Ông xã là người thực vật - Chương 3
Nguyễn Trần Thành Đạt | Chat Online | |
08/03/2019 10:04:46 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
100 lượt xem
- * Ông xã là người thực vật - Chương 4 (Truyện ngôn tình)
- * Ông xã là người thực vật - Chương 5 (Truyện ngôn tình)
- * Ông xã là người thực vật - Chương 2 (Truyện ngôn tình)
- * Ông xã là người thực vật - Chương 1 (Truyện ngôn tình)
Lúc Lâm Du xuống lầu, đã trông thấy ba người đang ngồi trong phòng khách.Lâm Hồng Tín, Tôn Uyển Đình, Lâm Nhất Thiến đều có mặt.
Thấy bộ đồ Lâm Du đang mặc trên người , ba người Lâm Hồng Tín đều sửng sốt, lại cảm thấy Lâm Du có gì đó rất lạ, nhưng lại không nói ra được là gì.
Hoàng hồn trước tiên vẫn là Tôn Uyển Đình, bà ta cười đi tới, cả khuôn mặt toàn là cưng chiều: “Nha đầu này, con lại ngủ nướng, mọi người đều đang đợi con đến ăn sáng thôi đấy”.
Lâm Du không có trả lời ngay, mà nhìn chòng chọc Tôn Uyển Đình một hồi lâu, mới nhẹ nhàng “ừ” một tiếng.
Bị Lâm Du nhìn đến chột dạ, lời chuẩn bị nói ra tới miệng Tôn Uyển Đình lại nuốt trở lại. Cũng được, ăn sáng xong lại nói.
Bữa ăn hôm nay, hẳn là cả ba người Lâm Hồng Tín đều ăn không ngon. Cũng không biết chuyện gì xảy ra, Lâm Du chỉ cần động một cái đã khiến cho bọn hắn sợ hãi trong lòng một phen, nhìn bọn họ đứng ngồi không yên, Lâm Du cả người cũng không thoải mái.
Ăn xong, Lâm Hồng Tín cũng không vội vã đi làm, Tôn Uyển Đình cũng không đi ra ngoài làm đẹp, hai người một trái một phải ngồi bên cạnh Lâm Du. Mà Lâm Nhất Thiến, lại “soạt” một tiếng quỳ xuống trước mặt Lâm Du.
“chị, em van xin chị! Chị hãy cứu em! Nếu chị không cứu em, em sẽ chết mất!” Gắt gao ôm chân Lâm Du, Lâm Nhất Thiến khóc lóc cầu xin.
“Tiểu Du, con là chị gái của Nhất Thiến, con hãy cứu Nhất Thiến đi! Lần này, mẹ cũng van xin con!” Nắm lấy tay của Lâm Du, Tôn Uyển Đình lộ ra vẻ mặt đau khổ, trong nháy mắt nước mắt liền rơi đầy mặt.
“Tiểu Du, chuyện lần này vốn không liên quan gì đến con, ba ba cũng biết không nên mặt dày đến cầu xin con. Nhưng dầu gì con cũng là một phần tử trong gia đình này, ba ba chỉ hy vọng , con có thể giúp em gái của con lần này, nếu không em gái con lần này chết chắc…” Lâm Hồng Tín vừa nói xong liền than thở nhìn Lâm Du.
“Các người muốn con cứu nó bằng cách nào đây” Nhìn Lâm Nhất Thiến quỳ trước mặt mình, nghe Tôn Uyển Đình cùng Lâm Hồng Tín diễn trò, thanh âm của Lam Du rất bình tĩnh, im lặng quan sát.
“Tiểu Du, con yên tâm! Người gây ra tai nạn xe cộ của Hứa Mạch là em gái con, không phải con! Chỉ cần con thay Nhất Thiến gả qua, Hứa gia sẽ không làm khó con” Tôn Uyển Đình vội vàng nói.
So với sự việc xảy ra bảy năm trước giống nhau như đúc, Lâm Du quay đầu, Tầm mắt phóng đến trên người Tôn Uyển Đình :”Có thật không”.
“Thật Thật! Mẹ làm sao lại lưà con? Con là con gái ruột thịt của mẹ,là chị gái của Nhất Thiến!” Không cho Lâm Du có cơ hội cự tuyệt, Tôn Uyển Đình vừa nói vừa hướng Lâm Nhất Thiến hô to, “Còn không cảm ơn chị con đã cứu con một mạng”.
“Chị, cảm ơn chị! Thật cảm ơn chị! Cả đời này, em có làm trâu làm ngựa cho chị, cũng can tâm tình nguyện!” Lâm Nhất Thiến vui mừng đứng lên, ôm Lâm Du cười.
Làm trâu làm ngựa? Đúng là mỉa mai cực kì! Lâm Du bất động thanh sắc đẩy Lâm Nhất Thiến ra, gật đầu một cái: “Được”.
Hứa mạch, Đại thiếu gia Hứa gia, viên ngọc sáng thành phố D, không ai không biết không ai không hiểu nhân vật xuất chúng này. Gia thế xuất chúng, dung mạo tuấn dật, dáng người cao ngất, năng lực cường hãn…Rõ ràng là ông trời thiên vị hắn, hắn nhận được sủng ái lớn nhất là không thể nghi ngờ.
Thế nhưng, nữa tháng trước, Hứa Mạch xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, trở thành người thực vật. Cho tới bây giờ, vẫn đang nằm trên giường của bệnh viện.
Sở dĩ Lâm nhất Thiến hốt hoảng như vậy, là bởi vì, chuyện của Hứa Mạch, cùng với cô không thể thoát khỏi được quan hệ. Nói chính xác là, nếu không phải bởi vì Lâm Nhất Thiến, Hứa Mạch sẽ không phải gánh tai họa lần này.
