Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 94.1
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 20:08:17 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
82 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 94.2 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 95.1 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 93.2 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 93.1 (Truyện xuyên không)
"Vậy trước tiên ngươi nói cho Bổn vương, có phải ngươi còn chưa hết hy vọng với Đằng Vân hay không?" Tích Phong kiên nhẫn nhìn nàng. Nhưng mà từ ngôn ngữ và vẻ mặt của hắn, hoàn toàn không nhìn ra trong lòng hắn đang nghĩ gì.
"Thiếp......"
"Bổn vương chỉ muốn biết là đúng hay không đúng?"
"Đúng" từ chối thật lâu, rốt cuộc Yên Yên vẫn phải trả lời thật. Nàng yêu Xà Vương, yêu hắn sâu đậm. Từ khi rời Xà quốc trở thành yêu phi đến bây giờ, tình yêu của nàng với Xà Vương cũng chưa từng thay đổi chút nào. Ba ngàn năm rồi, ba ngàn năm nay, nàng không lúc nào không nhớ tới phu quân của mình.
"Bổn vương đã biết, ngươi về nghỉ ngơi đi."
"Đại Vương, vậy người sẽ bỏ qua cho Đằng Vân phải không?" Yên Yên vội vàng nhìn hắn.
"Ngươi đi theo Bổn vương lâu như vậy, nên biết Bổn vương không thích người khác suy đoán suy nghĩ của Bổn vương, cùng không thích người khác áp đặt suy nghĩ của mình lên người của Bổn vương. Tuyết Nhi, chúng ta đi."
"Đại Vương......" Yên Yên đưa tay muốn cản Tích Phong lại, nhưng hắn đã mang theo Diệp Tuyết rời đi trước nàng một bước, chỉ để lại một giọng nói lạnh lẽo: " Tự giải quyết tất cả cho tốt......"
Tự giải quyết cho tốt...... Tự giải quyết cho tốt...... Tự giải quyết cho tốt......
Giọng nói lượn lờ bên tai Yên Yên, nàng mệt mỏi nằm trên tảng đá cứng rắn, nước mắt rơi lặng lẽ......
Đằng Vân, chàng đang ở đâu? Chàng có khỏe không?
......
Lạc Băng núp ở phía sau một cây đại thụ, đứng nhìn từ xa. Cho đến rạng sáng, nhìn nữ nhân nằm dưới đất biến thành một con Thanh xà rời đi, hắn mới bước từng bước đi tới chỗ tảng đá lớn, ngồi xuống chỗ mà Diệp Tuyết đã ngồi tối hôm qua.
Nếu như nói lúc trước, hắn còn có chút hoài nghi đối với lời nói của nàng, sau buổi tối hôm qua hắn không thể không đón nhận sự thật tàn khốc này: giữa hai người, nàng đã ra lựa chọn đúng đắn.
Nàng yêu Tích Phong, một mực yêu hắn, bằng không cho dù hắn đã thu lại hơi thở bao quanh người, nhưng chỉ cần dụng tâm, vẫn có thể phát hiện. Nhưng mà hai người họ hôn nhau say đắm như vậy, hoàn toàn không phát hiện được sự có mặt của hắn......
Nàng ra quyết định, hắn chỉ có thể tiếp nhận. Nhưng không có Tuyết Nhi, hắn không biết mình sống trên cõi đời này còn có ý nghĩa gì? Nàng là trụ cột tinh thần của hắn, mất đi nàng, cho dù vẫn là linh khí trước đây của Ma Quân, nhưng đối với hắn mà nói hoàn toàn không sự khác biệt gì......
"Ông trời, vì sao người lại đối xử phải tàn nhẫn với ta như vậy, đã có một Tích Phong, cần gì sinh ra thêm một Lạc Băng!!"
Giọng nói rơi vào sơn cốc, quanh quẩn thật lâu trong sơn cốc......
......
Bởi vì gần đây không chuyện gì để làm, buổi sáng Diệp Tuyết thường thường ngủ thẳng đến muộn mới rời giường, hôm nay cũng giống như vậy. Trời đã sáng, nàng vẫn ngủ trên giường không biết gì.
