Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 139
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 20:25:39 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
67 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 140 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 141 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 138 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 137 (Truyện xuyên không)
Quả nhiên, giống như đầu bếp nói, Lạc Băng bị Ma Tướng cuốn lấy, buổi tối hôm đó cũng không đến ăn cơm với nàng.
Cho đến buổi trưa ngày thứ hai, mãi muộn, hắn mới xuất hiện trong phòng của nàng.
"Lạc Băng, ngươi...... Thân thể không thoải mái sao?" Diệp Tuyết lo lắng hỏi. Trạng thái tinh thần của hắn không tốt, vốn da thịt trắng như tuyết hiện tại lại hiện ra màu đen không bình thường, nàng nhìn thấy nên càng áy náy hơn.
"Không có việc gì, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ không sao, có lẽ là gần đây sự vụ tương đối nhiều, ta hơi mệt một chút."
"Nếu không hôm nay cũng không cần truyền chân khí cho ta, ngươi đi về nghỉ ngơi đi." Hắn sợ trong lòng mình nảy sinh áy náy, cho nên mới cố ý nói dối mình như vậy? Nếu như hắn biết tất cả đều là âm mưu của mình, hắn sẽ tức giận đến mức nào!!
Sai lầm của hắn là mang tấm chân tình của mình cho nữ nhân lòng dạ độc ác như mình, Lạc Băng, con mắt nhìn người của ngươi để ở chỗ nào rồi?
Nếu hôm qua có thể đoán được chuyện này, ngươi sẽ không đến nỗi thành ra như vậy chứ? Nếu bây giờ ngươi có thể đoán được chuyện này, ngươi cũng có thể dùng một chưởng giết chết ta rồi, để giải tỏa mối hận trong lòng!
"Không cần, xoay người sang chỗ khác, ta truyền chân khí cho nàng, ta còn có chuyện phải đi xử lý." Lạc Băng vuốt ve mái tóc dài mềm mại như tơ của nàng, dịu dàng an ủi, trong mắt là vô vàn cưng chiều.
Đúng là hắn càng đối xử tốt với nàng, thì trong lòng Diệp Tuyết càng băn khoăn hơn: "Thật sự không cần." Mặc dù mình đã tiêu hao toàn bộ tu vi tám ngìn năm của hắn, tu vi hai trăm năm này giữ lại hay không, cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Có thể coi là một chút xíu tâm ý, coi như nàng tìm ra lương tâm, tiết kiệm cho hắn một chút tu vi cũng tốt hơn.
"Tuyết Nhi, nghe lời."
"Lạc Băng......"
"Ma Quân, Tuyết Nhi cô nương." Trong bốn cánh tay của Tiểu Nhất, có một cánh tay đang bê một bàn bánh ngọt đi vào: "Đây là điểm tâm phòng bếp mới vừa đưa đến, nói bây giờ nương nương là ăn cho hai người, cần ăn nhiều một chút. Tất cả đều vừa làm xong, hi vọng người ăn nhân lúc còn nóng, như vậy mới có sức, tương lai đứa bé sinh ra mới có thể khỏe mạnh."
"Để ở nơi đó đi." Diệp Tuyết chỉ chỉ cái bàn. Đây là đối phương đưa ám hiệu cho mình sao? Ám hiệu cho mình đã đến lúc rồi, đã đến lúc nên ra tay.
"Nhìn, mọi người ở phòng bếp quan tâm Tuyết Nhi như vậy, Tuyết Nhi cũng không cần từ chối, một chút Chân Khí như vậy, thật sự đối với ta mà nói không coi vào đâu, nghỉ ngơi một chút là có thể khôi phục. Nhưng Tuyết nhi nàng không giống vậy..., bây giờ nàng là hai người rồi, không vì mình suy nghĩ, cũng phải vì hài tử trong bụng mà suy nghĩ chứ? Lúc Cửu Chỉ rời đi đã nói rõ ràng, vì có liên quan với thân thể, Tuyết Nhi tuyệt đối không thể chịu bất kỳ tổn thương nào, nếu không, cho dù là Nữ Oa cũng không cứu được nàng."
"Ta......"
"." Lạc Băng nhẹ nhàng xoay người nàng, vận công từ từ truyền chân khí qua......
"Tốt lắm."
Cánh tay phía sau rời khỏi lưng mình, Diệp Tuyết xoay người, không ngờ lại nhìn thấy mồ hôi hột đang chảy trên trán hắn: "Lạc Băng, ngươi làm sao vậy? Làm sao ngươi chảy mồ hôi?" Hắn là băng yêu, làm sao sẽ chảy mồ hôi?
Một tay nắm tay của hắn, vẫn lạnh như cũ, quả thật không phải khí lạnh thấu xương như thường ngày.
"Lạc Băng, ngươi mau nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi bị làm sao?" Mới vừa rồi rõ ràng không có nghiêm trọng như thế, tại sao đột nhiên lại như vậy?
