999 ngày
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
28/02/2019 18:26:02 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
97 lượt xem
- * Hoa trong gió (Truyện ngắn)
- * Thất tình (Truyện ngắn)
- * Yêu em, anh đã sai (Truyện ngắn)
- * Yêu một lần nữa nhé! (Truyện ngắn)
" Tớ ước tất cả chỉ là một giấc mơ.
Tớ ước, cô ấy không phải người cứu tớ, không phải bạn thân nhất của tớ.
Và tớ ước, tớ không bị bệnh, để có thể cạnh tranh công bằng với cô ấy. "
Ngày 5 tháng 6 năm
Có nói chắc cậu không tin đâu, nhưng tớ thích cậu, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Tớ biết cậu thích màu xanh dương. Cậu thích nghe mấy bản nhạc nhẹ nhàng, cậu không thích ăn đồ ngọt, cậu không thích con gái mặc đồ màu đen...
Còn nhiều lắm, tớ kể không hết đâu. À, tớ còn biết, cậu thích cô ấy - bạn thân của tớ.
Chúc cậu hạnh phúc nhé !
Ngày 24 tháng 6 năm
Tớ nói với bố mẹ, tớ khỏe. Tớ nói dối đấy. Tớ muốn đến trường, để nhìn thấy cậu. Tớ luôn dùng thuốc giảm đau. Và không may, bố mẹ tớ phát hiện. Tớ lại phải vào viện, lần này tớ thấy bất an quá. Chắc là chẳng thể gặp cậu nữa rồi.
Ngày 20 tháng 7 năm
Chán nhỉ ? Gần một tháng chưa gặp được cậu, tớ buồn. Tớ nhớ đến cái lúc cậu xoa đầu tớ, gọi tớ hai tiếng em gái. Giờ tớ chỉ ước được như thế thôi. Dù cậu coi tớ là em gái cũng được.
Ngày 25 tháng 7 năm
Tớ vừa sáng tác một bài hát dành cho cậu đấy. Đợi khi nào tớ khỏi bệnh, tớ sẽ hát cho cậu nghe nhé.
Ngày 26 tháng 7 năm
Hôm nay sinh nhật tớ. Mẹ mua cho tớ cái bánh to lắm luôn. Cậu biết tớ ước gì không ?
Tớ ước được gặp cậu !
Ngày 28 tháng 7 năm
Hôm nay tớ nằm mơ thấy cậu. Cậu ôm tớ vào lòng, còn hôn trán tớ, nói nhỏ.
" Nhanh khỏi nhé, tớ đợi cậu ! "
Chỉ là mơ thôi, mà tớ thấy lâng lâng khó tả !
Ngày 30 tháng 7 năm
Dạo này tớ chẳng ăn được gì cả. Đến cả ăn cũng thấy đau. Nhiều lúc tớ chỉ muốn chết đi cho rồi. Tớ thật vô dụng mà !
Ngày 8 tháng 8 năm
Tớ nhọc quá. Tớ ghét cái cảm giác kim truyền đâm vào da thịt tớ. Vừa buốt lại vừa đau. Tớ suýt khóc. Rồi tớ thấy mắt ba mẹ đỏ hoe à. Tớ lại cắn môi cố nhịn. Xong xuôi, mẹ hỏi tớ có đau không. Tớ run lắm, cười thật tươi nói với mẹ rằng không đau.
Bố mẹ đã đủ khổ vì tớ rồi !
Giá như có cậu ở đây thì tốt biết mấy nhỉ ?
Ngày 12 tháng 8 năm
Tớ bị rụng tóc, nhiều ơi là nhiều. Tớ sợ lắm, không dám chải đầu luôn. Tớ mong chẳng ai nhìn thấy tớ cả, vì tớ quá xấu xí.
Ngày 4 tháng 9 năm
Tớ lười viết nhật kí quá nhỉ ? Nhưng thực tình tớ chẳng thể ngồi lâu được. Tớ yếu quá, không còn sức lực nữa rồi.
Ngày 5 tháng 9 năm
Tớ viết ngắn thôi nhé, vì tớ không đủ sức. Hôm nay khai giảng nhỉ ? Chắc chắn cậu sẽ đến trường rồi. Tớ mong nhìn thấy cậu, và tớ lại không muốn cậu nhìn thấy tớ.
Tớ nhớ cậu !
Ngày 16 tháng 9 năm
Tớ nghe trộm bác sĩ nói với bố mẹ, tớ chẳng còn nhiều thời gian nữa rồi. Tớ sợ lắm. Tớ sợ sẽ chẳng được gặp cậu nữa...
Ngày 1 tháng 10 năm
Tớ đan cho cậu cái khăn, màu xanh dương nhé. Với người thường, đó là một điều vô cùng dễ dàng. Còn với tớ, hơi khó khăn, cậu ạ. Tuy không được đẹp, nhưng nếu cậu nhận được hãy quàng nhé. Sắp đông rồi, cậu nhớ mặc áo ấm, kẻo lạnh !
Ngày 3 tháng 12 năm
Tự nhiên tớ muốn gặp cậu quá !
Ngày 20 tháng 12 năm
Thượng Đế sắp mang tớ đi rồi...
Có thể là mãi mãi...
Ngày 28 tháng 12 năm
Tớ nhọc quá ! Chắc tớ sắp đi rồi ! Chữ tớ dạo này xấu quá nhỉ ? Tại vì tay tớ run ý. Tự dưng thấy khó thở quá ! Tớ sắp không xong rồi...
...