Ngoài cửa ——
"Hỏa Linh nương nương, thân thể nương nương nhà ta không thoải mái còn chưa rời giường, khó có thể ra ngoài gặp người, xin nương nương tha lỗi." ThầnTịch giữ đúng mực nói. Đại Vương đã phân phó, trong thời gian này trừ khi có lệnh của hắn, nếu không cho dù lai ai đến tìm Tuyết phi nương nương, nói cho bọn họ biết thân thể của nương nương không thoải mái, không thích hợp gặp khách. Nếu ai cố đi vào, phải lập tức bẩm báo cho hắn, hắn sẽ tới xử lý.
Hỏa Linh nổi giận ra hiệu bằng mắt cho hai nha đầu bên cạnh đi lên, tát Thần Tịch ngã trên mặt đất: "Tỳ nữ lớn mật, không nhìn xem người tới là ai, nhanh gọi chủ tử của các ngươi ra nghênh tiếp."
"Nương nương nhà ta trong người không khỏe......" Thần Tịch che mặt mình bị đánh bỏng rát, trong mắt ẩn dấu bất mãn. Nha đầu Sương Mai này, sao đi chuẩn bị bữa sáng lại lâu như vậy, nếu không thì hiện tại nàng có thể đi mật báo cho Đại Vương rồi.
"Có khỏe hay không, phải vào xem mới biết." Nha đầu đi theo bên cạnh nàng đi qua, sau đó che chở cho Hỏa Linh đi vào bên trong.
"Hỏa Linh nương nương...... Nương nương...... Hỏa Linh nương nương giá lâm......" Thần Tịch lớn tiếng vội vã thông báo. Một tiểu nha hoàn ở bên cạnh vừa lúc đi qua, nàng vội vã kéo qua, nói mấy câu bên tai tiểu nha hoàn, tiểu nha hoàn vội vàng hấp tấp chạy về phía cửa chính......
Diệp Tuyết nghe được thông báo, mới ngồi dậy từ trên giường, cửa phòng đã bị người đẩy ra thật mạnh." Bùm" một tiếng, Diệp Tuyết còn đang buồn ngủ nhưng lại sợ tới mức giật cả mình, đầu óc lập tức tỉnh táo: "Hỏa Linh nương nương, sao người lại tới chỗ này của ta sớm như vậy, không biết có chuyện gì?"
"Diệp Tuyết, thân là một Vương phi, Đại Vương đã ở đại điện thương nghị sự tình với các yêu tướng rồi, ngươi lại ở chỗ này ngủ say như chết, không cảm thấy có gì không ổn sao?" Hỏa Linh tự cho mình là người đứng đầu hậu cung, nghiêm túc phê bình việc làm của Diệp Tuyết.
"Có gì không ổn sao? Xin nương nương dạy bảo." Diệp Tuyết ngồi khom người, nhìn qua chỉ thấy dáng vẻ khiêm tốn xin chỉ bảo, nhưng trên thực tế nàng đang lo lắng.
"Thân là nữ nhân của Đại Vương, chúng ta phải lấy lỗ khổ của Đại Vương làm lỗi khổ của mình, mệt mỏi của Đại Vương làm mêt mỏi của mình. Cho dù không thể phục vụ Đại Vương mỗi ngày, nhưng phải chuẩn bị mọi lúc để nghênh đón Đại Vương. Ngươi cả ngày chỉ nằm trên giường, đợi lát nữa nếu Đại Vương xong việc tới bên này, chẳng lẽ ngươi định bảo Đại Vương chờ ngươi ở bên ngoài sao? Hay là, ngươi muốn Đại Vương nhìn thấy bộ dạng đầu bù tóc rối của ngươi mà ảnh hưởng đến tâm trạng một ngày của chàng?"
"Tạ nương nương dạy bảo, nô tì biết sai rồi." Nếu như ngoan ngoãn nghe lời nàng nói, nàng sẽ không đến làm khó mình, mình nghe lời thì có làm sao? Diệp Tuyết nói xong muốn đứng dậy.
"Biết sai là tốt rồi! Biết Tuyết phi đối với quy củ trong cung này không quen thuộc, cho nên Bổn cung hôm nay đặc biệt dẫn ma ma quen thuộc nhất lễ nghi quy củ trong cung mình tới chỉ bảo lại cho Tuyết phi. Ma ma."
"Thiếp......"
"Bổn vương chỉ muốn biết là đúng hay không đúng?"
"Đúng" từ chối thật lâu, rốt cuộc Yên Yên vẫn phải trả lời thật. Nàng yêu Xà Vương, yêu hắn sâu đậm. Từ khi rời Xà quốc trở thành yêu phi đến bây giờ, tình yêu của nàng với Xà Vương cũng chưa từng thay đổi chút nào. Ba ngàn năm rồi, ba ngàn năm nay, nàng không lúc nào không nhớ tới phu quân của mình.
"Bổn vương đã biết, ngươi về nghỉ ngơi đi."
"Đại Vương, vậy người sẽ bỏ qua cho Đằng Vân phải không?" Yên Yên vội vàng nhìn hắn.
"Ngươi đi theo Bổn vương lâu như vậy, nên biết Bổn vương không thích người khác suy đoán suy nghĩ của Bổn vương, cùng không thích người khác áp đặt suy nghĩ của mình lên người của Bổn vương. Tuyết Nhi, chúng ta đi."
"Đại Vương......" Yên Yên đưa tay muốn cản Tích Phong lại, nhưng hắn đã mang theo Diệp Tuyết rời đi trước nàng một bước, chỉ để lại một giọng nói lạnh lẽo: " Tự giải quyết tất cả cho tốt......"
Tự giải quyết cho tốt...... Tự giải quyết cho tốt...... Tự giải quyết cho tốt......
Giọng nói lượn lờ bên tai Yên Yên, nàng mệt mỏi nằm trên tảng đá cứng rắn, nước mắt rơi lặng lẽ......
Đằng Vân, chàng đang ở đâu? Chàng có khỏe không?
......
Lạc Băng núp ở phía sau một cây đại thụ, đứng nhìn từ xa. Cho đến rạng sáng, nhìn nữ nhân nằm dưới đất biến thành một con Thanh xà rời đi, hắn mới bước từng bước đi tới chỗ tảng đá lớn, ngồi xuống chỗ mà Diệp Tuyết đã ngồi tối hôm qua.
Nếu như nói lúc trước, hắn còn có chút hoài nghi đối với lời nói của nàng, sau buổi tối hôm qua hắn không thể không đón nhận sự thật tàn khốc này: giữa hai người, nàng đã ra lựa chọn đúng đắn.
Nàng yêu Tích Phong, một mực yêu hắn, bằng không cho dù hắn đã thu lại hơi thở bao quanh người, nhưng chỉ cần dụng tâm, vẫn có thể phát hiện. Nhưng mà hai người họ hôn nhau say đắm như vậy, hoàn toàn không phát hiện được sự có mặt của hắn......
Nàng ra quyết định, hắn chỉ có thể tiếp nhận. Nhưng không có Tuyết Nhi, hắn không biết mình sống trên cõi đời này còn có ý nghĩa gì? Nàng là trụ cột tinh thần của hắn, mất đi nàng, cho dù vẫn là linh khí trước đây của Ma Quân, nhưng đối với hắn mà nói hoàn toàn không sự khác biệt gì......
"Ông trời, vì sao người lại đối xử phải tàn nhẫn với ta như vậy, đã có một Tích Phong, cần gì sinh ra thêm một Lạc Băng!!"
Giọng nói rơi vào sơn cốc, quanh quẩn thật lâu trong sơn cốc......
......
Bởi vì gần đây không chuyện gì để làm, buổi sáng Diệp Tuyết thường thường ngủ thẳng đến muộn mới rời giường, hôm nay cũng giống như vậy. Trời đã sáng, nàng vẫn ngủ trên giường không biết gì.
