Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 24: Sau giờ trưa mai vũ cùng an thiếu hàn ở bờ sông
Xuân Quỳnh | Chat Online | |
01/03/2019 18:42:48 | |
Truyện tổng hợp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
108 lượt xem
- * Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 25: Hành vân suy đoán, an thiếu hàn nổi giận (Truyện tổng hợp)
- * Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 26: Thiếu niên cùng con diều (Truyện tổng hợp)
- * Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 23: Quay đầu cười một tiếng trăm quỷ cũng bỏ chạy (Truyện tổng hợp)
- * Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 22: An thiếu hàn ta không phải là nam nhân bạc tình (Truyện tổng hợp)
Một số mỹ nữ, đều có một phong thái thiên kiều bá mị, phong thái đó sẽ làm cho nàng có một mị lực đặc biệt thuộc về mình. Mà một số xấu nữ, cũng có một khuôn mặt xấu xí, nhưng khuôn mặt có thể đạt tới hiệu quả như vậy. Đó chính là làm cho người ta —— rất muốn ói. Mai Vũ dương dương đắc ý nhìn ba nam nhân trong phòng. Chỉ còn kém không ôm bụng cười lăn lộn. Định lực của An Thiếu Hàn cũng không tệ lắm, chẳng qua là cau mày, xanh mặt, nhẫn nhịn cúi đầu. Bộ dạng Liễu Hành Vân đã chịu đựng đến nội thương, vừa muốn ói, vừa muốn cười, làm cho Mai Vũ thật khó chịu. Người này nhất định là nhận ra nàng tới. Không sai, trong nháy mắt Liễu Hành Vân phun nước, liền nhận ra là nàng. Mặc dù hắn nói hóa trang hình dáng không nhận ra là được. Nhưng hắn cũng không muốn nàng hóa trang kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ như vậy a. Hơn nữa nàng cũng nên nói trước một tiếng, đột nhiên xuất hiện như vậy làm hại hắn lúc mới bắt đầu thật cho rằng mình hai ngày nay làm chuyện mờ ám bị quỷ tìm tới cửa. Bất quá, sợ rằng quỷ cũng không xấu xí như nàng bây giờ. Nha đầu này, quả thực là một thiên tài. Gương mặt như vậy đứng trước cửa tuyệt đối có thể trừ tà. Mai Vũ bĩu môi, khinh thường liếc hắn một cái. Hừ, Hành Vân người này nhất định là đang suy nghĩ bộ dáng nàng bây giờ đứng trước cửa khẳng định có thể trừ tà. Cũng biết người này chưa từng thấy qua khuôn mặt như vậy. Chờ ngày nào đó hắn thật sự nhìn thấy người xấu xí kinh thiên động địa thì hắn sẽ biết. Trên đời này —— không có xấu nhất, chỉ có xấu hơn. (Phong: ta kết câu này =]]) Không hơi đâu để ý tới hắn, vẻ mặt Mai Vũ gian trá hướng về phía Vân Khinh. Chỉ thấy Vân Khinh bị bộ dáng của nàng làm cho sợ tới mặt không còn chút máu. Tay kia run run giống như động kinh. Mai Vũ bước về phía hắn một bước, nịnh nọt nói: “Khách nhân, có muốn ta tiến gần hơn nữa để cho ngài cẩn thận thấy rõ ràng hay không?” Vân Khinh nghe nàng nói như vậy, lập tức co rút lại. “Không, không cần. Ta nghĩ ngươi chắc không phải đâu, ngươi đi xuống đi.” Toàn bộ sau lưng đều nổi da gà. Vân Khinh không xác định, nếu xấu nữ này tiến thêm một bước hắn có thể giết chết xấu nữ vô tội này hay không. Vân Khinh ở trong lòng khắc chế chính mình, khóc không ra nước mắt. Làm ơn!!! Tại sao không có ai nói cho hắn biết, trong nhà An Thiếu Hàn có nha hoàn xấu xí như vậy. ÔThật là đáng sợ. Mai Vũ cảm thấy kế hoạch thành công, vội vàng rút lui, xoay người đi ra ngoài. Cho đến khi ra khỏi cửa, chịu đựng đi đến bờ sông không có người nào, Mai Vũ mới cất tiếng cười to. Cả người té xuống đất không ngừng cười. “Aha ha ha ha, ha