Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh
Thùy Lynhh | Chat Online | |
3 giờ trước | |
Truyện tiểu thuyết | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
2 lượt xem
"Ta đang ở nơi nào thế này?"
Tiếng nói trong trẻo của thiếu nữ đôi mươi vang vọng trên khúc sông Hoàng Giang. Không ai khác chính là Mạc Cẩn Huyên người con gái duy nhất của Mạc Cảnh Đình vị quan nổi tiếng vừa có đức vừa có tài. Cẩn Huyên nổi tiếng khắp nơi trong kinh thành với nhan sắc trời phú cùng học thức uyên thâm. Biết bao công tử,hoàng tử đổ xô tới cầu hôn nhưng nàng đều từ chối bởi nàng muốn nối dõi truyền thống gia đình. Một hôm,triều đình mở khoa thi nhằm tìm kiếm người tài giúp đất nước. Cẩn Huyên đã xuất sắc vượt qua kì thi hương và giờ nàng đang trên đường đi tới kì thi hội chẳng may mải nghĩ ngợi nên lạc đường. Bỗng từ đằng xa bóng dáng của 1 thiếu nữ đang ngân nga khúc hát bên chiếc đàn tranh. Nàng lấy làm mừng liền chạy lại muốn hỏi đường. Đến gần,cẩn huyên mới nhìn rõ sắc vóc của người con gái ấy. Nàng cs vẻ đẹp kiều diễm,khuôn mặt thanh tú,đôi mắt anh đào bên chiếc váy xinh xắn càng tôn lên vẻ yêu kiều của nàng.người ấy cứ mải miết gảy những tiếng đàn khiến người nghe xao xuyến. Cẩn Huyên cũng vậy!nàng mải miết nghe và rồi đắm chìm vào trong tiếng đàn mà quên mất nhiệm vụ của mình là gì
Tiếng đàn trong trẻo cứ vang mãi trong tâm trí khiến nàng bồi hồi mà không hay biết tiếng đàn ấy đã ngưng từ bao giờ. Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh nhìn chằm chằm vào nàng nhưng nào đâu để ý ? Bất chợt tiếng nói ngọt ngào,êm đềm vang lên cắt ngang suy nghĩ của nàng
"Vị cô nương này ? Có chuyện gì với ta sao ?"
Cẩn Huyên giật mình phút chốc thoát khỏi dòng suy nghĩ e thẹn nói
"Thưa không có gì, ta bị lạc đường vô tình nghe thấy tiếng đàn trầm ấm của người nên mới dừng chân lại để lắng nghe cho rõ"
Vị cô nương đó nở mộ nụ cười rồi đáp:
"Cảm ơn vì lời khen giờ cũng đã muộn ta xin phép về"
Nói rồi nhanh chóng đứng lên và rời đi. Cẩn Huyên vội lên tiếng
"Ơ này, cho ta hỏi đường được không ?"
"Hừm ra là hỏi đường ? Được ngươi cứ hỏi!"
Ta muốn tìm đường tới Xuân Hạ không biết vị cô nương đây có biết không ?"
"Ồ nhìn dáng vẻ của ngươi giống như 1 sĩ tử chuẩn bị tới đó để thi đúng không ?"
"Thưa đúng"
"Tình cờ rạng sáng ngày mai ta cũng có việc phải đi đến Xuân Hạ ngươi có muốn đi cùng không?"
Cẩn huyên lấy làm mừng lắm" có có ta muốn"
" Trời cũng đã tối cho phép ta mời ngươi tới chỗ ta chứ?"
Cần huyên không suy nghĩ nhiều liền đồng ý. Đến nơi mời biết vị này là chủ của Thiên Hương Lâu nổi tiếng ở Tây Hạ. Cũng nghe được nàng ta tên Hồ Ly Ly. Hoá ra là yêu tộc sao ? Nhìn dáng vẻ của Hồ Ly Ly cũng đoán được nàng ấy xem ra mạnh. Vì đường xa cũng đã thấm mệt nên Cẩn Huyên không hỏi gì nhiều ăn xong liền ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau khi bình minh ló rạng cũng là lúc nàng cùng vị thiếu nữ kiềm diễm ấy lên đường tới Xuân Hạ. Suốt quãng đường đi 2 người trò chuyện rất vui vẻ dần dần gắn bó với nhau hơn.