Ngoài cửa ——
"Hỏa Linh nương nương, thân thể nương nương nhà ta không thoải mái còn chưa rời giường, khó có thể ra ngoài gặp người, xin nương nương tha lỗi." ThầnTịch giữ đúng mực nói. Đại Vương đã phân phó, trong thời gian này trừ khi có lệnh của hắn, nếu không cho dù lai ai đến tìm Tuyết phi nương nương, nói cho bọn họ biết thân thể của nương nương không thoải mái, không thích hợp gặp khách. Nếu ai cố đi vào, phải lập tức bẩm báo cho hắn, hắn sẽ tới xử lý.
Hỏa Linh nổi giận ra hiệu bằng mắt cho hai nha đầu bên cạnh đi lên, tát Thần Tịch ngã trên mặt đất: "Tỳ nữ lớn mật, không nhìn xem người tới là ai, nhanh gọi chủ tử của các ngươi ra nghênh tiếp."
"Nương nương nhà ta trong người không khỏe......" Thần Tịch che mặt mình bị đánh bỏng rát, trong mắt ẩn dấu bất mãn. Nha đầu Sương Mai này, sao đi chuẩn bị bữa sáng lại lâu như vậy, nếu không thì hiện tại nàng có thể đi mật báo cho Đại Vương rồi.
"Có khỏe hay không, phải vào xem mới biết." Nha đầu đi theo bên cạnh nàng đi qua, sau đó che chở cho Hỏa Linh đi vào bên trong.
"Hỏa Linh nương nương...... Nương nương...... Hỏa Linh nương nương giá lâm......" Thần Tịch lớn tiếng vội vã thông báo. Một tiểu nha hoàn ở bên cạnh vừa lúc đi qua, nàng vội vã kéo qua, nói mấy câu bên tai tiểu nha hoàn, tiểu nha hoàn vội vàng hấp tấp chạy về phía cửa chính......
Diệp Tuyết nghe được thông báo, mới ngồi dậy từ trên giường, cửa phòng đã bị người đẩy ra thật mạnh." Bùm" một tiếng, Diệp Tuyết còn đang buồn ngủ nhưng lại sợ tới mức giật cả mình, đầu óc lập tức tỉnh táo: "Hỏa Linh nương nương, sao người lại tới chỗ này của ta sớm như vậy, không biết có chuyện gì?"
"Diệp Tuyết, thân là một Vương phi, Đại Vương đã ở đại điện thương nghị sự tình với các yêu tướng rồi, ngươi lại ở chỗ này ngủ say như chết, không cảm thấy có gì không ổn sao?" Hỏa Linh tự cho mình là người đứng đầu hậu cung, nghiêm túc phê bình việc làm của Diệp Tuyết.
"Có gì không ổn sao? Xin nương nương dạy bảo." Diệp Tuyết ngồi khom người, nhìn qua chỉ thấy dáng vẻ khiêm tốn xin chỉ bảo, nhưng trên thực tế nàng đang lo lắng.
"Thân là nữ nhân của Đại Vương, chúng ta phải lấy lỗ khổ của Đại Vương làm lỗi khổ của mình, mệt mỏi của Đại Vương làm mêt mỏi của mình. Cho dù không thể phục vụ Đại Vương mỗi ngày, nhưng phải chuẩn bị mọi lúc để nghênh đón Đại Vương. Ngươi cả ngày chỉ nằm trên giường, đợi lát nữa nếu Đại Vương xong việc tới bên này, chẳng lẽ ngươi định bảo Đại Vương chờ ngươi ở bên ngoài sao? Hay là, ngươi muốn Đại Vương nhìn thấy bộ dạng đầu bù tóc rối của ngươi mà ảnh hưởng đến tâm trạng một ngày của chàng?"
"Tạ nương nương dạy bảo, nô tì biết sai rồi." Nếu như ngoan ngoãn nghe lời nàng nói, nàng sẽ không đến làm khó mình, mình nghe lời thì có làm sao? Diệp Tuyết nói xong muốn đứng dậy.
"Biết sai là tốt rồi! Biết Tuyết phi đối với quy củ trong cung này không quen thuộc, cho nên Bổn cung hôm nay đặc biệt dẫn ma ma quen thuộc nhất lễ nghi quy củ trong cung mình tới chỉ bảo lại cho Tuyết phi. Ma ma."
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!