Trên thực tế, Lâm Nhất Thiến ngưỡng mộ Hứa Mạch, chuyện này ở Lâm Gia cũng không phải là bí mật. Cho nên, Lâm Du cũng biết. Nhưng Lâm Du không nghĩ tới, Lâm Nhất Thiến bởi vì theo đuổi Hứa Mạch không được,liền tự tiện hạ thuốc hắn.
Trí huyễn mị, lúc trước Lâm Du cũng chưa từng nghe qua tên này. Có thể cũng chính vì thuốc này, làm hại Hứa Mạch sau khi phát hiện thắng xe không ăn, không thể kịp thời nghĩ ra biện pháp, cũng không kịp tìm người trợ giúp. Cuối cùng, sự việc tiến triển đến mức độ không thể nào vãn hồi như hiện nay.
Hứa gia được xem là đứng đầu ở thành phố D, chỉ mấy ngày sau liền tra ra chân tướng. Vì vậy, sau khi giải quyết Cừu gia đã tạo thành thắng xe không ăn dễ như trở bàn tay, Lâm Nhất Thiến trở liền thành đối tượng kế tiếp gánh vác lửa giận của Hứa gia. Mà Bác Dương, đang tràn ngập nguy cơ.
Lâm Du của bảy năm trước, mặc dù cùng với chị em gái Lâm Nhất Thiến tình thâm, nhưng cũng không có đồng ý gả qua Hứa gia. Nhưng mà lần này, Lâm Du thay đổi chủ ý. Cho dù cả đời ở góa, cũng tốt hơn gả cho tên cặn bã Chu Tuyền kia.
Huống chi, bảy năm trước Lâm Du hiểu rõ hơn ai hết, Hứa gia căn bản không có kinh khủng như mọi người nghĩ.
Giận, nhất định là rất giận. Oán, nhất định cũng có. Nhưng Hứa gia chẳng qua là hành hạ Lâm Nhất Thiến hai năm, sau hai năm lại thả ra. Hơn nữa, không có đăng kí kết hôn, cũng không có động phòng, Lâm Nhất Thiến chẳng qua là đi Hứa gia làm người giúp việc hai năm, sau đó lại được tự do.
Dùng cả đời phải sống đời sống thực vật của Hứa Mạch đổi lấy hai năm của Lâm Nhất Thiến…Theo Lâm Du, Hứa gia như vậy đã rất phúc hậu rồi.
Ba ngày, thoáng cái đã qua. Ngày mùng 7 Tháng 7, Lâm Du cùng Lâm Nhất Thiến đồng thời cùng nhau lấy chồng.
Một đội ngũ rước dâu thật dài, long trọng mà quý phái, Lâm Nhất Thiến lộ vẻ mặt hạnh phúc ngồi trên xe hoa hướng đến Chu gia. Lâm Hồng Tín cùng Tôn uyển Đình đi theo phía sau, lấy lí do là: không thể để Hứa gia phát hiện ra manh mối.
Bên kia, Hứa gia chỉ đưa tới một chiếc xe màu đen, trên thân xe còn buộc một tràng hoa màu trắng nhức mắt. Là khiêm tốn, hay là làm nhục? Trong lòng mọi người đều biết rõ.
Lâm Du không có mặc áo cưới, cũng không có trang điểm giống cô dâu. Khuôn mặt cô vẫn như ngày thường, một thân một mình lôi kéo rương hành lý chậm rãi đi vào cửa lớn Hứa gia.
Ở Hứa gia, Lâm Du đương nhiên là không được hoan nghênh sự tồn tại của cô. Không có ai nghênh đón cô, cũng không có ai tỏ ra một tia hảo tâm đối với cô. Lâm Du thậm chí còn chưa biết phòng mình ở đâu, còn chưa kịp để hành lý xuống, đã bị dẫn đi đến phòng của Hứa Mạch.
Căn phòng của Hứa Mạch lâý hai màu trắng đen làm chủ đạo, không có trang trí nhiều vật trang sức, đơn giản mà phóng khoáng. Mà Hứa Mạch sáng sớm hôm nay đã được đưa về nhà, rõ ràng nằm trên giường không nhúc nhích.
Sau khi thấy cửa được đóng lại, Lâm Du đứng ở bên giường vẫn im lặng không nói một lời nào, mắt không chớp nhìn Hứa Mạch một hồi lâu, cuối cùng nhẹ nhàng nói: “ xin chào Hứa Mạch, tôi tên là Lâm Du, Lâm trong ‘song mộc Lâm’, Du là những năm trong cuối cuộc đời ”.
“Trước kia, có lẽ anh chưa từng nghe qua tên của tôi. Hoặc là anh đã từng nghe người khác nói qua tôi, nhưng cũng không có nhận ra tôi. Trên thực tế, trước kia tôi chẳng qua cũng chỉ nghe qua đại danh của anh, ở các loại phương tiện truyền thông trông thấy anh, cũng chưa từng gặp anh lần nào. Cho nên, hôm nay là lần đầu tiên chúng ta chính thức gặp mặt. Mặc dù bây giờ anh không có khả năng nghe thấy tôi nói, nhưng tôi vẫn muốn nói, rất hân hạnh được biết anh”. Lâm Du cũng không giỏi trong việc làm quen người khác. Nhưng đối mặt với Hứa Mạch đang không có cảm giác, tựa như bất kể làm gì, nói gì, cũng không cần kiêng kị
Đáp lại Lâm Du, là một phòng im lặng.
Lâm Du tự nhiên cũng không kỳ vọng Hứa Mạch có thể đáp lại đối với cô, nhìn lại căn phòng một cách cẩn thận, đem gương hành lý để ở một bên, Lâm Du xoay người đi vào phòng vệ sinh.
“Đã xảy ra chuyện gì? Cô ta không phải là Lâm Nhất Thiến?” Lâm Du không biết ở trong một căn phòng khác, cả đám người Hứa gia đã bày ra trận địa sẵn sàng đón tiếp quân địch, ánh mắt sáng quắc trừng trừng nhìn màn hình trước mặt.
“Mặc dù nhìn rất giống, nhưng cô ấy nhất định là Lâm Du, chị gái của Lâm Nhất Thiến, hôm nay vốn nên gả cho Chu gia, Lâm gia đại tiểu thư”. Hứa Hoán, em họ của Hứa Mạch, là đứa con duy nhất của nhà Nhị thúc. Vừa vặn, học cùng trường đại học với Lâm Du, là học đệ học dưới Lâm Du một lớp.
Lâm Du bảy năm trước, chính là học Đại học năm ba, hệ quản lý công thương. Được phong là hoa khôi Đại học D, nổi danh băng sơn mĩ nhân.
Hứa Hoán nhận thức Lâm Du, không đơn thuần bởi vì danh tiếng của Lâm Du, mà bởi vì huynh đệ tốt của hắn đối với Lâm Du nhất kiến chung tình.
Bất quá giờ phút này, chính mắt thấy Lâm Du xuất hiện ở Hứa gia, Hứa Hoán một điểm cũng không cảm thấy cao hứng. Ngược lại, ngay lúc này hắn lập tức hiểu ra rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, khẽ cắn răng:” Dường như chúng ta đã bị lừa”.
Nhất thời sắc mặt của những người khác ở Hứa gia trầm xuống, đến khi muốn đứng lên đi tìm Lâm gia tính sổ, chỉ thấy trong màn hình bóng dáng Lâm Du lại xuất hiện lần nữa.
Bưng một chậu nước ấm từ trong phòng vệ sinh đi ra, Lâm Du tránh hiềm nghi đem khăn lông thấm ướt, cẩn thận giúp Hứa Mạch lau phần mặt và tay lộ ra ngoài: ”Mặc dù biết bình thường nhất định sẽ có chuyên gia chăm sóc anh, nhưng từ nay về sau, Hứa đại thiếu gia có nguyện ý đem nhiệm vụ này giao cho tôi hay không?”.
Thanh âm của Lâm Du rất thấp, cho nên Hứa Hoán không thể không đem âm thanh ở thiết bị theo dõi nâng cao lên một chút, như vậy mới có thể đảm bảo tất cả mọi người Hứa gia đang ngồi ở đây nghe thấy.
Mà sau khi nghe Lâm Du nói, thần sắc mọi người Hứa gia đều ngạc nhiên, sở dĩ không thể tin. Nếu không phải Hứa gia chắc chắn điều tra không có sai, bọn họ sợ rằng không nhịn được hoài nghi, người bỏ thuốc Hứa Mạch là Lâm Du, mà không phải Lâm Nhất Thiến rồi.
“Thật ra thì, hôm nay tôi vốn nên gả cho một người đàn ông khác. Nhưng mà bọn họ khóc lóc cầu xin tôi, để tôi thay thế hung thủ hại anh thành như vậy gả vào Hứa gia. Mà tôi, thế nhưng cũng đồng ý. Có phải rất buồn cười hay không’. Lâm Du tự giễu cười cười, ngay sau đó lại khôi phục lạnh nhạt như trước, “Nhưng mà, tôi cũng không hối hận khi gả vào Hứa gia! Ít nhất, anh sẽ không hại tôi có đúng hay không?”.
Nghe Lâm Du rõ ràng lầm bầm lầu bầu, tất cả mọi người Hứa gia không lên tiếng, nhìn chằm chằm màn hình như đang suy nghĩ điều gì đó trong chốc lát, lại đồng loạt nhìn về Hứa gia gia.
Hứa Chấn Thiên, Hứa gia gia chủ, nhân vật truyền kì ở thành phố D. Người phát hiệu lệnh chèn ép xí nghiệp Bác Dương, là ông. Cường mạnh hiếp yếu, yêu cầu Lâm Nhất Thiến gả cho Hứa Mạch, cũng là ông. Bất quá, lần này ép gả. Ông muốn chính là, Lâm Nhất Thiến vì hành động lần này của cô ta mà phải trả giá!
Nhưng hiện nay, Lâm gia lại không biết sống chết, giám ở sau lưng họ mà đổi người? Đoán chừng bọn họ không nhận ra? Vẫn cảm thấy đem Lâm Nhất Thiến gả cho Chu gia, là có thể được Chu gia che chở, vì bọn họ mà chống lại Hứa gia?
Bất luận là trường hợp nào, Hứa Chấn Thiên nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Chuyện lần này, không xong!
Lâm Du gặp Hứa Chấn Thiên, đã là một tiếng sau.
Trong vòng một giờ này, Lâm Du đầu tiên là giúp Hứa Mạch lau mặt và tay, sau đó liền đem ra một quyển sách chuyên nghành, hướng về phía Hứa Mạch đọc.
Lâm Du vốn định yên lặng ngồi nhìn, khóe mắt liếc lại qua trên đầu giường Hứa Mạch, bỗng nhiên liền cầm sách lên, đọc ra. Nghe nói Hứa Mạch là kì tài buôn bán, chắc hắn cũng sẽ thích loại sách này chứ?.
“Xin chào Hứa gia gia, con tên là Lâm Du”. Không có một chút do dự, Lâm Du tự giới thiệu mình.
Cô quả thực đã đáp ứng gả qua Hứa gia thay Lâm Nhất Thiến, nhưng cũng không có đáp ứng lấy tên Lâm Nhất Thiến sinh họat ở Hứa gia. Cho dù chỉ có hai năm, cô cũng không thể chịu đựng. Huống chi, ngay một khắc bước vào cánh cửa Hứa gia kia, Lâm Du chưa từng nghĩ sẽ rời đi.
“Không phải Lâm Nhất Thiến?” Hứa Chấn Mạch hiếp mắt một cái, đỡ lấy ánh mắt Lâm Du tràn đầy cảm giác bị áp bách.
“Đúng, không phải Lâm Nhất Thiến, là Lâm Du.” Lâm Du không có lùi bước, thần sắc rất là chấn định.
“Tại sao?” Mặc dù từ lời nói của Lâm Du đã đoán ra được một, hai, Hứa Chấn Thiên vẫn cố chấp đòi nghe đáp án xác thực.
“Bởi vì muốn còn sống.” cũng không nghĩ đến câu hỏi của Hứa Chấn Thiên, Lâm Du thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.
Hứa Chấn Thiên cười lạnh một tiếng: “Vậy cô dựa vào cái gì cho là, Hứa gia sẽ đáp ứng bảo vệ cô?”.
“Con nguyện ý lấy cả đời ra đổi với ngài! Con sẽ can tâm tình nguyện chăm sóc Hứa Mạch thật tốt, cho đến khi con chết, hoặc là cho đến ngày anh ấy chết!”.Lâm Du quyết tâm quyết đoán đến cùng. Cùng lắm kết quả xấu nhất, chính là Hứa gia gia nổi giận đùng đùng, đến Chu gia bắt lấy Lam Nhất Thiến đổi lại.
“Cả đời? Cô không cảm thấy như vậy quá uổng phí sao?” Hứa Chấn Thiên nhướn mày, giọng nói lạnh lùng têu tan đi không ít.
“Có mất mới có được. Đổi lấy sự che chở của Hứa gia cả đời, con cho là xứng đáng.” Trải qua Chu Tuyền cặn bã như vậy, Lâm Du không tin tưởng vào tình yêu nữa, cũng không kỳ vọng vào tình yêu. Thà trở lại một lần nữa, cô tỉnh nguyện trông coi Hứa Mạch cả đời!.
Bình tĩnh quan sát Hứa Mạch trong chốc lát, Hứa Chấn Thiên xoay người, bỏ đi.
Này coi như ngầm cho phép phải không? Đưa mắt nhìn Hứa Chấn Thiên đi ra khỏi phòng bệnh, Lâm Du quay đầu không nói một lời, tầm mắt rơi vào Hứa Mạch trên giường, lúc này rốt cuộc mới có cảm giác chân thật.
Ai nói không lo lắng? Cô đều lo lắng sắp chết! Từ từ mở ra đôi tay vô thức nắm chặt, nhìn lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, Lâm Du không nhịn được cười khổ.
“Ông nội, cứ chấp nhận như vậy?” Nghe Hứa Chấn Thiên và Lâm Du nói chuyện không sót một từ, Hứa Hoán có thể tha thứ nỗi khổ tâm trong lòng Lâm Du phải đáp ứng gả thay, nhưng vẫn như cũ cực kì bất mãn việc Lâm Nhất Thiến vẫn được tự do tiêu dao.
Hứa Chấn Thiên không trực tiếp trả lời Hứa Hoán, nhìn về phía Hứa Diệp Lỗi Hứa ba ba phân phó nói: “Đi an bài một chút, để cho Lâm Du ở căn phòng cách vách phòng Hứa Mạch”.
“Ba?” Hứa Diệp Lỗi kinh sợ. Thật sự cứ như vậy bỏ qua cho Lâm Nhất Thiến sao?
“Ông nội!” Hứa Hoán giống như bị giật mình, thật nhanh liếc nhìn căn phòng Hứa Mạch một cái, thấp giọng nói: “Coi như Lâm Du tốt hơn Lâm Nhất Thiến nghìn vạn lần, nhưng cũng không thể…”
“Đi làm!” Bỏ lại mệnh lệnh không cho sửa đổi, Hứa Chấn Thiên chắp hai tay sau lưng, mặt không đổi sắc đi ra khỏi phòng theo dõi.
Biến cố xảy ra ở Hứa gia, đang đắm chìm trong vui sứơng khi làm thông gia Hứa gia cùng Chu gia cũng không hay biết gì.
Không thể phủ nhận,khi Lâm Nhất Thiến tháo xuống nồng đậm trang điểm, thay vào đó cố ý trang điểm khuôn mặt tinh xảo, lại cố ý làm bộ dáng lạnh lẽo cô quạnh, quả thật rất giống Lâm Du chân thật. càng thêm cô ta tận lực bắt chước, cho đến khi vào phòng cưới, cũng không lộ ra bất kì sơ hở nào. Ít nhất, Chu Tuyền là chú rể cũng không phát giác ra có cái gì không đúng.
Thấp thỏm bất an nhìn sự tình bình an lắng xuống, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình nhìn nhau cười nhẹ một tiếng. Sáng sớm ngày hôm sau, bọn họ nhanh chóng đem hộ khẩu cùng thẻ căn cước, đi tìm Chu Tuyền làm đăng kí.