Một tgian sau đó khi Cẩn Huyên đã hoàn thành kì thi hội bèn cùng Hồ Ly Ly về phía Đông Hạ(nơi ở của Cẩn Huyên)
Trong suốt chặn đường dài ấy, Cẩn Huyên nhận ra rằng trong trái tim nàng đang len lỏi thứ tình cảm to lớn dành cho Hồ Ly Ly bà chủ tài sắc vẹn toàn của Thiên Hương Lâu. Không phải tcam bạn bè hay chị em mà là tình yêu thuần khiết...
Khi đã đến Đông Hạ,Hồ Ly Ly mỉm cười vẫy chào tạm biệt. Khi chuẩn bị rời đi Cẩn Huyên bèn níu giữ vạt váy nàng và nói
Ta...ta thích tỷ...
Hoàng hôn buông xuống phủ bóng của 2 thiếu nữ khiến gò má ửng hồng của họ lại càng hồng thêm..
Tỷ..tỷ có nguyện ý ở..bên ta không ?
Vừa nói Cẩn Huyên vừa thấp thỏm mong chờ câu nói được thốt ra từ đôi môi mọng đỏ của Hồ Ly Ly nhưng nàng chỉ cười nhẹ rồi trả lời
Muộn rồi! Muội về đi kẻo phụ thân lo lắng, có duyên ta vs muội ắt hẳn sẽ gặp lại!
Nói rồi nàng quay lưng bước đi bỏ lại Cẩn Huyên ở lại dưới bóng hoàng hôn...Ánh hoàng hôn hắt lên làm không khí trở nên lãng mạn nhưng cũng rất u buồn
Câu nói ấy sẽ mở ra số phận bí ẩn của 2 nàng. Liệu họ có thể đến bên nhau hay chỉ dừng lại ở mức tình bạn ?
Cẩn Huyên cười nhẹ quay người nhẹ nhàng bước đi. Dường như từng bước chân nàng dần nặng trĩu mệt mỏi...?
Tiếng nói trong trẻo của thiếu nữ đôi mươi vang vọng trên khúc sông Hoàng Giang. Không ai khác chính là Mạc Cẩn Huyên người con gái duy nhất của Mạc Cảnh Đình vị quan nổi tiếng vừa có đức vừa có tài. Cẩn Huyên nổi tiếng khắp nơi trong kinh thành với nhan sắc trời phú cùng học thức uyên thâm. Biết bao công tử,hoàng tử đổ xô tới cầu hôn nhưng nàng đều từ chối bởi nàng muốn nối dõi truyền thống gia đình. Một hôm,triều đình mở khoa thi nhằm tìm kiếm người tài giúp đất nước. Cẩn Huyên đã xuất sắc vượt qua kì thi hương và giờ nàng đang trên đường đi tới kì thi hội chẳng may mải nghĩ ngợi nên lạc đường. Bỗng từ đằng xa bóng dáng của 1 thiếu nữ đang ngân nga khúc hát bên chiếc đàn tranh. Nàng lấy làm mừng liền chạy lại muốn hỏi đường. Đến gần,cẩn huyên mới nhìn rõ sắc vóc của người con gái ấy. Nàng cs vẻ đẹp kiều diễm,khuôn mặt thanh tú,đôi mắt anh đào bên chiếc váy xinh xắn càng tôn lên vẻ yêu kiều của nàng.người ấy cứ mải miết gảy những tiếng đàn khiến người nghe xao xuyến. Cẩn Huyên cũng vậy!nàng mải miết nghe và rồi đắm chìm vào trong tiếng đàn mà quên mất nhiệm vụ của mình là gì
Tiếng đàn trong trẻo cứ vang mãi trong tâm trí khiến nàng bồi hồi mà không hay biết tiếng đàn ấy đã ngưng từ bao giờ. Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh nhìn chằm chằm vào nàng nhưng nào đâu để ý ? Bất chợt tiếng nói ngọt ngào,êm đềm vang lên cắt ngang suy nghĩ của nàng
"Vị cô nương này ? Có chuyện gì với ta sao ?"
