Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 6
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 19:34:53 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
109 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 7 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 8 (Truyện xuyên không)
- * Ngôn tình và những trích dẫn hay - phần 2 (Truyện tổng hợp)
- * Ngôn tình và những câu trích dẫn hay - phần 1 (Truyện tổng hợp)
“A...... Cứu mạng......” Như Tích Phong đoán, bóng dáng vừa mới biến mất, trong không khí liền truyền ra một tiếng hét chói tai khoa trương của hồ ly, đâm vào tai người đều đau.
“Đây là nơi quỷ quái gì chứ!!!” Nhìn những dây leo rắn chắc vững vàng cuốn lấy tứ chi mình, hơn nữa có khuynh hướng càng thu càng chặt, Diệp Tuyết bị dọa sợ đến muốn ngất đi. Nhưng bản năng nói cho nàng biết, nếu cứ ngất đi như vậy, nhất định sẽ bị những thứ dây màu đỏ quái quỷ này ăn hết, hơn nữa rất có thể ngay cả xương cốt cũng sẽ không còn.
Không được, không được, không được, nàng cũng không muốn chết sớm, nàng vẫn đợi tìm ra cách trở về, đoàn tụ cùng Toa Toa đấy.
Ngay khi nàng khóc đến không còn nước mắt, một luồng ánh sáng bạc thoáng qua ngay trước mắt, sau đó khối băng nào đó lơ lửng trên những dây leo màu đỏ, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn nàng. Không đúng, là nhìn nàng còn lạnh lẽo hơn so vừa rồi trên lưng Phượng.
“Cứu ta......” Nếu như có thể, nàng thật không muốn mở miệng với khối băng lớn này, tuy nhiên dõi mắt bốn phía, chỉ có hắn là sinh vật sống duy nhất. Cố gắng chớp mắt, bày ra dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, hi vọng khối băng này có thể nhìn bộ dạng đáng thương của nàng mà động lòng trắc ẩn, cứu nàng từ trong nước lửa.
Chỉ là đối phương hoàn toàn coi mỹ nữ như cặn bã, nhìn dây leo màu đỏ siết cổ tay nàng rỉ ra từng vết máu, hắn chẳng những không có một chút cảm giác gấp gáp, hơn nữa còn bỏ đá xuống giếng: “Bổn vương và ngươi không quen không biết, nếu cứu ngươi…ngươi phải báo đáp Bổn vương như thế nào đây?”
Mẹ nó!
Diệp Tuyết không nhịn được nghĩ bạo nói tục.
Rõ ràng mình mới là hồ ly, tại sao lại cảm thấy người trước mắt này mới là lão hồ ly đây.
Chỉ là lúc này, mạng nhỏ quan trọng nhất, vẫn là uất ức cầu toàn thì tốt hơn: “Chỉ cần ngài cứu ta, ta nhất định sẽ làm trâu làm ngựa cho ngài, giặt quần áo quét sân, dùng những việc đó báo đáp ân cứu mạng của ngài.”
“Đầy tớ bên cạnh Bổn vương rất nhiều, không cần ngươi làm những chuyện như vậy.” Nói xong, làm bộ muốn rời đi.
“Ai, đợi chút.” Diệp Tuyết cuống quít gọi hắn lại: “Ta có thể vì ngài bưng trà rót nước, hơn nữa thức ăn ta nấu vô cùng ngon, tin tưởng ngài nhất định chưa từng được ăn.”
“......” Tích Phong tiếp tục muốn rời đi.
Lần này Diệp Tuyết nóng nảy, dây leo đã xâm nhập da thịt, nàng tựa như đã cảm nhận được máu bị hút ra khỏi thân thể: “Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào mới chịu cứu ta?” Chỉ cần có thể sống tiếp, nàng nhịn. Có đôi lời trầm trồ khen ngợi chết không bằng còn sống, đây chính là lời nàng răn mình. Bằng không, cuộc sống ở cô nhi viện khổ như vậy, nàng không thể nào trải qua được.
Nói vậy dường như có tác dụng, Tích Phong đang muốn rời đi thì thân thể dừng hẳn ở giữa không trung, đôi mắt hồ ly thon dài nheo lại, bên trong là hài lòng khẽ quét qua: “Làm nữ nhân của Bổn vương.”
“Cái gì?” Diệp Tuyết cật lực nuốt một ngụm nước bọt.
Mặc dù dáng dấp người này rất đẹp trai, rất có tiềm chất khiến nữ nhân ôm ấp yêu thương, nhưng lớn lên đẹp trai thì nhất định là người người cũng muốn làm nữ nhân của hắn, cũng muốn leo lên giường của hắn sao?
Thật xin lỗi, Diệp Tuyết nàng chủ nghĩa tự do, không thích bị người bao nuôi.
“Người đây là không đồng ý sao?” Nhìn ánh mắt nàng hiện vẻ khinh bỉ, ánh mắt của Tích Phong lạnh thấu xương. Thân là vương của Yêu Giới, muốn nữ nhân nào không có. Chỉ cần một câu nói của hắn, lập tức có cả đoàn lớn mỹ nữ nằm rạp dưới chân của hắn, xin hắn lâm hạnh.