Chu Tuyền không nghĩ tới, sau một đêm tỉnh lại, sự thật lại động trời như vậy. Gia gia của hắn vì hắn quyết định cưới là Lâm Du, hắn nhìn trúng cũng là Lâm Du, người sắp thừa kế cổ phần xí nghiệp Bác Dương. Thế nhưng bây giờ bọn họ lại chạy đến nói cho hắn biết, hắn cưới lầm người? Cùng hắn trên giường thế mà lại là Lâm Nhất Thiến?
Thấy bộ đồ Lâm Du đang mặc trên người , ba người Lâm Hồng Tín đều sửng sốt, lại cảm thấy Lâm Du có gì đó rất lạ, nhưng lại không nói ra được là gì.
Hoàng hồn trước tiên vẫn là Tôn Uyển Đình, bà ta cười đi tới, cả khuôn mặt toàn là cưng chiều: “Nha đầu này, con lại ngủ nướng, mọi người đều đang đợi con đến ăn sáng thôi đấy”.
Lâm Du không có trả lời ngay, mà nhìn chòng chọc Tôn Uyển Đình một hồi lâu, mới nhẹ nhàng “ừ” một tiếng.
Bị Lâm Du nhìn đến chột dạ, lời chuẩn bị nói ra tới miệng Tôn Uyển Đình lại nuốt trở lại. Cũng được, ăn sáng xong lại nói.
Bữa ăn hôm nay, hẳn là cả ba người Lâm Hồng Tín đều ăn không ngon. Cũng không biết chuyện gì xảy ra, Lâm Du chỉ cần động một cái đã khiến cho bọn hắn sợ hãi trong lòng một phen, nhìn bọn họ đứng ngồi không yên, Lâm Du cả người cũng không thoải mái.
Ăn xong, Lâm Hồng Tín cũng không vội vã đi làm, Tôn Uyển Đình cũng không đi ra ngoài làm đẹp, hai người một trái một phải ngồi bên cạnh Lâm Du. Mà Lâm Nhất Thiến, lại “soạt” một tiếng quỳ xuống trước mặt Lâm Du.
“chị, em van xin chị! Chị hãy cứu em! Nếu chị không cứu em, em sẽ chết mất!” Gắt gao ôm chân Lâm Du, Lâm Nhất Thiến khóc lóc cầu xin.
“Tiểu Du, con là chị gái của Nhất Thiến, con hãy cứu Nhất Thiến đi! Lần này, mẹ cũng van xin con!” Nắm lấy tay của Lâm Du, Tôn Uyển Đình lộ ra vẻ mặt đau khổ, trong nháy mắt nước mắt liền rơi đầy mặt.
“Tiểu Du, chuyện lần này vốn không liên quan gì đến con, ba ba cũng biết không nên mặt dày đến cầu xin con. Nhưng dầu gì con cũng là một phần tử trong gia đình này, ba ba chỉ hy vọng , con có thể giúp em gái của con lần này, nếu không em gái con lần này chết chắc…” Lâm Hồng Tín vừa nói xong liền than thở nhìn Lâm Du.
“Các người muốn con cứu nó bằng cách nào đây” Nhìn Lâm Nhất Thiến quỳ trước mặt mình, nghe Tôn Uyển Đình cùng Lâm Hồng Tín diễn trò, thanh âm của Lam Du rất bình tĩnh, im lặng quan sát.
“Tiểu Du, con yên tâm! Người gây ra tai nạn xe cộ của Hứa Mạch là em gái con, không phải con! Chỉ cần con thay Nhất Thiến gả qua, Hứa gia sẽ không làm khó con” Tôn Uyển Đình vội vàng nói.
So với sự việc xảy ra bảy năm trước giống nhau như đúc, Lâm Du quay đầu, Tầm mắt phóng đến trên người Tôn Uyển Đình :”Có thật không”.
“Thật Thật! Mẹ làm sao lại lưà con? Con là con gái ruột thịt của mẹ,là chị gái của Nhất Thiến!” Không cho Lâm Du có cơ hội cự tuyệt, Tôn Uyển Đình vừa nói vừa hướng Lâm Nhất Thiến hô to, “Còn không cảm ơn chị con đã cứu con một mạng”.
“Chị, cảm ơn chị! Thật cảm ơn chị! Cả đời này, em có làm trâu làm ngựa cho chị, cũng can tâm tình nguyện!” Lâm Nhất Thiến vui mừng đứng lên, ôm Lâm Du cười.
Làm trâu làm ngựa? Đúng là mỉa mai cực kì! Lâm Du bất động thanh sắc đẩy Lâm Nhất Thiến ra, gật đầu một cái: “Được”.
Hứa mạch, Đại thiếu gia Hứa gia, viên ngọc sáng thành phố D, không ai không biết không ai không hiểu nhân vật xuất chúng này. Gia thế xuất chúng, dung mạo tuấn dật, dáng người cao ngất, năng lực cường hãn…Rõ ràng là ông trời thiên vị hắn, hắn nhận được sủng ái lớn nhất là không thể nghi ngờ.
Thế nhưng, nữa tháng trước, Hứa Mạch xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, trở thành người thực vật. Cho tới bây giờ, vẫn đang nằm trên giường của bệnh viện.
Sở dĩ Lâm nhất Thiến hốt hoảng như vậy, là bởi vì, chuyện của Hứa Mạch, cùng với cô không thể thoát khỏi được quan hệ. Nói chính xác là, nếu không phải bởi vì Lâm Nhất Thiến, Hứa Mạch sẽ không phải gánh tai họa lần này.
Trên thực tế, Lâm Nhất Thiến ngưỡng mộ Hứa Mạch, chuyện này ở Lâm Gia cũng không phải là bí mật. Cho nên, Lâm Du cũng biết. Nhưng Lâm Du không nghĩ tới, Lâm Nhất Thiến bởi vì theo đuổi Hứa Mạch không được,liền tự tiện hạ thuốc hắn.