"Không có việc gì..., Tuyết Nhi, ta tuy là băng biến ảo mà thành, nhưng nàng đừng dùng những loại băng khác đến so sánh với ta được không, ta chỉ là có chút mệt mỏi, đi về nghỉ một chút là không sao." Lạc Băng nâng tay áo lên, lau đi mồ hôi trên trán. Hắn không dám nói cho nàng biết, thật ra thì đó cũng không phải mồ hôi, mà là thân thể hắn đang tan biến.
Gần đây tu vi hao tổn quá nghiêm trọng, mà mình không có thời gian đi tu luyện bổ sung một chút, cho nên thân thể bắt đầu có tác dụng phụ, không chịu nổi một chút.
Chờ Cửu Chỉ lấy Thiên Sơn tuyết liên trở lại, dùng Tuyết Liên tạm thời ngăn chặn lại năng lượng trong cơ thể Tuyết Nhi, mình mà có thể bớt chút thời gian đi khôi phục nguyên khí.
"Vậy...... Ta đưa ngươi về nghỉ ngơi." Nhìn hắn đi bộ cũng không vững, sau đó nàng đã có chút do dự suy nghĩ mình có nên trở về Yêu Giới hay không. Nhưng ngay sau đó đã bị ý nghĩ của mình làm cho giật mình, việc tổn thương hắn mình cũng đã làm, lưu lại còn có ý nghĩa gì?
"Không cần, Tuyết nhi hiện tại người cần nghỉ ngơi nhất chính là nàng, ta không yếu đuối như vậy." Lạc Băng nói xong, thân hình lóe lên, hóa thành một đạo ánh sáng biến mất trong gian phòng.
"Lạc Băng......" Trong phòng lập tức an tĩnh lại, ngơ ngác nhìn nơi hắn vừa rời đi, trong lòng của nàng dâng lên cảm giác mất mát và trống rỗng.
"Nương nương, bây giờ là thời cơ tốt nhất, đi thôi." Không biết đầu bếp xuất hiện từ lúc nào, dù sao đến khi hắn nói chuyện, Diệp Tuyết mới phát hiện ra hắn.
"Được, đi." Hạ quyết tâm, cầm bọc quần áo đã sớm chuẩn bị xong, đi theo hắn rời đi......
Bởi vì thân thể Ma Quân khó chịu, cho nên Chúng Ma tướng đặt toàn bộ chú ý lực trên người hắn.
Giống như đầu bếp nói, đây là một ngày vô cùng tốt để chạy trốn.
Một đường từ đường nhỏ đến bên ngoài cung, Thánh Kỳ Lân lại có thể chờ ở đó, nhìn thấy Diệp Tuyết, vội vàng kêu "Rầm rì rầm rì", sau khi chạy đến bên người nàng, đưa cổ dài ở trên người của nàng cọ cọ.
Thật giống như đang nói: lâu rồi không gặp, chủ nhân, ta nhớ ngươi muốn chết.
Cho đến buổi trưa ngày thứ hai, mãi muộn, hắn mới xuất hiện trong phòng của nàng.
"Lạc Băng, ngươi...... Thân thể không thoải mái sao?" Diệp Tuyết lo lắng hỏi. Trạng thái tinh thần của hắn không tốt, vốn da thịt trắng như tuyết hiện tại lại hiện ra màu đen không bình thường, nàng nhìn thấy nên càng áy náy hơn.
"Không có việc gì, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ không sao, có lẽ là gần đây sự vụ tương đối nhiều, ta hơi mệt một chút."
"Nếu không hôm nay cũng không cần truyền chân khí cho ta, ngươi đi về nghỉ ngơi đi." Hắn sợ trong lòng mình nảy sinh áy náy, cho nên mới cố ý nói dối mình như vậy? Nếu như hắn biết tất cả đều là âm mưu của mình, hắn sẽ tức giận đến mức nào!!
Sai lầm của hắn là mang tấm chân tình của mình cho nữ nhân lòng dạ độc ác như mình, Lạc Băng, con mắt nhìn người của ngươi để ở chỗ nào rồi?
Nếu hôm qua có thể đoán được chuyện này, ngươi sẽ không đến nỗi thành ra như vậy chứ? Nếu bây giờ ngươi có thể đoán được chuyện này, ngươi cũng có thể dùng một chưởng giết chết ta rồi, để giải tỏa mối hận trong lòng!
"Không cần, xoay người sang chỗ khác, ta truyền chân khí cho nàng, ta còn có chuyện phải đi xử lý." Lạc Băng vuốt ve mái tóc dài mềm mại như tơ của nàng, dịu dàng an ủi, trong mắt là vô vàn cưng chiều.
Đúng là hắn càng đối xử tốt với nàng, thì trong lòng Diệp Tuyết càng băn khoăn hơn: "Thật sự không cần." Mặc dù mình đã tiêu hao toàn bộ tu vi tám ngìn năm của hắn, tu vi hai trăm năm này giữ lại hay không, cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Có thể coi là một chút xíu tâm ý, coi như nàng tìm ra lương tâm, tiết kiệm cho hắn một chút tu vi cũng tốt hơn.
"Tuyết Nhi, nghe lời."
"Lạc Băng......"
"Ma Quân, Tuyết Nhi cô nương." Trong bốn cánh tay của Tiểu Nhất, có một cánh tay đang bê một bàn bánh ngọt đi vào: "Đây là điểm tâm phòng bếp mới vừa đưa đến, nói bây giờ nương nương là ăn cho hai người, cần ăn nhiều một chút. Tất cả đều vừa làm xong, hi vọng người ăn nhân lúc còn nóng, như vậy mới có sức, tương lai đứa bé sinh ra mới có thể khỏe mạnh."
"Để ở nơi đó đi." Diệp Tuyết chỉ chỉ cái bàn. Đây là đối phương đưa ám hiệu cho mình sao? Ám hiệu cho mình đã đến lúc rồi, đã đến lúc nên ra tay.
"Nhìn, mọi người ở phòng bếp quan tâm Tuyết Nhi như vậy, Tuyết Nhi cũng không cần từ chối, một chút Chân Khí như vậy, thật sự đối với ta mà nói không coi vào đâu, nghỉ ngơi một chút là có thể khôi phục. Nhưng Tuyết nhi nàng không giống vậy..., bây giờ nàng là hai người rồi, không vì mình suy nghĩ, cũng phải vì hài tử trong bụng mà suy nghĩ chứ? Lúc Cửu Chỉ rời đi đã nói rõ ràng, vì có liên quan với thân thể, Tuyết Nhi tuyệt đối không thể chịu bất kỳ tổn thương nào, nếu không, cho dù là Nữ Oa cũng không cứu được nàng."
"Ta......"
"." Lạc Băng nhẹ nhàng xoay người nàng, vận công từ từ truyền chân khí qua......
"Tốt lắm."
Cánh tay phía sau rời khỏi lưng mình, Diệp Tuyết xoay người, không ngờ lại nhìn thấy mồ hôi hột đang chảy trên trán hắn: "Lạc Băng, ngươi làm sao vậy? Làm sao ngươi chảy mồ hôi?" Hắn là băng yêu, làm sao sẽ chảy mồ hôi?
Một tay nắm tay của hắn, vẫn lạnh như cũ, quả thật không phải khí lạnh thấu xương như thường ngày.
"Lạc Băng, ngươi mau nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi bị làm sao?" Mới vừa rồi rõ ràng không có nghiêm trọng như thế, tại sao đột nhiên lại như vậy?
"Không có việc gì..., Tuyết Nhi, ta tuy là băng biến ảo mà thành, nhưng nàng đừng dùng những loại băng khác đến so sánh với ta được không, ta chỉ là có chút mệt mỏi, đi về nghỉ một chút là không sao." Lạc Băng nâng tay áo lên, lau đi mồ hôi trên trán. Hắn không dám nói cho nàng biết, thật ra thì đó cũng không phải mồ hôi, mà là thân thể hắn đang tan biến.
Gần đây tu vi hao tổn quá nghiêm trọng, mà mình không có thời gian đi tu luyện bổ sung một chút, cho nên thân thể bắt đầu có tác dụng phụ, không chịu nổi một chút.
Chờ Cửu Chỉ lấy Thiên Sơn tuyết liên trở lại, dùng Tuyết Liên tạm thời ngăn chặn lại năng lượng trong cơ thể Tuyết Nhi, mình mà có thể bớt chút thời gian đi khôi phục nguyên khí.
"Vậy...... Ta đưa ngươi về nghỉ ngơi." Nhìn hắn đi bộ cũng không vững, sau đó nàng đã có chút do dự suy nghĩ mình có nên trở về Yêu Giới hay không. Nhưng ngay sau đó đã bị ý nghĩ của mình làm cho giật mình, việc tổn thương hắn mình cũng đã làm, lưu lại còn có ý nghĩa gì?
"Không cần, Tuyết nhi hiện tại người cần nghỉ ngơi nhất chính là nàng, ta không yếu đuối như vậy." Lạc Băng nói xong, thân hình lóe lên, hóa thành một đạo ánh sáng biến mất trong gian phòng.
"Lạc Băng......" Trong phòng lập tức an tĩnh lại, ngơ ngác nhìn nơi hắn vừa rời đi, trong lòng của nàng dâng lên cảm giác mất mát và trống rỗng.
"Nương nương, bây giờ là thời cơ tốt nhất, đi thôi." Không biết đầu bếp xuất hiện từ lúc nào, dù sao đến khi hắn nói chuyện, Diệp Tuyết mới phát hiện ra hắn.
"Được, đi." Hạ quyết tâm, cầm bọc quần áo đã sớm chuẩn bị xong, đi theo hắn rời đi......
Bởi vì thân thể Ma Quân khó chịu, cho nên Chúng Ma tướng đặt toàn bộ chú ý lực trên người hắn.
Giống như đầu bếp nói, đây là một ngày vô cùng tốt để chạy trốn.
Một đường từ đường nhỏ đến bên ngoài cung, Thánh Kỳ Lân lại có thể chờ ở đó, nhìn thấy Diệp Tuyết, vội vàng kêu "Rầm rì rầm rì", sau khi chạy đến bên người nàng, đưa cổ dài ở trên người của nàng cọ cọ.
Thật giống như đang nói: lâu rồi không gặp, chủ nhân, ta nhớ ngươi muốn chết.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!