ha! Vân Khinh, chính là vẻ mặt này, ha ha. Quả thực là vẻ mặt ngu si!” Lại nói trước kia ở Mai Hoa sơn trang, ngược lại thật sự không hề nghĩ tới chiêu thức độc địa này. Dường như kể từ khi cùng Tạ Vãn Phong cùng Liễu Hành Vân quen biết, tự động lây nhiểm những thứ xấu xa tầm thường này. Hay là nói gặp hai người siêu cấp không có lương tâm này, bản năng tà ác của nàng bộc phát ra ngoài. Vô luận là bởi vì sao, tóm lại, Mai Vũ phi thường cực kỳ vui vẻ. “Trêu đùa khách quý của ta, rất thích thú sao?” Sau lưng đột nhiên có thanh âm truyền đến, làm cho Mai Vũ sợ hết hồn. Trượt chân ngã ầm xuống nước. Thời điểm chìm xuống, trong lòng Mai Vũ có một ít chua xót. Quả nhiên là vui quá hóa buồn a. Hơn nữa, An Thiếu Hàn! Đây đã là lần thứ ba cô nương rơi xuống nước vì ngươi! An Thiếu Hàn đứng ở bờ sông, buồn cười nhìn nữ tử trong nước, vẻ mặt mất hứng nhìn hắn: “Ngươi là mèo sao, bước chân không có tiếng động.” “Ta có tiếng động, chẳng qua là ngươi cười quá chuyên chú, đập ngực dậm chân, không nghe thấy mà thôi.” Trong thanh âm của An Thiếu Hàn hàm chứa trêu tức. Mai Vũ nghĩ đến bộ dạng mới vừa rồi không có hình tượng nào chút nào, mặt không khỏi đỏ lên. Cúi đầu cắn môi, bị nước lạnh xông lên, Mai Vũ mới thanh tỉnh lại, Vân Khinh là An Thiếu Hàn mời tới làm khách, nàng làm như vậy, sẽ làm khó An Thiếu Hàn. Ngẩng đầu chú ý nhìn ánh mắt hắn lay động, Mai Vũ cẩn thận hỏi: “Ngươi, không tức giận sao?” Quyết định, kiên quyết không lên bờ, nếu hắn nổi giận, nàng liền lập tức chui xuống dưới nước. Sau giờ trưa bãi cỏ yên tĩnh, sóng nước mênh mông trên hồ dao động. An Thiếu Hàn nhìn nữ tử giảo hoạt cùng quật cường trong nước, khóe miệng cong lên, hơi cười nói: “Rất thú vị. Thiên huyễn ngọc diện nhân thế khinh, cũng có lúc như vậy a.” Gió thổi qua tóc hắn gợi lên vài sợi bay phất phơ. Hắn vẫn một thân màu đen, áo đen, tóc đen. Cũng không còn bộ dáng đáng sợ như vậy, dường như có ánh sáng từ trên thân hắn xuyên ra ngoài, phát tán trong không khí. Khóe miệng hắn cong lên cười rạng rỡ làm cho Mai Vũ không tự chủ nhìn ngây người. Rốt cuộc biết được, trên đời có vẻ mặt người nào đó có thể khuynh đảo chúng sinh. Tựa hồ là tham luyến nụ cười không dễ dàng lộ ra của hắn, hoa đào trên cây nghịch ngợm rơi xuống hôn lên môi của hắn. Nước trong hồ khẽ rung chuyển, Mai Vũ nửa người giấu ở dưới nước, tóc đen rơi ra chìm trên mặt nước. Tay không tự giác khẽ nâng lên, vươn về phía đến hắn. Tựa hồ là muốn bắt cái gì, lại như là muốn giúp hắn lấy xuống cánh hoa đào nghịch ngợm trên môi. Hết thảy đều không khống chế được. Nàng khẽ nâng tay, khóe miệng hắn mỉm cười, cùng với sông nước tựa như yên tĩnh cùng cánh hoa không ngừng phiêu tán theo chiều gió. Là tháng tư, tạo thành bức tranh diễm lệ đến không chịu được...... Giờ khắc này không biết là tâm tình gì, An Thiếu Hàn phá vỡ không khí mập mờ này đầu tiên, tiến lên, mỉm cười đưa tay kéo nàng lên khỏi mặt nước. Tại sao phải đuổi theo nàng ra ngoài? Không biết, chẳng qua là khi nhìn thấy bộ dạng Vân Khinh bị dọa đến giật mình sợ hãi, mặc dù rất bình tĩnh cho người dìu hắn đi xuống. Cũng là đang cười ở trong lòng. Một khắc kia, nghĩ tới dĩ nhiên không phải là trừng phạt nha hoàn không hiểu quy củ này. Mà là chia sẻ...... Nói đến ngay cả mình cũng cảm thấy quái dị. Mình lại muốn cùng nàng chia sẻ nụ cười lúc này. Vì trò đùa dai làm cho bộ dáng người khác thê thảm như thế. An Thiếu Hàn luôn luôn trầm tĩnh lại có ý tưởng trẻ con như vậy. Hắn nghĩ, hắn bắt đầu không bình thường rồi. Tháng tư khí trời vẫn còn có chút lạnh, cho nên An Thiếu Hàn đem áo mỏng trên người cỡi ra, cho Mai Vũ khoát lên. Thấy Mai Vũ kinh ngạc nhìn mình. Sắc mặt An Thiếu Hàn đột nhiên đỏ lên, khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng trước kia. “Mặc vào, ta không muốn ngày mai rời giường không có ai phục vụ.” Nhìn bộ dạng không được tự nhiên của hắn, Mai Vũ len lén cười. Bắt đầu có chút hiểu rõ An Thiếu Hàn. Mặc dù hắn thật sự có đủ thông minh tĩnh táo, trên thực tế lại không hiểu phải đối xử với người khác như thế nào. Không được tự nhiên, lại...... Thật đáng yêu. Mai Vũ thấy trên người hắn chỉ còn đơn độc một chiếc áo, đột nhiên kéo tay hắn lại. Có chút chấp nhận, lại có chút vui vẻ cảm nhận nhiệt độ trong tay. Trong lòng không khỏi nghĩ: a, tay của hắn quả nhiên ấm áp. Không thể tưởng tượng nổi thật...... ấm áp An Thiếu Hàn kinh ngạc nhìn nàng: “Làm gì vậy?” Mai Vũ lè lưỡi, nghịch ngợm nháy mắt: “Nếu như Vương gia ngã bệnh, ta không phải sẽ thảm hại hơn sao. Để công bằng, ta mặc quần áo vào, sau đó Vương gia theo ta cùng nhau chạy về đi. Vận động, sẽ không bị cảm.” An Thiếu Hàn không được tự nhiên quay đầu đi chỗ khác. “Ngây thơ.” “A? Chẳng lẽ thể lực Vương gia kỳ thực rất kém cỏi, sợ bị ta phát hiện, sau đó truyền cho toàn bộ nha hoàn trong Vương Phủ?” “Ngươi cho rằng An vương là ai?” An Thiếu Hàn vừa nói vừa đưa tay lôi kéo tay nàng. Ngón giữa truyền đến cảm giác ấm áp, khiến cho trong lòng An Thiếu Hàn có chút rung động, trong lúc nhất thời cũng trở nên mềm mại. Lôi kéo nàng cùng nhau chạy nhau trong gió, ở phía trước nàng không thấy được, An Thiếu Hàn khẽ mỉm cười. Không biết lúc nào nhìn nàng mệt mỏi, nhìn nàng mệt nhọc, không còn trở thành mục đích của hắn nữa. Không chỉ là thích vẻ mặt tức giận, vẻ mặt phẫn nộ của nàng. Còn muốn nàng cười vui vẻ. Rốt cuộc, tại sao muốn nhìn thấy vậy. An Thiếu Hàn cũng không biết. Căn bản cũng...... Không muốn biết. Hắn là An vương, muốn làm cái gì thì làm cái đó. Đưa nàng đến đây là cố ý vì nàng chọn phòng ở gần chỗ mình đang cư ngụ. An Thiếu Hàn đắc ý nói, là vì để thuận lợi chiếu cố hắn. Thật ra thì, ngay lúc đó ý tưởng có chút hung ác cùng nham hiểm Ở nơi này, ngươi cũng đừng nghĩ chạy ra khỏi tầm mắt của ta. Là nghĩ như vậy. Nhưng bây giờ lại cảm thấy thuận tiện hơn nhiều. Thậm chí có một chút đắc ý là vì nàng ở đây mình có thể chạm tay tới bất cứ lúc nào. Trở lại phòng của mình, An Thiếu Hàn trong lúc vô ý thấy trên bàn trang điểm, Mai Vũ bỏ lại cây lược đào mộc. An Thiếu Hàn đi tới, nhẹ nhàng cầm lên đặt ở trong tay, lẩm bẩm nhớ tới: “Gỗ Đào đổi lược đào. Kết tóc đến trăm năm. Vì nàng chải tóc bạc.” Khóe môi nhếch lên nụ cười không rõ ý, An Thiếu Hàn đem lược gỗ đào nhét vào trong ngực.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Tặng quân rượu độc,tiễn quân ra đi - Quyển 1 - Chương 24: Sau giờ trưa mai vũ cùng an thiếu hàn ở bờ sông,Tặng quân rượu độc,tiễn quân ra đi - Quyển 1,Chương 24: Sau giờ trưa mai vũ cùng an thiếu hàn ở bờ sông,Một số mỹ nữ,đều có một phong thái thiên kiều bá mị,phong thái đó sẽ làm cho nàng có một mị lực đặc biệt thuộc về mình
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!