Trí huyễn mị, lúc trước Lâm Du cũng chưa từng nghe qua tên này. Có thể cũng chính vì thuốc này, làm hại Hứa Mạch sau khi phát hiện thắng xe không ăn, không thể kịp thời nghĩ ra biện pháp, cũng không kịp tìm người trợ giúp. Cuối cùng, sự việc tiến triển đến mức độ không thể nào vãn hồi như hiện nay.
Hứa gia được xem là đứng đầu ở thành phố D, chỉ mấy ngày sau liền tra ra chân tướng. Vì vậy, sau khi giải quyết Cừu gia đã tạo thành thắng xe không ăn dễ như trở bàn tay, Lâm Nhất Thiến trở liền thành đối tượng kế tiếp gánh vác lửa giận của Hứa gia. Mà Bác Dương, đang tràn ngập nguy cơ.
Lâm Du của bảy năm trước, mặc dù cùng với chị em gái Lâm Nhất Thiến tình thâm, nhưng cũng không có đồng ý gả qua Hứa gia. Nhưng mà lần này, Lâm Du thay đổi chủ ý. Cho dù cả đời ở góa, cũng tốt hơn gả cho tên cặn bã Chu Tuyền kia.
Huống chi, bảy năm trước Lâm Du hiểu rõ hơn ai hết, Hứa gia căn bản không có kinh khủng như mọi người nghĩ.
Giận, nhất định là rất giận. Oán, nhất định cũng có. Nhưng Hứa gia chẳng qua là hành hạ Lâm Nhất Thiến hai năm, sau hai năm lại thả ra. Hơn nữa, không có đăng kí kết hôn, cũng không có động phòng, Lâm Nhất Thiến chẳng qua là đi Hứa gia làm người giúp việc hai năm, sau đó lại được tự do.
Dùng cả đời phải sống đời sống thực vật của Hứa Mạch đổi lấy hai năm của Lâm Nhất Thiến…Theo Lâm Du, Hứa gia như vậy đã rất phúc hậu rồi.
Ba ngày, thoáng cái đã qua. Ngày mùng 7 Tháng 7, Lâm Du cùng Lâm Nhất Thiến đồng thời cùng nhau lấy chồng.
Một đội ngũ rước dâu thật dài, long trọng mà quý phái, Lâm Nhất Thiến lộ vẻ mặt hạnh phúc ngồi trên xe hoa hướng đến Chu gia. Lâm Hồng Tín cùng Tôn uyển Đình đi theo phía sau, lấy lí do là: không thể để Hứa gia phát hiện ra manh mối.
Bên kia, Hứa gia chỉ đưa tới một chiếc xe màu đen, trên thân xe còn buộc một tràng hoa màu trắng nhức mắt. Là khiêm tốn, hay là làm nhục? Trong lòng mọi người đều biết rõ.
Lâm Du không có mặc áo cưới, cũng không có trang điểm giống cô dâu. Khuôn mặt cô vẫn như ngày thường, một thân một mình lôi kéo rương hành lý chậm rãi đi vào cửa lớn Hứa gia.
Ở Hứa gia, Lâm Du đương nhiên là không được hoan nghênh sự tồn tại của cô. Không có ai nghênh đón cô, cũng không có ai tỏ ra một tia hảo tâm đối với cô. Lâm Du thậm chí còn chưa biết phòng mình ở đâu, còn chưa kịp để hành lý xuống, đã bị dẫn đi đến phòng của Hứa Mạch.
Căn phòng của Hứa Mạch lâý hai màu trắng đen làm chủ đạo, không có trang trí nhiều vật trang sức, đơn giản mà phóng khoáng. Mà Hứa Mạch sáng sớm hôm nay đã được đưa về nhà, rõ ràng nằm trên giường không nhúc nhích.
Sau khi thấy cửa được đóng lại, Lâm Du đứng ở bên giường vẫn im lặng không nói một lời nào, mắt không chớp nhìn Hứa Mạch một hồi lâu, cuối cùng nhẹ nhàng nói: “ xin chào Hứa Mạch, tôi tên là Lâm Du, Lâm trong ‘song mộc Lâm’, Du là những năm trong cuối cuộc đời ”.
“Trước kia, có lẽ anh chưa từng nghe qua tên của tôi. Hoặc là anh đã từng nghe người khác nói qua tôi, nhưng cũng không có nhận ra tôi. Trên thực tế, trước kia tôi chẳng qua cũng chỉ nghe qua đại danh của anh, ở các loại phương tiện truyền thông trông thấy anh, cũng chưa từng gặp anh lần nào. Cho nên, hôm nay là lần đầu tiên chúng ta chính thức gặp mặt. Mặc dù bây giờ anh không có khả năng nghe thấy tôi nói, nhưng tôi vẫn muốn nói, rất hân hạnh được biết anh”. Lâm Du cũng không giỏi trong việc làm quen người khác. Nhưng đối mặt với Hứa Mạch đang không có cảm giác, tựa như bất kể làm gì, nói gì, cũng không cần kiêng kị
Đáp lại Lâm Du, là một phòng im lặng.
Lâm Du tự nhiên cũng không kỳ vọng Hứa Mạch có thể đáp lại đối với cô, nhìn lại căn phòng một cách cẩn thận, đem gương hành lý để ở một bên, Lâm Du xoay người đi vào phòng vệ sinh.
