức vô nghĩa. Toán có lần gửi Văn đồ thị hình trái tim, Văn chỉ cười, không nói gì. Toán ngẩn ngơ.
Đến ngày chia tay cuối năm cấp 3, Toán nhìn Văn mặc thướt tha tà áo dài trong nắng sớm. Nhìn Văn đứng cạnh anh Anh, năng động, đẹp trai, hai người rất đẹp đôi. Rồi bất chợt họ ôm nhau thật chặt, lòng Toán tan nát.
Lên đại học, Toán và Văn khác trường, Toán học kinh tế nên không có Văn. Văn học nhân văn nên không có Toán.
Toán vẫn nhớ Văn, muốn nói chuyện, muốn gặp lại Văn, nhưng dường như sự bất lực về ngôn từ làm cho Toán trở nên buồn thảm. Toán hỏi Triết xem phải làm thế nào, nó bảo đừng yêu Văn nữa, phủ định biện chứng nó đi, nhìn nhận sự việc một cách khách quan và khoa học, Triết sẽ giới thiệu cho Toán bạn Xác Suất Thống Kê.
Trời ạ, ngoài Văn ra Toán chẳng yêu ai hết.
Nhưng Văn đã có Anh.
Toán đi lang thang trong sân trường nhiều cây. Trời ẩm ương u uất, đang oi oi chợt đổ cơn mưa. Toán ngồi trước bậc thềm thư viện, một mình.
Tâm trạng Toán giờ như đồ thị hình Sin, lách tách theo hạt mưa, nỗi buồn này đạo hàm bao lần cũng không hết, giải bao phương trình cũng không ra.
Lim của nỗi buồn là vô cùng sao?
Toán tự cười chính mình.
Toán bước đi trong mưa, người ướt sũng. Từng hạt lẳng lặng vuốt lên khuôn mặt. Toán thả cảm xúc của mình đi đâu đó, trôi theo dòng nước cuốn đi xa. Chỉ còn lại cái vỏ vô hồn mang theo bao định lý.
Và toán lao vào học, lao vào nghiên cứu. Toán không chơi với ai, không ai chơi với Toán. Sau một thời gian, Toán bù xù, gàn dở, khó hiểu, hay gắt gỏng. Càng ngày Toán càng kiêu kì và cô độc, Toán không để ai hiểu mình. Toán che dấu cảm xúc bản thân bằng những định lý, công thức khó hiểu, những bài tập khó nhai, cuối cùng, Toán trở thành Toán Cao Cấp.
Và từ đó Toán Cao Cấp ra đời, trở thành nỗi sợ của bao sinh viên.
Toán muốn nói chuyện với Văn lắm, nhưng chẳng hiểu sao không nói được thành lời, toàn ấp úng mấy công thức vô nghĩa. Toán có lần gửi Văn đồ thị hình trái tim, Văn chỉ cười, không nói gì. Toán ngẩn ngơ.
Đến ngày chia tay cuối năm cấp 3, Toán nhìn Văn mặc thướt tha tà áo dài trong nắng sớm. Nhìn Văn đứng cạnh anh Anh, năng động, đẹp trai, hai người rất đẹp đôi. Rồi bất chợt họ ôm nhau thật chặt, lòng Toán tan nát.
Lên đại học, Toán và Văn khác trường, Toán học kinh tế nên không có Văn. Văn học nhân văn nên không có Toán.
Toán vẫn nhớ Văn, muốn nói chuyện, muốn gặp lại Văn, nhưng dường như sự bất lực về ngôn từ làm cho Toán trở nên buồn thảm. Toán hỏi Triết xem phải làm thế nào, nó bảo đừng yêu Văn nữa, phủ định biện chứng nó đi, nhìn nhận sự việc một cách khách quan và khoa học, Triết sẽ giới thiệu cho Toán bạn Xác Suất Thống Kê.
Trời ạ, ngoài Văn ra Toán chẳng yêu ai hết.
Nhưng Văn đã có Anh.
Toán đi lang thang trong sân trường nhiều cây. Trời ẩm ương u uất, đang oi oi chợt đổ cơn mưa. Toán ngồi trước bậc thềm thư viện, một mình.
Tâm trạng Toán giờ như đồ thị hình Sin, lách tách theo hạt mưa, nỗi buồn này đạo hàm bao lần cũng không hết, giải bao phương trình cũng không ra.
Lim của nỗi buồn là vô cùng sao?
Toán tự cười chính mình.
Toán bước đi trong mưa, người ướt sũng. Từng hạt lẳng lặng vuốt lên khuôn mặt. Toán thả cảm xúc của mình đi đâu đó, trôi theo dòng nước cuốn đi xa. Chỉ còn lại cái vỏ vô hồn mang theo bao định lý.
Và toán lao vào học, lao vào nghiên cứu. Toán không chơi với ai, không ai chơi với Toán. Sau một thời gian, Toán bù xù, gàn dở, khó hiểu, hay gắt gỏng. Càng ngày Toán càng kiêu kì và cô độc, Toán không để ai hiểu mình. Toán che dấu cảm xúc bản thân bằng những định lý, công thức khó hiểu, những bài tập khó nhai, cuối cùng, Toán trở thành Toán Cao Cấp.
Và từ đó Toán Cao Cấp ra đời, trở thành nỗi sợ của bao sinh viên.
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Nỗi buồn của Toán,Toán thích Văn từ hồi lớp mười,Văn lúc nào cũng dịu dàng,nói răng nhỏ nhẹ du dương
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!