Diệp Tuyết vô cùng muốn có cốt khí lớn tiếng nói cho hắn biết: kẻ sĩ có thể chết không thể chịu nhục, nàng tình nguyện bị đám dây leo màu đỏ này ăn hết, cũng không muốn làm nữ nhân của hắn. Lời có thể nói ra ngoài lại trở thành một tiếng mềm nhũn: “Ta đồng ý......”
_________________
“Đây là nơi quỷ quái gì chứ!!!” Nhìn những dây leo rắn chắc vững vàng cuốn lấy tứ chi mình, hơn nữa có khuynh hướng càng thu càng chặt, Diệp Tuyết bị dọa sợ đến muốn ngất đi. Nhưng bản năng nói cho nàng biết, nếu cứ ngất đi như vậy, nhất định sẽ bị những thứ dây màu đỏ quái quỷ này ăn hết, hơn nữa rất có thể ngay cả xương cốt cũng sẽ không còn.
Không được, không được, không được, nàng cũng không muốn chết sớm, nàng vẫn đợi tìm ra cách trở về, đoàn tụ cùng Toa Toa đấy.
Ngay khi nàng khóc đến không còn nước mắt, một luồng ánh sáng bạc thoáng qua ngay trước mắt, sau đó khối băng nào đó lơ lửng trên những dây leo màu đỏ, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn nàng. Không đúng, là nhìn nàng còn lạnh lẽo hơn so vừa rồi trên lưng Phượng.
“Cứu ta......” Nếu như có thể, nàng thật không muốn mở miệng với khối băng lớn này, tuy nhiên dõi mắt bốn phía, chỉ có hắn là sinh vật sống duy nhất. Cố gắng chớp mắt, bày ra dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, hi vọng khối băng này có thể nhìn bộ dạng đáng thương của nàng mà động lòng trắc ẩn, cứu nàng từ trong nước lửa.
Chỉ là đối phương hoàn toàn coi mỹ nữ như cặn bã, nhìn dây leo màu đỏ siết cổ tay nàng rỉ ra từng vết máu, hắn chẳng những không có một chút cảm giác gấp gáp, hơn nữa còn bỏ đá xuống giếng: “Bổn vương và ngươi không quen không biết, nếu cứu ngươi…ngươi phải báo đáp Bổn vương như thế nào đây?”
Mẹ nó!
Diệp Tuyết không nhịn được nghĩ bạo nói tục.
Rõ ràng mình mới là hồ ly, tại sao lại cảm thấy người trước mắt này mới là lão hồ ly đây.
Chỉ là lúc này, mạng nhỏ quan trọng nhất, vẫn là uất ức cầu toàn thì tốt hơn: “Chỉ cần ngài cứu ta, ta nhất định sẽ làm trâu làm ngựa cho ngài, giặt quần áo quét sân, dùng những việc đó báo đáp ân cứu mạng của ngài.”
“Đầy tớ bên cạnh Bổn vương rất nhiều, không cần ngươi làm những chuyện như vậy.” Nói xong, làm bộ muốn rời đi.
“Ai, đợi chút.” Diệp Tuyết cuống quít gọi hắn lại: “Ta có thể vì ngài bưng trà rót nước, hơn nữa thức ăn ta nấu vô cùng ngon, tin tưởng ngài nhất định chưa từng được ăn.”
“......” Tích Phong tiếp tục muốn rời đi.
Lần này Diệp Tuyết nóng nảy, dây leo đã xâm nhập da thịt, nàng tựa như đã cảm nhận được máu bị hút ra khỏi thân thể: “Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào mới chịu cứu ta?” Chỉ cần có thể sống tiếp, nàng nhịn. Có đôi lời trầm trồ khen ngợi chết không bằng còn sống, đây chính là lời nàng răn mình. Bằng không, cuộc sống ở cô nhi viện khổ như vậy, nàng không thể nào trải qua được.
Nói vậy dường như có tác dụng, Tích Phong đang muốn rời đi thì thân thể dừng hẳn ở giữa không trung, đôi mắt hồ ly thon dài nheo lại, bên trong là hài lòng khẽ quét qua: “Làm nữ nhân của Bổn vương.”
“Cái gì?” Diệp Tuyết cật lực nuốt một ngụm nước bọt.
Mặc dù dáng dấp người này rất đẹp trai, rất có tiềm chất khiến nữ nhân ôm ấp yêu thương, nhưng lớn lên đẹp trai thì nhất định là người người cũng muốn làm nữ nhân của hắn, cũng muốn leo lên giường của hắn sao?
Thật xin lỗi, Diệp Tuyết nàng chủ nghĩa tự do, không thích bị người bao nuôi.
“Người đây là không đồng ý sao?” Nhìn ánh mắt nàng hiện vẻ khinh bỉ, ánh mắt của Tích Phong lạnh thấu xương. Thân là vương của Yêu Giới, muốn nữ nhân nào không có. Chỉ cần một câu nói của hắn, lập tức có cả đoàn lớn mỹ nữ nằm rạp dưới chân của hắn, xin hắn lâm hạnh.
Diệp Tuyết vô cùng muốn có cốt khí lớn tiếng nói cho hắn biết: kẻ sĩ có thể chết không thể chịu nhục, nàng tình nguyện bị đám dây leo màu đỏ này ăn hết, cũng không muốn làm nữ nhân của hắn. Lời có thể nói ra ngoài lại trở thành một tiếng mềm nhũn: “Ta đồng ý......”
_________________
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!