“Đã xảy ra chuyện gì? Cô ta không phải là Lâm Nhất Thiến?” Lâm Du không biết ở trong một căn phòng khác, cả đám người Hứa gia đã bày ra trận địa sẵn sàng đón tiếp quân địch, ánh mắt sáng quắc trừng trừng nhìn màn hình trước mặt.
“Mặc dù nhìn rất giống, nhưng cô ấy nhất định là Lâm Du, chị gái của Lâm Nhất Thiến, hôm nay vốn nên gả cho Chu gia, Lâm gia đại tiểu thư”. Hứa Hoán, em họ của Hứa Mạch, là đứa con duy nhất của nhà Nhị thúc. Vừa vặn, học cùng trường đại học với Lâm Du, là học đệ học dưới Lâm Du một lớp.
Lâm Du bảy năm trước, chính là học Đại học năm ba, hệ quản lý công thương. Được phong là hoa khôi Đại học D, nổi danh băng sơn mĩ nhân.
Hứa Hoán nhận thức Lâm Du, không đơn thuần bởi vì danh tiếng của Lâm Du, mà bởi vì huynh đệ tốt của hắn đối với Lâm Du nhất kiến chung tình.
Bất quá giờ phút này, chính mắt thấy Lâm Du xuất hiện ở Hứa gia, Hứa Hoán một điểm cũng không cảm thấy cao hứng. Ngược lại, ngay lúc này hắn lập tức hiểu ra rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, khẽ cắn răng:” Dường như chúng ta đã bị lừa”.
Nhất thời sắc mặt của những người khác ở Hứa gia trầm xuống, đến khi muốn đứng lên đi tìm Lâm gia tính sổ, chỉ thấy trong màn hình bóng dáng Lâm Du lại xuất hiện lần nữa.
Bưng một chậu nước ấm từ trong phòng vệ sinh đi ra, Lâm Du tránh hiềm nghi đem khăn lông thấm ướt, cẩn thận giúp Hứa Mạch lau phần mặt và tay lộ ra ngoài: ”Mặc dù biết bình thường nhất định sẽ có chuyên gia chăm sóc anh, nhưng từ nay về sau, Hứa đại thiếu gia có nguyện ý đem nhiệm vụ này giao cho tôi hay không?”.
Thanh âm của Lâm Du rất thấp, cho nên Hứa Hoán không thể không đem âm thanh ở thiết bị theo dõi nâng cao lên một chút, như vậy mới có thể đảm bảo tất cả mọi người Hứa gia đang ngồi ở đây nghe thấy.
Mà sau khi nghe Lâm Du nói, thần sắc mọi người Hứa gia đều ngạc nhiên, sở dĩ không thể tin. Nếu không phải Hứa gia chắc chắn điều tra không có sai, bọn họ sợ rằng không nhịn được hoài nghi, người bỏ thuốc Hứa Mạch là Lâm Du, mà không phải Lâm Nhất Thiến rồi.
“Thật ra thì, hôm nay tôi vốn nên gả cho một người đàn ông khác. Nhưng mà bọn họ khóc lóc cầu xin tôi, để tôi thay thế hung thủ hại anh thành như vậy gả vào Hứa gia. Mà tôi, thế nhưng cũng đồng ý. Có phải rất buồn cười hay không’. Lâm Du tự giễu cười cười, ngay sau đó lại khôi phục lạnh nhạt như trước, “Nhưng mà, tôi cũng không hối hận khi gả vào Hứa gia! Ít nhất, anh sẽ không hại tôi có đúng hay không?”.
Nghe Lâm Du rõ ràng lầm bầm lầu bầu, tất cả mọi người Hứa gia không lên tiếng, nhìn chằm chằm màn hình như đang suy nghĩ điều gì đó trong chốc lát, lại đồng loạt nhìn về Hứa gia gia.
Hứa Chấn Thiên, Hứa gia gia chủ, nhân vật truyền kì ở thành phố D. Người phát hiệu lệnh chèn ép xí nghiệp Bác Dương, là ông. Cường mạnh hiếp yếu, yêu cầu Lâm Nhất Thiến gả cho Hứa Mạch, cũng là ông. Bất quá, lần này ép gả. Ông muốn chính là, Lâm Nhất Thiến vì hành động lần này của cô ta mà phải trả giá!
Nhưng hiện nay, Lâm gia lại không biết sống chết, giám ở sau lưng họ mà đổi người? Đoán chừng bọn họ không nhận ra? Vẫn cảm thấy đem Lâm Nhất Thiến gả cho Chu gia, là có thể được Chu gia che chở, vì bọn họ mà chống lại Hứa gia?
Bất luận là trường hợp nào, Hứa Chấn Thiên nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Chuyện lần này, không xong!
Lâm Du gặp Hứa Chấn Thiên, đã là một tiếng sau.
Trong vòng một giờ này, Lâm Du đầu tiên là giúp Hứa Mạch lau mặt và tay, sau đó liền đem ra một quyển sách chuyên nghành, hướng về phía Hứa Mạch đọc.
Lâm Du vốn định yên lặng ngồi nhìn, khóe mắt liếc lại qua trên đầu giường Hứa Mạch, bỗng nhiên liền cầm sách lên, đọc ra. Nghe nói Hứa Mạch là kì tài buôn bán, chắc hắn cũng sẽ thích loại sách này chứ?.
“Xin chào Hứa gia gia, con tên là Lâm Du”. Không có một chút do dự, Lâm Du tự giới thiệu mình.
Cô quả thực đã đáp ứng gả qua Hứa gia thay Lâm Nhất Thiến, nhưng cũng không có đáp ứng lấy tên Lâm Nhất Thiến sinh họat ở Hứa gia. Cho dù chỉ có hai năm, cô cũng không thể chịu đựng. Huống chi, ngay một khắc bước vào cánh cửa Hứa gia kia, Lâm Du chưa từng nghĩ sẽ rời đi.