999 ngày kể từ khi gặp cậu.
Giá như, tớ được sống thêm một ngày nữa.
Tạm biệt cậu, Nguyễn Hoàng Bảo Minh !
Tớ ước, cô ấy không phải người cứu tớ, không phải bạn thân nhất của tớ.
Và tớ ước, tớ không bị bệnh, để có thể cạnh tranh công bằng với cô ấy. "
Ngày 5 tháng 6 năm
Có nói chắc cậu không tin đâu, nhưng tớ thích cậu, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Tớ biết cậu thích màu xanh dương. Cậu thích nghe mấy bản nhạc nhẹ nhàng, cậu không thích ăn đồ ngọt, cậu không thích con gái mặc đồ màu đen...
Còn nhiều lắm, tớ kể không hết đâu. À, tớ còn biết, cậu thích cô ấy - bạn thân của tớ.
Chúc cậu hạnh phúc nhé !
Ngày 24 tháng 6 năm
Tớ nói với bố mẹ, tớ khỏe. Tớ nói dối đấy. Tớ muốn đến trường, để nhìn thấy cậu. Tớ luôn dùng thuốc giảm đau. Và không may, bố mẹ tớ phát hiện. Tớ lại phải vào viện, lần này tớ thấy bất an quá. Chắc là chẳng thể gặp cậu nữa rồi.
Ngày 20 tháng 7 năm
Chán nhỉ ? Gần một tháng chưa gặp được cậu, tớ buồn. Tớ nhớ đến cái lúc cậu xoa đầu tớ, gọi tớ hai tiếng em gái. Giờ tớ chỉ ước được như thế thôi. Dù cậu coi tớ là em gái cũng được.
Ngày 25 tháng 7 năm
Tớ vừa sáng tác một bài hát dành cho cậu đấy. Đợi khi nào tớ khỏi bệnh, tớ sẽ hát cho cậu nghe nhé.
Ngày 26 tháng 7 năm
Hôm nay sinh nhật tớ. Mẹ mua cho tớ cái bánh to lắm luôn. Cậu biết tớ ước gì không ?
Tớ ước được gặp cậu !
Ngày 28 tháng 7 năm
Hôm nay tớ nằm mơ thấy cậu. Cậu ôm tớ vào lòng, còn hôn trán tớ, nói nhỏ.
" Nhanh khỏi nhé, tớ đợi cậu ! "
Chỉ là mơ thôi, mà tớ thấy lâng lâng khó tả !
Ngày 30 tháng 7 năm
Dạo này tớ chẳng ăn được gì cả. Đến cả ăn cũng thấy đau. Nhiều lúc tớ chỉ muốn chết đi cho rồi. Tớ thật vô dụng mà !
Ngày 8 tháng 8 năm
Tớ nhọc quá. Tớ ghét cái cảm giác kim truyền đâm vào da thịt tớ. Vừa buốt lại vừa đau. Tớ suýt khóc. Rồi tớ thấy mắt ba mẹ đỏ hoe à. Tớ lại cắn môi cố nhịn. Xong xuôi, mẹ hỏi tớ có đau không. Tớ run lắm, cười thật tươi nói với mẹ rằng không đau.
Bố mẹ đã đủ khổ vì tớ rồi !
Giá như có cậu ở đây thì tốt biết mấy nhỉ ?
Ngày 12 tháng 8 năm
Tớ bị rụng tóc, nhiều ơi là nhiều. Tớ sợ lắm, không dám chải đầu luôn. Tớ mong chẳng ai nhìn thấy tớ cả, vì tớ quá xấu xí.
Ngày 4 tháng 9 năm
Tớ lười viết nhật kí quá nhỉ ? Nhưng thực tình tớ chẳng thể ngồi lâu được. Tớ yếu quá, không còn sức lực nữa rồi.
Ngày 5 tháng 9 năm
Tớ viết ngắn thôi nhé, vì tớ không đủ sức. Hôm nay khai giảng nhỉ ? Chắc chắn cậu sẽ đến trường rồi. Tớ mong nhìn thấy cậu, và tớ lại không muốn cậu nhìn thấy tớ.
Tớ nhớ cậu !
Ngày 16 tháng 9 năm
Tớ nghe trộm bác sĩ nói với bố mẹ, tớ chẳng còn nhiều thời gian nữa rồi. Tớ sợ lắm. Tớ sợ sẽ chẳng được gặp cậu nữa...
Ngày 1 tháng 10 năm
Tớ đan cho cậu cái khăn, màu xanh dương nhé. Với người thường, đó là một điều vô cùng dễ dàng. Còn với tớ, hơi khó khăn, cậu ạ. Tuy không được đẹp, nhưng nếu cậu nhận được hãy quàng nhé. Sắp đông rồi, cậu nhớ mặc áo ấm, kẻo lạnh !
Ngày 3 tháng 12 năm
Tự nhiên tớ muốn gặp cậu quá !
Ngày 20 tháng 12 năm
Thượng Đế sắp mang tớ đi rồi...
Có thể là mãi mãi...
Ngày 28 tháng 12 năm
Tớ nhọc quá ! Chắc tớ sắp đi rồi ! Chữ tớ dạo này xấu quá nhỉ ? Tại vì tay tớ run ý. Tự dưng thấy khó thở quá ! Tớ sắp không xong rồi...
...
999 ngày kể từ khi gặp cậu.
Giá như, tớ được sống thêm một ngày nữa.
Tạm biệt cậu, Nguyễn Hoàng Bảo Minh !
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!