Cẩn Huyên giật mình phút chốc thoát khỏi dòng suy nghĩ e thẹn nói
"Thưa không có gì, ta bị lạc đường vô tình nghe thấy tiếng đàn trầm ấm của người nên mới dừng chân lại để lắng nghe cho rõ"
Vị cô nương đó nở mộ nụ cười rồi đáp:
"Cảm ơn vì lời khen giờ cũng đã muộn ta xin phép về"
Nói rồi nhanh chóng đứng lên và rời đi. Cẩn Huyên vội lên tiếng
"Ơ này, cho ta hỏi đường được không ?"
"Hừm ra là hỏi đường ? Được ngươi cứ hỏi!"
Ta muốn tìm đường tới Xuân Hạ không biết vị cô nương đây có biết không ?"
"Ồ nhìn dáng vẻ của ngươi giống như 1 sĩ tử chuẩn bị tới đó để thi đúng không ?"
"Thưa đúng"
"Tình cờ rạng sáng ngày mai ta cũng có việc phải đi đến Xuân Hạ ngươi có muốn đi cùng không?"
Cẩn huyên lấy làm mừng lắm" có có ta muốn"
" Trời cũng đã tối cho phép ta mời ngươi tới chỗ ta chứ?"
Cần huyên không suy nghĩ nhiều liền đồng ý. Đến nơi mời biết vị này là chủ của Thiên Hương Lâu nổi tiếng ở Tây Hạ. Cũng nghe được nàng ta tên Hồ Ly Ly. Hoá ra là yêu tộc sao ? Nhìn dáng vẻ của Hồ Ly Ly cũng đoán được nàng ấy xem ra mạnh. Vì đường xa cũng đã thấm mệt nên Cẩn Huyên không hỏi gì nhiều ăn xong liền ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau khi bình minh ló rạng cũng là lúc nàng cùng vị thiếu nữ kiềm diễm ấy lên đường tới Xuân Hạ. Suốt quãng đường đi 2 người trò chuyện rất vui vẻ dần dần gắn bó với nhau hơn.
Một tgian sau đó khi Cẩn Huyên đã hoàn thành kì thi hội bèn cùng Hồ Ly Ly về phía Đông Hạ(nơi ở của Cẩn Huyên)
Trong suốt chặn đường dài ấy, Cẩn Huyên nhận ra rằng trong trái tim nàng đang len lỏi thứ tình cảm to lớn dành cho Hồ Ly Ly bà chủ tài sắc vẹn toàn của Thiên Hương Lâu. Không phải tcam bạn bè hay chị em mà là tình yêu thuần khiết...
Khi đã đến Đông Hạ,Hồ Ly Ly mỉm cười vẫy chào tạm biệt. Khi chuẩn bị rời đi Cẩn Huyên bèn níu giữ vạt váy nàng và nói
Ta...ta thích tỷ...
Hoàng hôn buông xuống phủ bóng của 2 thiếu nữ khiến gò má ửng hồng của họ lại càng hồng thêm..
Tỷ..tỷ có nguyện ý ở..bên ta không ?
Vừa nói Cẩn Huyên vừa thấp thỏm mong chờ câu nói được thốt ra từ đôi môi mọng đỏ của Hồ Ly Ly nhưng nàng chỉ cười nhẹ rồi trả lời
Muộn rồi! Muội về đi kẻo phụ thân lo lắng, có duyên ta vs muội ắt hẳn sẽ gặp lại!
Nói rồi nàng quay lưng bước đi bỏ lại Cẩn Huyên ở lại dưới bóng hoàng hôn...Ánh hoàng hôn hắt lên làm không khí trở nên lãng mạn nhưng cũng rất u buồn
Câu nói ấy sẽ mở ra số phận bí ẩn của 2 nàng. Liệu họ có thể đến bên nhau hay chỉ dừng lại ở mức tình bạn ?
Cẩn Huyên cười nhẹ quay người nhẹ nhàng bước đi. Dường như từng bước chân nàng dần nặng trĩu mệt mỏi...?
Truyện mới nhất:
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Sống Lại Tôi Bắt Bạn Thân Phải Trả Giá (chap 2) (Truyện xuyên không)
- Sống Lại Tôi Bắt Bạn Thân Phải Trả Giá (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Sống Lại Tôi Bắt Bạn Thân Phải Trả Giá (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Tất Cả Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Tất Cả Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!