“Không phải Lâm Nhất Thiến?” Hứa Chấn Mạch hiếp mắt một cái, đỡ lấy ánh mắt Lâm Du tràn đầy cảm giác bị áp bách.
“Đúng, không phải Lâm Nhất Thiến, là Lâm Du.” Lâm Du không có lùi bước, thần sắc rất là chấn định.
“Tại sao?” Mặc dù từ lời nói của Lâm Du đã đoán ra được một, hai, Hứa Chấn Thiên vẫn cố chấp đòi nghe đáp án xác thực.
“Bởi vì muốn còn sống.” cũng không nghĩ đến câu hỏi của Hứa Chấn Thiên, Lâm Du thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.
Hứa Chấn Thiên cười lạnh một tiếng: “Vậy cô dựa vào cái gì cho là, Hứa gia sẽ đáp ứng bảo vệ cô?”.
“Con nguyện ý lấy cả đời ra đổi với ngài! Con sẽ can tâm tình nguyện chăm sóc Hứa Mạch thật tốt, cho đến khi con chết, hoặc là cho đến ngày anh ấy chết!”.Lâm Du quyết tâm quyết đoán đến cùng. Cùng lắm kết quả xấu nhất, chính là Hứa gia gia nổi giận đùng đùng, đến Chu gia bắt lấy Lam Nhất Thiến đổi lại.
“Cả đời? Cô không cảm thấy như vậy quá uổng phí sao?” Hứa Chấn Thiên nhướn mày, giọng nói lạnh lùng têu tan đi không ít.
“Có mất mới có được. Đổi lấy sự che chở của Hứa gia cả đời, con cho là xứng đáng.” Trải qua Chu Tuyền cặn bã như vậy, Lâm Du không tin tưởng vào tình yêu nữa, cũng không kỳ vọng vào tình yêu. Thà trở lại một lần nữa, cô tỉnh nguyện trông coi Hứa Mạch cả đời!.
Bình tĩnh quan sát Hứa Mạch trong chốc lát, Hứa Chấn Thiên xoay người, bỏ đi.
Này coi như ngầm cho phép phải không? Đưa mắt nhìn Hứa Chấn Thiên đi ra khỏi phòng bệnh, Lâm Du quay đầu không nói một lời, tầm mắt rơi vào Hứa Mạch trên giường, lúc này rốt cuộc mới có cảm giác chân thật.
Ai nói không lo lắng? Cô đều lo lắng sắp chết! Từ từ mở ra đôi tay vô thức nắm chặt, nhìn lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, Lâm Du không nhịn được cười khổ.
“Ông nội, cứ chấp nhận như vậy?” Nghe Hứa Chấn Thiên và Lâm Du nói chuyện không sót một từ, Hứa Hoán có thể tha thứ nỗi khổ tâm trong lòng Lâm Du phải đáp ứng gả thay, nhưng vẫn như cũ cực kì bất mãn việc Lâm Nhất Thiến vẫn được tự do tiêu dao.
Hứa Chấn Thiên không trực tiếp trả lời Hứa Hoán, nhìn về phía Hứa Diệp Lỗi Hứa ba ba phân phó nói: “Đi an bài một chút, để cho Lâm Du ở căn phòng cách vách phòng Hứa Mạch”.
“Ba?” Hứa Diệp Lỗi kinh sợ. Thật sự cứ như vậy bỏ qua cho Lâm Nhất Thiến sao?
“Ông nội!” Hứa Hoán giống như bị giật mình, thật nhanh liếc nhìn căn phòng Hứa Mạch một cái, thấp giọng nói: “Coi như Lâm Du tốt hơn Lâm Nhất Thiến nghìn vạn lần, nhưng cũng không thể…”
“Đi làm!” Bỏ lại mệnh lệnh không cho sửa đổi, Hứa Chấn Thiên chắp hai tay sau lưng, mặt không đổi sắc đi ra khỏi phòng theo dõi.
Biến cố xảy ra ở Hứa gia, đang đắm chìm trong vui sứơng khi làm thông gia Hứa gia cùng Chu gia cũng không hay biết gì.
Không thể phủ nhận,khi Lâm Nhất Thiến tháo xuống nồng đậm trang điểm, thay vào đó cố ý trang điểm khuôn mặt tinh xảo, lại cố ý làm bộ dáng lạnh lẽo cô quạnh, quả thật rất giống Lâm Du chân thật. càng thêm cô ta tận lực bắt chước, cho đến khi vào phòng cưới, cũng không lộ ra bất kì sơ hở nào. Ít nhất, Chu Tuyền là chú rể cũng không phát giác ra có cái gì không đúng.
Thấp thỏm bất an nhìn sự tình bình an lắng xuống, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình nhìn nhau cười nhẹ một tiếng. Sáng sớm ngày hôm sau, bọn họ nhanh chóng đem hộ khẩu cùng thẻ căn cước, đi tìm Chu Tuyền làm đăng kí.
Chu Tuyền không nghĩ tới, sau một đêm tỉnh lại, sự thật lại động trời như vậy. Gia gia của hắn vì hắn quyết định cưới là Lâm Du, hắn nhìn trúng cũng là Lâm Du, người sắp thừa kế cổ phần xí nghiệp Bác Dương. Thế nhưng bây giờ bọn họ lại chạy đến nói cho hắn biết, hắn cưới lầm người? Cùng hắn trên giường thế mà lại là Lâm Nhất Thiến?
Truyện mới nhất:
- Đêm trăng sáng rực (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!