LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 87.1

91 lượt xem
Thời điểm Tích Phong thấy Ma Quân phái người đưa máu Bạch Hổ tới, trong lòng cảm thấy có điều không đúng không cảm thấy vui vẻ, mà là ê ẩm không thoải mái vô cùng.

Mình đoán không sai, quan hệ của Diệp Tuyết cùng Ma Quân quả nhiên không tầm thường, nhanh như vậy đã có thể khiến Ma Quân chủ động đưa máu Bạch Hổ tới.

Hai người bọn họ..... hẳn là phải biết nhau thật lâu rồi......

Đại Vương, máu này có vấn đề sao? Hoa Cơ đang hầu hạ ở bên cạnh hỏi, sau khi máu Bạch Hổ đưa tới, sắc mặt của hắn liền không vui, trong lòng nàng nổi lên nghi ngờ.

Ngay cả Yêu Vương tự mình đi cũng không làm được gì, Tuyết Nhi thật sự có thể thuyết phục Ma Quân sao?

Máu không có vấn đề Tích Phong để máu bạch hổ lên trên bàn, phất tay áo bỏ đi:"Ngươi cất nó cho tốt."

"Đại Vương muốn đi đâu?"

"Không nên hỏi thì  đừng hỏi"

"Nô tì biết tội!"

......

Gió nhẹ nhàng thổi, mặt hồ Liên Y gợn sóng lăn tăn.

Tích phong đứng ở bên hồ, cầm thanh đao màu đen là bỏ đi nhé rạch ra một vết thương trên lòng bàn tay, máu đỏ tươi lập tức trào ra, một giọt lại một giọt nhỏ lên trên mặt hồ.

Sau đó, gió nổi lên cuồn cuộn, mặt hồ vắng lặng xuất hiện một cái lốc xoáy rất to, một cột nước dâng lên ở giữa lốc xoáy, hiện ra một bóng dáng màu xanh nhạt.

“Ngươi tìm ta sao?” Ngu cát đong đưa đuôi cá, ngồi ở phía trên cột nước thật cao mở miệng hỏi. Mặc dù trong giọng nói không mang theo chút cảm xúc nào, nhưng âm thanh vẫn vô cùng dễ nghe cứ như âm thanh của trời vậy. dđlqđ

“Ta muốn ngươi đi một chuyến đến Ma Giới, tìm Diệp Tuyết, nói cho nàng biết.....” Tích Phong nhàn nhạt nói hết nhiệm vụ cho nàng.

Vẻ mặt Ngu cơ từ đầu tới cuối không thay đổi, chờ hắn phân phó xong, chỉ nhàn nhạt đáp nhẹ một tiếng: “Biết”

“Chú ý đừng để cho người của Ma giới phát hiện.”

“Đây không phải là nguyên nhân mà ngươi phái ta đi sao?”Ma có mùi khác với yêu cho nên dù yêu có giả dạng thành ma lẫn vào Ma giới, cũng sẽ nhanh chóng bị phát hiện. Nhưng bởi vì thân phận nàng đặc biệt, nàng không phải là yêu không phải là ma cũng không phải là thần, tới nơi nào cũng sẽ không bị cho là ngoại tộc.

Ngu Cơ nói xong, đuôi cá cong lại, nhảy vào trong hồ. Lập tức hồ nước như bị mất đi lực chống đỡ, đổ ập xuống, ngay cả một gợn sóng cũng không…

......

Mang theo Thánh Kỳ Lân, tung hoàng cả bầu trời Ma giới, Diệp Tuyết cảm thấy đời này đã đủ thỏa mãn.

Mặc có chút tiếc nuối vì không thể quay về hiện đại, cuộc sống vẫn luôn không hoàn hảo không phải sao?

Chơi mệt rồi, một người một thú liền nằm song song ở trên mặt tuyết nghỉ ngơi.

“Tiểu Thánh thánh, Lạc Băng nói ngươi thần thánh như vậy, rốt cuộc là có thật không? Nếu không chúng ta tới thử một chút? Nghe nói ngươi biết biến thân, chỉ cần ngươi muốn thay đổi, không có cái gì biến không được. Vậy ngươi biến thành Pikachu cho ta nhìn một chút đi!”

"......" Thánh Kỳ Lân đứng ở bên cạnh, ánh mắt mờ mịt.

"Làm sao, ngươi không biến hình à?" Mỗ Tuyết mong đợi nhìn nó.

"......" Đối phương vẫn không nhúc nhích như cũ.

"Làm sao vậy?" Tuyết không rõ chuyện như thế nào, sờ sờ đầu nó: "Xem ngươi cúi đầu ủ rũ, là bị bệnh sao? Không phải mới vừa còn tốt lắm sao? Được rồi được rồi, không muốn cũng không sao, ta không miễn cưỡng ngươi."

"!" Đầu thánh kì lân rũ xuống tới tận đất. Nó buồn bực, siêu cấp siêu cấp buồn bực! Đã biết là sau khi chuyển thế, tính tình chủ nhân nhất định sẽ thay đổi, nhưng khác biệt kiểu này cũng quá lớn đi? Nếu là chủ nhân năm đó, thì khẳng địng sẽ không làm cái loại chuyện nhàm chán này!

"Xem ra là ngã bệnh thật." Diệp Tuyết thương yêu nhìn  nó: "Nếu như vậy, chúng ta đi trở về đi, nghỉ ngơi thật tốt."

......

"......" Ngu cát trốn ở phía dưới băng tuyết nghe được tất cả một cách rõ ràng

Ông nói gà bà nói vịt, quả nhiên là làm cho người ta dở khóc dở cười: "Tuyết phi, dừng bước."

Nghe được có người sau lưng gọi mình, Diệp Tuyết vội vàng dừng bước, xoay người thấy rõ ràng: "Ngu Cơ nương nương, làm sao ngươi ở đây? Tiểu Thánh thánh, đừng lộ ra biểu tình dữ dội như vậy, đây là người bên mình."

"Là ta đặc biệt tới tìm ngươi." Trong đống tuyết tan ra một cái hố to, bên trong đầy nước, đuôi ngu cơ ở dưới nước, lộ ra nửa người trên.

"Tìm ta?"

"Tuyết nhi, có tâm sự gì à?" Lạc Băng mới từ bên ngoài trở về là đã thấy nàng ngồi bên cạnh bàn mặt ủ mày chau.

"Không......không có việc gì!" Diệp Tuyết vội vàng giấu đi biểu tình trên mặt, giả bộ điềm nhiên như không có chuyện gì. dđlqđ

"Ngươi chẳng giỏi nối dối tí nào." Cho dù biểu tình trên mặt đã bị giấu đi, nhưng ánh mắt mâu thuẫn kia vẫn bán đứng nàng.

"Ta........ thật sự không có gì, ngươi đừng nói bừa."

"Ngươi không tín nhiệm ta sao?" Lạc Băng tiến lên, đặt tay lên vai nàng, mặt đối mặt cùng nàng. Chẳng lẽ đến bây giờ nàng vẫn chưa hiểu, mặc kệ nàng muốn làm cái gì, hắn đều ủng hộ nàng vô điều kiện không phải sao?

"Ta không phải là không tín nhiệm ngươi, ta chỉ là....."Diệp Tuyết cuối đầu day day vạt áo của mình.

"Chỉ là cái gì?"
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư