LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 199

125 lượt xem
Bởi vì trạng thái hôn mê này phải sau khi hài tử của hai người ra đời mới có thể hiện rõ ràng, nói cách khác, hài tử là mồi lửa, nếu cả đời hai người không sinh hài tử, tác dụng phụ này có thể không tồn tại.

Cho nên Cửu Chỉ không nói, người khác cũng không biết, vì thế những ngày tháng an nhàn cứ như vậy trôi qua, bụng của Diệp Tuyết càng ngày càng to... sóng gió lại tới

Rốt cuộc có một ngày, Cửu Chỉ đã chuẩn bị xong một loại thuốc tốt, bảo Tiểu Nhất sắc cho Diệp Tuyết uống.

"Không phải ta đang yên lành sao? Tại sao vẫn phải uống thuốc?"

"Nương nương, ngày mai chính là ngày dự sinh, thuốc hôm nay, là thuốc để người an thần ạ."

"Ngày mai sao?" Thật là nhanh!

Phong Hệ Linh Miêu đã có được, chỉ cần hài tử vừa sinh ra, chính là lúc có thể cứu Lạc Băng sống lại.

Băng, ngày không có thiếp, hi vọng chàng có thể sống tốt hơn.

Chàng nhất định sẽ làm được!

"Nương nương cũng không cần quá khẩn trương, đến lúc đó Cửu Chỉ còn có thể kê ra một loại thuốc để nương nương uống vào, là có thể giảm bớt đau đớn cho nương nương." Thấy vẻ mặt mê mang của nàng, Cửu Chỉ cho là nàng sợ đau, trong lòng hồi hộp, cho nên dùng hết khả năng của mình để an ủi nàng.

Diệp Tuyết cũng lười giải thích, chỉ là gật đầu một cái coi như đáp lại.

Đôi tay xoa bụng vừa tròn vừa lớn của mình, ánh mắt rất phức tạp.

"Tuyết Nhi đừng sợ, ta cũng vậy sẽ luôn luôn ở bên cạnh nàng, cho nên ngày mai nhất định phải dũng cảm đối mặt." Tích Phong nắm chặt tay của nàng, nhu tình nói.

"Thiếp biết."

Thật ra mặc dù sinh con khổ sở, nhưng cũng là một chuyện vô cùng hạnh phúc.

Có thể sinh ra kết tinh tình yêu của mình và người mình thích, là nguyện vọng lớn nhất mỗi nữ nhân.

Nàng, cũng giống như vậy.

Mỗi ngày trôi qua đầy hoảng sợ, suốt đêm không nói chuyện.

Ngày thứ hai, Tiểu Nhất bưng nước đi qua hầu hạ Diệp Tuyết rời giường rửa mặt.

Vừa tới cửa phòng, đã nghe thấy tiếng rên rỉ đầy thống khổ của nàng và tiếng an ủi hốt hoảng của Tích Phong.

"Tuyết Nhi, đừng sợ, nàng kiên nhẫn một chút, để ta đi gọi người......"

Ngay sau đó, tiếng bước chân dồn dập vang lên, chạy về phía cửa phòng.

Tiểu Nhất vội vàng tiến lên, đẩy cửa ra trước một bước: "Làm sao vậy, nương nương muốn sinh sao?"

Tích Phong cũng đã đến cửa, một tay nhận lấy cái chậu mà nàng đang bưng: "Đúng vậy, ngươi nhanh đi gọi Cửu Chỉ tới đây."

"Được, nô tỳ đi ngay."

Xoay người tiện tay đặt cái chậu trên bàn, lại vội vã đi qua cầm tay người trên giường, dùng áo giúp nàng lau đi mồ hôi trên trán: "Tuyết Nhi, Cửu Chỉ sẽ nhanh tới thôi, nàng yên tâm đi......"

"Thiếp biết, thiếp biết......" Mặc dù khổ sở, nhưng trên mặt Diệp Tuyết lại mang theo nụ cười hạnh phúc. Bảo bảo sẽ ra đời, bảo bảo của mình và Phong......

Bởi vì hôm qua đã tính ngày sinh, cho nên sớm chuẩn bị tốt, Tiểu Nhất đi thông báo, Cửu Chỉ lập tức dẫn theo người và đồ vật tới ngay.

Hai nữ y đi vào, còn những người có liên quan bị đuổi ra bên ngoài.

Cửu Chỉ đứng ở bên ngoài trông coi, để phòng ngừa trường hợp xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Tứ đại Thần Thú cũng đến ngay sau đó, chia mỗi người một hướng Đông Tây Nam Bắc để bảo vệ.

"Băng Phượng, hỏa Hoàng, hai người các ngươi cũng đi giúp một tay, coi chừng trên không trung." Bích Lạc phân phó.

Lúc này, sợ nhất là có người tới đánh lén, trên trời dưới đất, phải phòng thủ chặt chẽ, không để bất kỳ kẻ nào có cơ hội để lợi dụng.

Hai ánh sáng hào quang bảy màu bay lên trời, biến bầu trời thành màu thất thải, tuyết nhẹ nhàng đong đưa rơi xuống, nhìn qua là có thể thấy được rất nhiều màu sắc khác nhau!

Nhưng ngàn tính vạn tính, cuối cùng có một lỗ hổng.

Mọi người đang bên ngoài yên lặng coi chừng, hai nữ y ở bên trong đã ngất xỉu ngã trên đất.

Mà giờ phút này, pháp lực trên người Diệp Tuyết tựa hồ bằng không, cho nên khi thấy Ngu Cơ ở bên giường, muốn hô cứu mạng cũng không kịp, bị nàng dùng một tay bịt miệng.

"Ha ha...... Ha ha ha...... Diệp Tuyết, kết quả ngày hôm nay, hẳn là ngươi đã sớm nghĩ tới." Ngu Cơ phát ra tiếng cười dữ tợn: "Nhưng đáng tiếc, tuy mấy ngày này ngươi đề phòng ta vô cùng cẩn thận, nhưng vào lúc cuối cùng lại lật thuyền. Ở bên ngoài bảo hộ kín hơn nữa cũng có tác dụng gì, chỉ cần trong phòng này có nước, ta có thể ra vào dễ như trở bàn tay!"
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư