Tiếng đồn Xiển là chắt nội của Trạng Quỳnh đến tai vua . Nhân chuyến tuần du ra Bắc , qua tỉnh Thanh , vua đòi Xiển đến hầu . Vua bảo ông hãy kể lại chuyện cụ cố Trạng Quỳnh , nào là thủa bé học hành ra sao , thi cử thế nào ,đỗ Trạng năm nào , mất năm bao nhiêu tuổi , khi mất có gặp mặt đầy đủ con cháu không ? Cuối cùng , vua muốn biết ý nguyện của Trạng Quỳnh trước khi chết . Vua hỏi :
-Trước khi mất , cụ cố Quỳnh có trăng trối lại điều gì không ?
-Tâu chúa thượng , có ạ .- Ông trả lời .
-Vậy ngươi hãy kể lại cho ta nghe !
-Bẩm chúa thượng … - Xiển Bột ngập ngừng .
-Ngươi cứ nói .
-Bẩm . Con không dám .
Vua gặng hỏi đến năm sáu lần mà Xiển vẫn không chịu nói .Cuối cùng , vua nghiêm nét mặt , bảo :
-Ta ra lệnh cho nhà ngươi phải nói .
Xiển bắt đầu kể :
-Biết thế nào cũng bị chúa Trịnh đầu độc , lần ấy cụ cố nhà con đã dặn dò người nhà cẩn thận rồi mới ra đi . Khi người trở về , cả nhà đau xót , xúm quanh . Ông nội con hỏi cố có điều gì trăng trối lại không , cố chỉ lặng thinh . Ông con khóc lóc , van vỉ . Gặng mãi thì cố nội con đang lầm lì bỗng nổi khùng quát : ” Mả mẹ chúng bay , hỏi chi hỏi lắm rứa “. Thế rồi cố nội con ngừng thở .
Vua biết bị chửi nhưng đành ngậm miệng .